Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 645: Kết Thúc Rồi

"Không khí?"
Sau khi đọc kết quả phân tích, Trần Phong lắc đầu.
Thứ này trông giống như không khí, nhưng hoàn toàn khác với thành phần của bầu khí quyển của Trái Đất.
Đồng thời, loại trừ một đáp án sai lầm mà hắn đoán lúc trước.
Mắt kép không xâm nhập Thái Dương Hệ để lấy Trái Đất.
Vì điều này là không cần thiết.
Trình độ công nghệ đã đạt đến cấp độ này, trừ khi là các hành tinh đặc biệt trong điều kiện khắc nghiệt, hầu hết các hành tinh thể rắn trong hệ ngân hà đều có thể biến đổi thành hành tinh có thể sinh sống được.
Hắn nhìn vào bản đồ.
Bên trong cấu trúc lăng trụ được lấp đầy bởi những thông đạo có cấu trúc đều đặn và nối tiếp nhau, những căn phòng hình lục giác lớn hay nhỏ, giống như tổ ong trên Trái Đất, cực kỳ xứng đáng với hai con mắt kép của thứ ruồi kia.
Ánh rạng đông của thắng lợi đang ở trong tầm mắt, Trần Phong cũng sẽ không phớt lờ nó.
Hắn bắt đầu tiến về phía trước, dọc theo đường ống, đi thẳng đến căn phòng trung tâm, nơi tập trung 13 dấu hiệu hoạt động sinh mệnh.
Phồn Tinh điều khiển máy thám trắc toàn diện để thăm dò môi trường và bài trí của từng phòng một.
"Có một tin tốt và một tin xấu. Anh muốn nghe cái nào trước?"
"Tốt."
"Năng lực cung cấp của trí thông minh lượng tử của mắt kép không đủ, tôi sắp giành được chiến thắng trong cuộc chiến lượng tử này rồi."
Trần Phong siết chặt một quả đấm: "Làm tốt lắm! Tin xấu thì sao?"
"Tin xấu là tôi đã sử dụng ưu thế công suất của mình để áp đảo ưu thế dàn khung logic của đối thủ. Nhưng nếu tôi muốn phá vỡ lớp phòng hộ của đối thủ, tôi phải sử dụng một thuật toán siêu số lượng như loại tấn công DDoS để cưỡng bức. Kiểu xâm nhập này không thể kiểm soát được. Trí thông minh mô phỏng ngụy trang có thể xóa các tập tin ngay lập tức. Vì vậy, sau khi tôi chiến thắng, tôi chỉ có thể lấy một số thông tin từ nó trong khoảng 1/100000000 giây. Còn việc có thể nắm bắt được những gì thì tôi không thể nói trước được."
Trần Phong: "Được rồi, tôi cũng không thể đòi hỏi gì thêm."
"Ừm."
Sau khi lần lượt xuyên qua mấy chục căn phòng, một hình chiếu lại hiện ra trước mắt Trần Phong.
Phồn Tinh: "Tôi phát hiện một thứ gì đó khá thú vị, anh xem nè."
Bên trong hình chiếu là 11 tầng cấu trúc tổ ong xếp chồng lên nhau, mỗi tầng có 5 phòng, tổng cộng là 55 phòng, ngay tại đoạn rẽ trái ở giao lộ phía trước.
"Trong mỗi phòng đều được treo một tổ dinh dưỡng, cấu trúc protein là thứ chưa từng thấy trên Trái Đất, nghi ngờ là thức ăn. Những phòng này hẳn là phòng ngủ của kẻ mắt kép."
Trần Phong hờ hững lắc đầu: "Phòng ngủ thì có gì hay ho."
"Theo phân tích chu kỳ bán rã, 53 trong số các phòng này đều có dấu hiệu được sử dụng trong vòng 24 giờ."
Trần Phong: "Chuyện này không phải nằm trong dự liệu rồi sao?"
"Nhưng dấu vết của 2 căn phòng còn lại cũng chỉ trong vòng 24 giờ."
"Hửm?"
"Vì vậy, suy đoán ban đầu của anh có thể đã sai. Nếu 2 kẻ mắt kép kia rời khỏi để cầu viện, thì làm sao họ có thể rời đi khi chỉ còn 1 ngày nữa là đến Thái Dương Hệ chứ? Điều này không hợp logic."
Tốc độ tiến lên của Trần Phong đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía bên trái thông đạo.
Hắn tự nhủ: "Điều này có nghĩa là nếu mắt kép có viện binh, thì hẳn là chúng đã sớm xuất quân, và đang trên đường tới đây."
"Đúng."
"Tôi còn có một phát hiện lạ khác..."
Trần Phong quyết định đi vào phòng ngủ của mắt kép trước.
Cửa phòng hình lục giác khác với người Trái Đất, thế mà lại khoét lỗ trên thềm.
Trần Phong đi đến phía trên cùng của 1 trong 2 gian phòng có hiển hiện dị thường, thu hồi hình thức chiến giáp toàn năng, chuyển sang chiến giáp cơ bản ôm sát, trực tiếp nhảy xuống.
Chất liệu chính của vách tường phòng vẫn là cấu trúc kim loại dạng lăng trụ, nhưng bề mặt được phủ một lớp tinh thể mờ đục, kết quả phân tích năng lượng cho thấy mức tích trữ năng lượng của tinh thể này mạnh hơn một chút so với pin màng Dyson kiểu mới.
Sau đó, hắn tìm thấy một khối giáp xác màu xám bị vỡ vụn trên mặt đất.
Trần Phong cầm lấy giáp xác, nâng lên trước mắt, cẩn thận xem xét.
Mảnh nhỏ này kéo ký ức của hắn trở lại cái ngày cách hôm nay "một năm một tháng trước", khi hắn "nhìn" đối phương bị nổ nát bởi chính mình.
Phồn Tinh: "Căn cứ vào ký ức của anh, đây là phần giáp xác chắc chắn ở sau gáy của kẻ mắt kép."
Trần Phong gật đầu: "Đúng thế."
Phồn Tinh cho biết: "Vẫn còn một giọt dịch mô trên mặt đất chưa khô, thứ này hoàn toàn ăn khớp với thông tin bộ phận của cấu trúc xác Đao Phong Lang. Mặc dù tôi không thể lấy dữ liệu về kẻ mắt kép trong tuyến thời gian cuối cùng từ ký ức của anh, nhưng tôi có thể tính toán tổng hợp tính năng của công cụ thăm dò sinh mệnh trong tuyến thời gian cuối cùng.
Có thể tính toán được rằng, cường độ sinh mệnh của 13 mắt kép kia bằng 115,38% cường độ sinh mệnh của mắt kép thông thường. Cường độ sinh mệnh của 13 tên mắt kép này gần như giống nhau như đúc. Có thể suy đoán rằng, cả 2 con này đều đã bị ăn thịt. 2 con bị ăn thịt này, cùng với những con còn sống và 4 con khác đã biến Đao Phong Lang, đều có cường độ sinh mệnh như nhau."
Đã phá xong án!
2 mắt kép bị biến mất kia, không phải rời khỏi chiến hạm hình cầu, mà là bị đồng bào chia ra ăn thịt.
Thông qua thông tin tưởng chừng như đơn giản này, Trần Phong đã có những hiểu biết mới về đặc điểm của nền văn minh mắt kép.
Nếu đó là một sinh mệnh được tạo ra một cách tự nhiên, không có lý do gì để thể hiện một cường độ sinh mệnh nhất quán như vậy cả.
Người thì có cao, lùn, béo, gầy; chó thì có đen, vàng, trắng.
Dù là cùng một gia đình, dù là sinh đôi thì những cá thể khác nhau đều sẽ thể hiện sự khác biệt hóa.
Nhưng mắt kép không như thế.
Vậy thì, thực thể mắt kép trong chiến hạm hình cầu này có thể chỉ được tính là một.
54 cá thể còn lại đều được nhân bản từ cùng một cá thể.
Nhưng những bản sao của mắt kép dường như cũng sở hữu một trình độ thông minh tương đương, còn sẽ thể hiện ra tư duy khác nhau.
Hai kẻ bị ăn thịt có thể là vì không tán thành việc trực tiếp tiến vào mái vòm mặt trời, muốn chờ xem tình hình thế nào, có thể là đang chờ quân tiếp viện, hoặc là muốn thu thập thêm thông tin tình báo.
Nhưng 13 tên còn lại lại thuộc trường phái quả đoán và dứt khoát hơn.
Cách loại bỏ sự khác biệt của kẻ mắt kép vô cùng đơn giản và thô bạo, ăn luôn những kẻ có ý kiến trái chiều.
Từ đó, kẻ mắt kép có thể duy trì được ý chí thống nhất tuyệt đối.
Trần Phong cười gằn.
Đánh nhau lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ra nhiều thông tin chân chính thuộc về nền văn minh mắt kép.
Chà, thú vị gớm.
"Được rồi, rút lui đi."
Sau khi đọc thông tin, Trần Phong dứt khoát bước ra ngoài.
Phồn Tinh hơi kinh ngạc: "Rút lui?"
Trần Phong gật đầu: "Đúng vậy. Trong nháy mắt khi chúng ta xuyên qua lỗ thủng và cưỡng ép xâm nhập, đã định sẵn rằng tôi sẽ không bao giờ có thể bắt sống được tù binh. Thứ đang chờ đợi tôi trong căn phòng kia, hẳn là một cái bẫy đặc biệt thú vị."
Hơn 10 giây sau, khi Trần Phong vừa rời khỏi khu vực lăng trụ, quả nhiên, khoang chỉ huy bên trong tràn ngập dao động bức xạ phản ứng năng lượng cao, nhưng không phát nổ.
13 mắt kép còn lại biến mất, cơ thể chúng hoàn toàn biến thành chất độc, vật chất dày đặc đến mức không thể tan biến trong một không gian nhỏ.
Chất độc vật lý dường như không thể gây hại cho bất cứ thứ gì trong cấu trúc lăng trụ, chỉ trôi nổi và phát tán ra ngoài.
Trần Phong dứt khoát ra lệnh cho mọi người tránh xa khu vực này.
Hắn quay đầu nhìn lại chiến hạm chỉ huy đằng xa, nhếch môi cười.
"Kết thúc rồi."
Dường như có thần giao cách cảm, vào lúc này, hắn và Đường Thiên Tâm trăm miệng một lời cùng nói với với đối phương 1 câu.
Nhưng giọng điệu của hai người hoàn toàn khác nhau.
Trần Phong là một giọng điệu nhẹ nhàng.
Đường Thiên Tâm khàn khàn, trầm thấp.
Trần Phong hơi thở phào nhẹ nhõm, Đường Thiên Tâm kìm nén thống khổ.
Vinh quang của một vị tướng, đều phải trả giá từ trăm vạn hài cốt của binh sĩ.
Lãnh tụ quân sự, chưa bao giờ là chuyện dễ làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận