Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 515: u Thiên Văn

Trần Phong bận bịu quên cả trời đất.
Ban đầu, hắn và Trái Đất có thể truyền tin vài phút một lần, sau đó là vài giờ, mười giờ, hàng chục giờ, một ngày, hai ngày.
Hắn không hề cảm thấy cô độc, còn có thể hưởng thụ niềm vui của việc bày mưu tính kể ở một nơi cách xa hàng ngàn dặm.
Năm 2155, Trần Phong đại sư đã gửi lại thông điệp cuối cùng, lần này là một đoạn video.
"Khi các bạn xem video này, tôi đã nhắm mắt 71 tiếng, 8 phút và 9 giây. Tôi vẫn giữ câu nói ấy, vũ trụ rộng lớn lắm, một ngày nào đó nhân loại có thể đứng ở vị trí của tôi mà nhìn tất cả. Tôi chỉ có một yêu cầu đối với các bạn, đừng ngừng sự nghiệp còn đang dang dở của tôi, hãy tiếp tục tiến về phía trước.
Tương lai của nhẫn loại tuyệt đối không thể bó hẹp bên trong Trái Đất. Các bạn phải phát triển ngành công nghiệp hàng không vũ trụ, cho dù nó có rủi ro rất lớn, thì cũng phải bắt đầu thực dân hóa không gian vũ trụ sớm một chút."
Trong video, Trần Phong đại sư vuốt ve mấy thứ trên tay.
Một cái sổ hộ khẩu.
Hai tờ hôn thú.
Một bức ảnh chụp chung của sáu người.
Hắn, Chung Lôi, Lộ Vy, Lại n, Mạnh Hiểu Chu, u Tuấn Lãng.
Đó là buổi tối thu âm "Vĩnh Viễn Không Cô Độc", ban nhạc Cứu Thế bao gồm 6 người trẻ tuổi đã cùng nhau đứng trước hòn non bộ của Thải Vi Lư, vai kề vai, cười ngọt ngào.
Nhạc BGM quen thuộc vang lên.
BGM được chia thành hai phần.
"Phong Mang Tất Lộ" và "Vĩnh Viễn Không Cô Độc".
Trần Phong đại sư chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt xuyên qua cửa sổ, rơi vào khoảng không nơi xa.
Hắn dường như đang lẩm bẩm với chính mình, dường như lại đang nói với ai đó: "Cố lên! Tôi lại thất bại rồi!"
Nói xong, hắn nhắm mắt lại.
Một đời vĩ nhân, cứ thế mất đi, hưởng thọ 159 tuổi, để lại cho thế giới một trang sử đầy màu sắc, có một không hai.
Hắn sinh ra rất bình thường.
Lúc sống thì luôn rực rỡ.
Lúc đi lại cô đơn một mình.
Thế kỷ 31, Trần Phong yên lặng nhắm mắt lại, không muốn nhìn cảnh tượng này, nhưng thứ này lại là hình chiếu võng mạc, có nhắm mắt lại cũng vô dụng.
Trần Phong lại mở mắt ra.
Thật là phiền.
Mặc dù đã sớm biết rằng mọi chuyện sẽ xảy ra như vậy, nhưng cuối cùng vẫn cay cay sống mũi.
Hắn siết chặt nắm đấm.
Mắng thầm.
Mình thật sự là phế vật, chẳng có lấy một lần thành công, chẳng lẽ cứ phải chạy đến thế kỷ 31 ròng rã 200 năm sao?
Còn có, thể chất của mình quá tệ, trên phi thuyền có đầy đủ các phương pháp chăm sóc sức khỏe y tế tiên tiến nhất, đường đường là nhân loại Ngân Hà mà chỉ sống đến 159 tuổi.
Gan vẫn chưa đủ!
Nếu gan thêm nữa, nói không chừng 30 ~ 40 năm nữa là thành công đấy chứ?
Nhịn.
Tức!
Tự mình mắng mình!
Nhưng hắn biết chuyện này cũng không thể tự trách mình.
Sau nhiều thập kỷ cố gắng như vậy, phạm vi trinh sát của Cẩm Y Vệ 9 đã mở rộng lên 20 triệu km, vẫn bặt vô âm tính như cũ, rất có thể Voyager 2 đã gặp phải một số điều kiện bất thường.
Có thể gan thêm mấy trăm năm, mọi chuyện cũng chẳng khác mấy.
Tóm lại, lần này hắn đã làm được quá nhiều chuyện, thay đổi thời đời quá nhiều.
Đến nỗi dòng lịch sử trước khi hắn qua đời cũng đã trở nên xa lạ đối với hắn.
Kể từ nửa sau của thế kỷ 21, hắn đã liên tiếp viết ra mấy quyển "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên" và càng lúc càng tạo được sức ảnh hưởng càng lớn.
Ác hơn chính là, bởi vì bấy giờ hắn đã trở nên mạnh hơn, hắn đã nhận được bằng tốt nghiệp trung học cơ sở nghiêm chỉnh, hắn đã được Tinh Phong dạy theo kiểu nhồi vịt rất nhiều tài liệu giảng dạy, còn có, các học giả của viện lịch sử chuyên nghiệp do Immanuel Pato đứng đầu đã giúp hắn chỉnh lý tri thức, những điểm kiến thức trong mỗi bản "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên" mà hắn phát hành tiếp theo đều đan xen và kế thừa lẫn nhau.
Series "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên" của hắn gần như đã giảng giải từng bình cảnh về kiến thức lý thuyết mà nhân loại trong tuyến thời gian ban đầu phải đối mặt, từ thế kỷ 21 đến thế kỷ 23, một cách đơn giản.
Đông đảo học giả trong nhiều chuyên ngành khác nhau đã tiếp nối bước chân của hắn, tiếp tục hướng về phía trước.
Vào đầu thế kỷ 22, cấp độ lý luận tri thức của một số ngành đã bắt kịp trình độ giữa thế kỷ 23 của tuyến thời gian trước đó.
Đây chỉ là một trong những ảnh hưởng lớn.
Ngoài ra, bắt đầu từ năm 2042, hiệp hội bảo hiểm nhân thọ nhà khoa học nhân văn mà hắn để lại đã nhận được một số tiền rất lớn từ hắn.
Sau khi chuyển hẳn sang lĩnh vực hàng không, hắn không hề làm lung lay nền tảng của hiệp hội, mà vẫn để lại 30 tỷ USD cho quỹ hoạt động và phân bổ 10% doanh thu lãi ròng của Tinh Phong Games cho hiệp hội.
Đồng thời, do có Trần Phong dẫn đầu, nhiều doanh nhân, tập đoàn, xí nghiệp đã vào cuộc, có tiền góp tiền, có sức góp sức.
Kể từ đó, hiệp hội đã đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong lĩnh vực tiến bộ khoa học và công nghệ của toàn bộ nền văn minh.
Lý do rất đơn giản, các nhà nghiên cứu khoa học đã thực sự trở nên giàu có.
Làm việc chăm chỉ, cống hiến hết mình, nghiêm túc sáng tạo, không nói đến đại phú đại quý, nhưng chí ít vẫn nhận được những gì xứng đáng thuộc về.
Nếu quả thực có thể đưa ra những sáng kiến được công nhận, thậm chí, dù chỉ là một nhà nghiên cứu khoa học cấp cơ sở, thì vẫn có thể làm giàu một cách nhanh chóng.
Phấn đấu trở nên có ý nghĩa hơn.
Cún nghiên cứu không còn là cún nữa.
Trong thời đại cười nhạo người nghèo nhưng không chê bai 'kỹ nữ', các nhà nghiên cứu khoa học cuối cùng cũng có thể đứng thẳng lưng làm người.
Trần Phong đã lấy ra "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên" và công nghệ mới, đây chính là sự chuyển đổi trực tiếp trình độ công nghệ, giống như phẫu thuật để điều trị bệnh.
Hắn đã tạo ra hiệp hội bảo hộ để từ từ chữa trị cho toàn bộ kỷ nguyên công nghệ, như điều dưỡng dưỡng sinh.
Hắn đang thay đổi bầu không khí của thời đại.
Đồng thời, trong suốt những năm tháng còn sống, hiệp hội bảo hộ có hắn là đại thần trấn thủ, nên các công tác ở các quốc gia trên thế giới được tiến hành vô cùng thuận lợi, vô hình chung đã trở thành sợi dây gắn kết các quốc gia lớn trên thế giới lại với nhau, thay đổi giao lưu nghiên cứu khoa học khiến nó trở nên mượt mà hơn, ít nghi kỵ lẫn nhau hơn.
Nghiên cứu mới mở rộng của hắn trong lĩnh vực sinh học và y học cũng đạt được kết quả như mong đợi.
Trong khi Ilan Erwin đang giải mã thông tin di truyền, thì đã có thể nhìn ra một chút huyền bí về tuổi thọ.
Trường thọ là một thứ vô cùng huyền diệu.
Có người hút thuốc uống rượu nhưng vẫn sống lâu trăm tuổi, có người chú trọng rèn luyện thân thể, nhưng đến 60 tuổi vẫn đi lại một cách khó khăn.
Nhiều người chỉ hiểu một mặt phiến diện về việc dưỡng sinh, giữ gìn sức khỏe.
Một số người nói rằng ăn chay là tốt, một số lại nói rằng ăn thịt là tốt.
Một số người nói rằng hãy bổ sung nhiều chất xơ, vài người khác lại nói rằng hãy ăn nhiều thực phẩm thiết yếu hơn.
Kỳ thực, chẳng có cái nào đúng cả.
Ý tưởng đúng là chọn các chiến lược sức khỏe khác nhau phù hợp với thông tin di truyền khác nhau của mỗi người.
Thể chất phù hợp với ăn chay thì ăn chay, phù hợp với ăn thịt thì ăn thịt.
Người thích nghi với khí hậu nhiệt độ cao thì di chuyển về phía nam, những người thích nghi với khí hậu lạnh thì di chuyển về phía bắc.
Không nói đến việc sống lâu trăm tuổi, nhưng dựa theo kết quả nghiên cứu của Ilan, điều này ít nhất có thể cho phép một người vốn chỉ có thể sống 75 tuổi có thể miễn cưỡng sống lâu thêm 7~8 năm nữa.
Ilan Erwin đã biên soạn những phát hiện của mình thành một cuốn sách và xuất bản, còn người khác muốn làm gì, thì đó là sự lựa chọn của riêng họ.
Thay đổi hoàn cảnh sinh sống vẫn là một chuyện gì đó rất khó khăn đối với người bình thường, nhưng đối với một số nhân tài trọng yếu, đặc biệt là nhân tài đỉnh cấp, mặc kệ anh có muốn hay không, hội bảo hộ sẽ chuẩn bị cho anh trước, quốc gia cũng sẽ đưa ra yêu cầu đối với anh.
Lại kết hợp với việc đánh bại nhiều căn bệnh nan y của Rameneck thực hiện, tuổi thọ trung bình của các nhân tài đỉnh cấp đã được kéo dài ít nhất 20 năm trong 100 năm ấy, tuổi thọ trung bình đã thay đổi từ hơn 70 lên hơn 90.
Thậm chí, Chung Lôi nhờ sử dụng kết quả nghiên cứu của Ilan nên mới có thể sống đến năm 122 tuổi.
Lần này, đồng chí u Quốc Hoa - người vốn là tinh hoa của bệnh nan y, đã sống đến năm 2081, hưởng thọ 111 tuổi, bỏ qua người nối nghiệp chết sớm - đồng chí u Tuấn Lãng, trực tiếp truyền tập đoàn u Hòa lại cho cháu trai thiên tài chân chính là u Thiên Văn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận