Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 747: 5 Giây 3 Chiêu

Trần Phong cảm thấy rất kỳ lạ.
Mục đích của hành vi này tương tự như của nền văn minh mắt kép.
Đây là một trong thủ pháp hủy diệt nền văn minh vô cùng tiêu chuẩn, đầu tiên là tiêu diệt sinh mệnh của chủng tộc văn minh, sau đó phá hủy toàn bộ công trình kiến trúc và phương tiện giao thông bên trong, và cuối cùng là xóa đi mọi thông tin, loại bỏ từng thứ đại diện của nền văn minh mục tiêu.
Thủ đoạn như vậy thoạt nhìn khá khủng khiếp và tàn nhẫn, nhưng Trần Phong lại cảm thấy vô cùng kỳ lạ, cảm thấy không phóng khoáng mấy.
Với năng lực của nền văn minh mắt kép, đâu cần phải hành động nhạt nhẽo như vậy làm gì, chúng hoàn toàn có thể xóa sổ toàn bộ Thái Dương Hệ thành cát bụi.
Trần Phong mơ hồ cảm thấy mình có thể đoán được tầng đầu tiên của đáp án.
Khả năng cao là nhân loại lại gặp phải kiếp nạn 'đại diệt tuyệt', nhưng lần này lại bị vi khuẩn Z đánh bại.
Bản chất của sự đại diệt tuyệt từ chỗ nhân loại tiêu diệt động vật, biến thành vi khuẩn Z khống chế động vật tiêu diệt nhân loại, đồng thời cũng nhắm mục tiêu loại trừ dấu vết của nhân loại.
Nhưng vi khuẩn Z đâu, động vật đâu?
Hắn không nhìn thấy.
Mặc dù mấy chữ 'đại diệt tuyệt' nghe có vẻ vô cùng khủng bố, nhưng chẳng phải lần trước chúng ta đã chiến thắng nó sao?
Lần này không thể nào thua được.
Có quá nhiều mâu thuẫn chồng chéo lên nhau, khiến hắn không thể đưa ra kết luận được, nên tạm thời hắn chỉ có thể đoán như thế mà thôi.
Khi bầu trời thực sự tiến vào buổi tối, hắn cũng vừa vặn đến trấn nhỏ mà lúc trước hắn đã đến một lần.
Leo lên độ cao khoảng chừng 4 tầng lầu, kéo đứt một vài dây leo quấn trên tòa nhà chọc trời bị đảo ngược, cúi đầu đi vào gian phòng có kết cấu hợp kim, dựa vào năng lực nhìn ban đêm cường hãn của mình, nương theo ánh sáng yếu ớt, thu nhặt một chút đồ vật trong đống lộn xộn của gian phòng đã sụp đổ từ lâu.
May mắn thay, hắn cũng tìm thấy một bộ quần áo bằng sợi tổng hợp sạch sẽ trong phòng, còn có thêm 2 tấm chăn bông cũng làm bằng vật liệu tổng hợp.
Cũng không biết đây là những thứ có từ mấy trăm năm trước nữa, chất liệu đã hơi giòn, chắc chắn không bằng những bộ quân phục tác chiến lúc trước được, nhưng ít nhất thì nó cũng bền chắc hơn rất nhiều so với quần áo của thế kỷ 21. Chỉ cần hắn không nỗ lực tự tìm đường chết thì sẽ không dễ dàng bị hỏng được, có thể sử dụng.
Có quần áo để thay và chăn bông, hắn tạm thời hài lòng.
Đáng tiếc dụng cụ quark dường như đã bị hỏng, hoặc đã hết năng lượng, nên không thể sử dụng được, nếu không thì hắn còn có thể có một bữa tiệc lớn.
Nghĩ đến bữa tiệc lớn, hình như có hơi đói bụng.
Bụng vang lên tiếng ùng ục.
"Phồn Tinh..."
Hắn gọi một tiếng theo thói quen, sau đó kịp phản ứng lại, thở dài một tiếng.
Căn phòng tối tăm và trống rỗng, chỉ có tiếng thở dài của hắn là vang vọng không dứt.
Bên ngoài trời vẫn mưa rất to.
Mặc dù hắn có thị lực ban đêm tuyệt hảo, nhưng dù sao thì cơn mưa xối xả như thế này cũng sẽ ảnh hưởng đến tầm nhìn của hắn, Trần Phong không biết phải đi đâu để tìm được thức ăn.
Hắn cố gắng chịu đựng trong phòng thêm nửa tiếng nữa, bụng thật sự rất đói, Trần Phong nghiến răng, nhặt thanh hợp kim đã bị gãy, dài khoảng 1,5 mét trên mặt đất, cẩn thận từng li từng tí đi ra ngoài, sau đó trượt xuống đất.
Mây mưa dày đặc đã che khuất các vì sao và cả mặt trăng, khoảng cách có thể nhìn thấy xa nhất còn chưa tới 50 mét.
May mắn thay, Trần Phong không cần phải đi quá xa.
Buổi sáng lúc đến bên này, hắn đã nhìn thấy dấu chân dày đặc của động vật trên mặt đất, những dấu chân này dẫn đến một tòa nhà khác ở phía xa xa.
Trí nhớ hình ảnh quá mạnh sẽ có hại, nhưng rõ ràng cũng có lợi, người bình thường không thể dựa theo trí nhớ ở ban ngày đó để truy tìm dấu chân vào ban đêm, loại năng lực này của Trần Phong thuộc về bản năng săn mồi mà dòng họ mèo giỏi nhất.
Hắn đang tìm con mồi, con mồi cũng đang tìm hắn, chỉ cần dò dẫm về phía trước, đi ra ngoài chưa tới 1 km, dưới gốc cây to rậm rạp trước mặt, hơn 10 cặp mắt xanh lục lặng lẽ xuất hiện.
Không phải là do đôi mắt này có thể phát sáng, mà là khả năng phản quang trong cấu tạo đặc biệt của con ngươi quá mạnh, giống như việc cầm đèn pin rọi vào mắt mèo lúc ban đêm vậy.
Trần Phong không hề sợ hãi, hắn chỉ nhếch miệng cười, liếm môi một cái.
Hắn biết những con vật này là gì, chính là chó sói.
Mưa vẫn rơi tí tách, Trần Phong giả vờ ngu ngơ chắp tay sau lưng chậm rãi tiến lại gần.
Bầy sói cực kỳ có kinh nghiệm, cũng cực kỳ tinh ranh, cả đám nằm sấp, bò lổm ngổm và không phát ra bất kỳ tiếng động nào, cho rằng chúng chưa bị "con mồi" phát hiện.
Nương theo sự "ngu ngơ" tiến về phía trước của Trần Phong, khoảng cách giữa hai bên dần thu hẹp xuống còn chưa đầy 10 mét.
Đôi mắt xanh lục lặng lẽ chuyển động, một vài con lùi về phía sau, khoảng chừng 10 giây sau, Trần Phong hoàn toàn bước vào phạm vi bao phủ bởi rễ cây đại thụ, cũng bị bao vây bởi bầy sói.
Grào!
Không động thì thôi, vừa động đã hung hãn đến cực điểm.
Hơn một chục con sói lao ra gần như cùng một lúc, giẫm vào vũng nước trên mặt đất, phần đầu của chúng đánh vỡ những hạt mưa, gào thét xông tới.
Trần Phong mặt không đổi sắc, nhân cơ hội nhìn rõ hình thể của những con sói khổng lồ này.
Chúng rất to, to hơn cả loài sói Bắc Cực của thế kỷ 21, chiều dài cơ thể trung bình gần 2 mét, gần giống như một con ngựa.
Trần Phong lại thu được một thông tin mới.
Thoạt nhìn, những con sói mà hắn nhìn thấy bây giờ, kể cả con hổ, đàn ngựa, linh cẩu và những động vật khác mà hắn từng thấy lúc trước, cùng với cây cối nơi này đều dường như phóng lớn so với kích thước của thế kỷ 21, ngờ rằng có liên quan đến nồng độ oxy trong khí quyển cao hơn.
Con sói khổng lồ cao lớn nhất lao nhanh nhất lao tới chỗ Trần Phong trong vòng chưa đầy 1 giây, thò hai bàn chân trước ra, há cái miệng to như chậu máu, hung hăng táp tới.
Trần Phong nhấc thanh hợp kim trong tay nhanh như chớp, đâm thẳng về phía trước.
'Sựt' một tiếng, thanh hợp kim đâm thẳng vào cổ họng con sói.
Cùng lúc đó, Trần Phong cong eo như một con mèo, nằm bò, dùng tay phải kéo thanh hợp kim xuống, tay trái chống đất, hai chân dùng sức, phóng người về phía trước mấy mét, vừa vặn sượt qua con sói khổng lồ, đồng thời vặn xoáy cổ họng của con sói.
Trần Phong không quay đầu lại, hắn chỉ dùng tay phải kéo thanh hợp kim ra, nhưng hắn không kéo được, con sói khổng lồ bị hắn xuyên cổ họng đã ngậm thanh hợp kim.
Phía sau truyền đến thanh âm xé gió, Trần Phong bỏ vũ khí xuống, bắt đầu vận lực.
Huyết dịch đặc quánh trong người hắn được bơm đi, các cơ bắp trên toàn thân căng ra như một sợi dây thép bị kéo căng đến cực điểm.
Sau đó, hắn vặn người, vặn nắm đấm, ép người, quay đầu, dùng tay phải đánh một cú đấm móc từ dưới lên.
"Bịch" một tiếng, tựa như có gì đó vừa phát nổ.
Một quyền này tung tóe vô số hạt mưa, nện trúng cơ hàm yếu ớt của một con sói khổng lồ khác.
Cơ thể dài hơn hai mét của con sói khổng lồ vừa gào thét thảm thiết vừa bay lộn ngược.
Cùng lúc đó, Trần Phong lại xoay người, đá soạc ngang chân, mũi giày nện vào lỗ tai của con sói khổng lồ thứ ba.
Lại "bịch" một tiếng, đôi giày chất liệu tổng hợp mà hắn vừa thay ra đã nổ tung tại chỗ.
Con sói khổng lồ bị đá tung người trên không, thê thảm ngã xuống đất, máu dịch ồ ạt chảy ra từ bên tai.
5 giây, 3 chiêu, gục 3 con sói.
Khoảng chừng mười con sói khổng lồ còn lại đứng yên tại chỗ, không còn xông lên trước nữa.
Trần Phong đi đến bên cạnh con sói đang dần dần mất sức giãy giụa nữa, nhẹ nhàng rút ra, hắn lại cầm thanh hợp kim trong tay.
Đầu thanh hợp kim va chạm vào nền đất, nghe loảng xoảng.
Mười con sói khổng lồ còn lại lập tức cụp đuôi bỏ chạy.
Trần Phong nhún vai.
Bữa cơm này thật đúng lúc.
Có điều, động vật ở thế kỷ 31 có vẻ hơi hung dữ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận