Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 318: Tôi Sẽ Thay Đổi Tất Cả

Cảnh giới của 8 bài hát “Nhìn Về Nơi Xa”, “Anh, Tôi, Vũ Trụ”, “Vai Kề Vai”, “Tung Chí Bay Lượn”, “Đến Chết Mới Hết Yêu”, “Tinh Khiết Tâm Linh”, “Không Hỏi Nơi Đến, Không Hỏi Đường Về” và “Phong Mang Tất Lộ” thực sự quá cao, mơ hồ chấn động đến ý thức sáng tác của các nhạc sĩ đường thời, không phân ‘đông tây nam bắc’, thậm chí khiến bọn họ bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Thật không thể trách những người chưa ‘va chạm xã hội’ này, quả thực chỉ có thể trách cách thức của Trần Phong xuất sắc đến quá quắt.
Phải biết thời điểm Thất Kiếm Thần Khúc ra đời vốn là vào năm 2076, trải qua sự phát triển hơn 50 năm trong tuyến thời gian này, lại còn được Trần Phong kích động văn hoá phục hưng, khiến sức sáng tạo của các nghệ thuật gia đầu thế kỷ 21 hoạt động kỳ mạnh mẽ tựa núi lửa phun trào được kéo dài như bật hack, không thể vãn hồi.
Lĩnh vực chính mà thời kỳ phục hưng của Trần Phong nhắm vào là âm nhạc, ở phương diện này còn các bài ca dao và và các ca khúc mang tính thí nghiệm của u Mập và Tần Lộ.
Trong vài thập kỷ sau đó, nguồn cảm hứng trong lĩnh vực âm nhạc càng phun trào mãnh liệt, các phương pháp và phong cách ca hát mới và các khái niệm mới trong lĩnh vực âm nhạc thuần túy xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Cho đến thời đại chiến tranh ở ngàn năm sau, mọi người vẫn còn cảm khái văn hoá phục hưng thế kỷ 21 là thời kỳ vĩ đại nhất trong lịch sử văn nghệ nhân loại, ‘tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả’ có thể tái hiện lại được.
Trong giai đoạn phục hưng, Chung Lôi không ngừng học hỏi và tiếp thu trong quá trình tạo ra “Thần Phong”.
Cô nàng vùi hơn phân nửa tài hoa của mình vào học tập, hấp thu những hiểu biết của người khác như một kẻ háu ăn, đồng thời thăng hoa cho bản thân.
Trong tuyến thời kia trước đó, vào năm 2076, cô nàng đã trở thành bậc thầy bất kể là ở phương diện kỹ xảo hay tâm cảnh, sau đó mới cho ra đời Thất Kiếm Thần Khúc, đặt vững vị trí của mình ở ngàn năm trước.
Cô nàng lĩnh ngộ âm nhạc bắt đầu từ năm 2005, tổng kết thành quả vào năm 2076, vượt xa với 70 năm trên mặt ngoài, thực tế, nó tương đương với ít nhất hai trăm năm trong tuyến thời gian đầu tiên mà Trần Phong từng trải qua.
Tuy nhiên phong cách sáng tác của cô nàng không quá biến đổi đột ngột, nó phù hợp hoàn hảo với thẩm mỹ của thập niên 20 của thế kỷ 21 hơn tác phẩm của những người khác.
Kết quả, Trần Phong phóng ta Thất Kiếm Thần Khúc sớm hơn 56 năm, còn khiến Chung Lôi thúc đẩy sinh trưởng ra một ca khúc mới là “Phong Mang Tất Lộ”.
Tám tác phẩm này cắm rễ ở đương đại, nhưng nhìn xa trăm ngàn năm.
Hơn nữa, lần trước, sau khi cô nàng viết ra Thất Kiếm Thần Khúc, vì tuổi tác đã quá lớn, thanh tuyến cũng đã bỏ lỡ trạng thái tốt nhất, ngón nghề diễn tấu cũng không còn linh hoạt như xưa, cuối cùng cô nàng chỉ có thể đưa bài hát cho người trẻ tuổi hát, dẫn đến việc, dù Thất Kiếm Thần Khúc nắm giữ thành tựu nghệ thuật cực cao, nhưng sức ảnh hưởng do bản thân ca khúc tạo thành lại không cách nào tương xứng với đẳng cấp của cô.
Nhưng thời điểm này, cô đang ở đỉnh cao tuổi trẻ cả về giọng hát, kỹ năng ca hát. Sự lĩnh hội nghệ thuật của cô cũng đã bắt kịp với ‘cô’ ở 77 tuổi khi viết ra “Phong Mang Tất Lộ” và trực tiếp biểu diễn nó, thể hiện hoàn hảo nội dung của bài hát.
Còn có thể không bùng nổ toàn cầu sao?
Đương nhiên, còn có một chuyện khiến Trần Phong vô cùng sầu não.
Dường như hắn đã đánh giá thấp độ khó của “Thần Phong”, ở trong tuyến thời gian này, mặc dù có sự xáo trộn logic trước sau của hắn, cưỡng ép đốt cháy giai đoạn, nhưng Chung Lôi vẫn phải dùng 40 năm tới năm 2060 mới hoàn thành “Thần Phong”.
Lúc này Chung Lôi cũng đã 61 tuổi.
Cô nàng chẳng những lần nữa bỏ lỡ thanh xuân, mà còn lần nữa bỏ lỡ những điều nên làm tuổi 30 của mình, mãi đến 60 tuổi, cô mới chính thức thu hoạch được sự giải thoát linh hồn.
Trong sử sách chỉ ghi 3 chữ đơn giản "bốn mươi năm", nhưng bên trong đó là chua xót và kiên cường mà Trần Phong không muốn nếm trải.
May mắn là lần này Trần Phong vẫn cho cô nàng một hôn lễ hoàn mỹ, hai người lại kề vai chung sống ròng rã 43 năm.
Trong buổi lễ kết hôn, Chung Lôi đã nói thế này: "Em chưa từng hối hận, cũng không oán trách anh. Dù anh không thừa nhận, nhưng lúc bản thân 21 tuổi, trái tim em đã kết nối với trái tim anh. Em đã không bỏ lỡ điều gì, cả đời này cũng không có gì phải tiếc nuối. Bất kể anh muốn làm gì, bất kể anh muốn trở thành người thế nào, em đều sẽ ủng hộ anh hết lòng."
Sách sử ghi chép, hôm ấy, Trần Phong đại sư khóc không thành tiếng, gần như không thể đứng thẳng.
Không ai có thể lý giải được tại sao hắn lại bi thương như vậy trong ngày đại hỷ của mình.
Hắn chỉ luôn miệng lặp đi lặp lại câu ‘thật xin lỗi’ với Chung Lôi.
Hắn giống như bị trúng tà.
Thế nhân không biết đã có chuyện gì xảy ra với hắn.
Rõ ràng tất cả những chuyện này đều do hắn vô cùng bướng bỉnh mà thành.
Thậm chí một số người thì sùng bái Trần Phong đại sư, nhưng một số lại oán thầm hắn trong lòng là gã đàn ông bạc tình bạc nghĩa .
Bây giờ ông nói xin lỗi thì làm được cái gì?
Thời gian có thể đảo ngược à?
Thời gian mà ông và Chung Lôi mất đi có thể tìm trở về sao?
Nhưng chỉ có người mặc áo cưới màu trắng, dáng người bảo trì gần như vẫn hoàn mỹ, Chung Lôi đại sư, gắt gao ôm hắn, không ngừng nói cho hắn biết: "Em hiểu anh, tin tưởng anh. Em không trách anh. Anh bảo vệ và chăm sóc em quá lâu, em có nằm mơ cũng muốn cho anh mượn bờ vai của em."
Thế nhưng Trần Phong đại sư khóc càng lớn tiếng.
Video hôn lễ được bảo tồn, sau 1000 năm, bản thân Trần Phong xem lại hết video không sót 1 giây nào.
Hắn dùng sức siết chặt đôi bàn tay trắng nõn và mềm mại, yên lặng thật lâu mới chậm rãi kiềm chế được cảm xúc.
Trần Phong gượng cười, khẽ lắc đầu.
Đây là hắn sao?
Hắn không tin.
Thật mất thể diện.
Hắn chắc chắn sẽ không khóc, chuyện đó không có khả năng.
Thấy nhiều sinh ly tử biệt trong thời kỳ chiến tranh như vậy, làm thế nào có thể ở thời hòa bình lại xúc động nấc thành tiếng như nhi nữ tình trường như vậy được?
Thế gian không có chuyện nào lớn hơn sinh mệnh, mà lớn nhất chính là sống chết của nhân loại.
Hắn khẳng định rằng mình tự hiểu rõ nặng nhẹ.
Trần Phong tuyệt đối không thừa nhận đó là hắn.
Nhưng hắn cũng biết, nếu hắn cũng không tiếp tục xuyên, mà cứ tồn tại ở thế kỷ 21 yên lặng sống hơn mấy chục năm, thì tâm cảnh khó tránh bị ảnh hưởng.
Ý chí sắt đá sẽ dần bị mài mòn đến tan hết dưới cơn gió cát năm tháng, chính hắn sẽ từ một kẻ đối mặt với người xâm nhập cũng không biến sắc, từ một chiến sĩ thiết huyết sát ý ngập trời thoái hóa thành một lão già bình thường.
Nếu hắn thật sự ở trong trạng thái đó thì đúng là có rất nhiều chuyện khó nói trước được.
Trần Phong không thể phủ nhận được mỗi lần tiếp xúc với Chung Lôi sau khi trở về, tình cảm của hắn đối với nàng đúng là càng ngày càng sâu, từ đề phòng lẫn nhau đến tri kỷ hảo hữu, lại đến hơn mức bạn bè nhưng chưa phải người yêu, bây giờ đích thật là động chân tình.
‘Lang có tình kiều có ý’ nhưng hắn không thể gánh thêm một trọng trách khác trong lòng được, cuối cùng hết lần này đến lần khác thất bại dưới tay thời gian.
Trần Phong cắn chặt răng, đột nhiên lắc đầu.
Mặc kệ, dù video này tồn tại lúc này, thì nó chưa chắc sẽ xảy ra.
Hắn không thừa nhận, thì nó sẽ không tồn tại.
Hắn sẽ không để tình cảnh này thật sự phát sinh.
Hắn sẽ thay đổi tất cả.
‘Tôi sẽ cho tất cả mọi người và kể cả tôi thấy một ‘tôi’ hoàn mỹ!’
Trần Phong tiếp tục đọc xuống dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận