Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 539: Lo Lắng

9 giờ sáng, trong tâm trạng thấp thỏm của Đường Thiên, cuộc thi đấu tuyển chọn phối đôi tổ hợp ưu hóa - vòng kiểm tra trình độ kiến thức chính thức bắt đầu.
Cuộc thi sẽ kéo dài trong 12 tiếng, sẽ bao gồm tất cả các khía cạnh kiến thức trung học.
Ứng viên ở trong ký túc xá của mình, không nghỉ giữa chừng, ăn uống vệ sinh thì tự mình giải quyết.
Các thí sinh sẽ đăng nhập trực tuyến vào hệ thống đánh giá trực tuyến được mà trí năng tối cao Phồn Tinh đã phân ra 1 phần tỷ sức mạnh tính toán.
Phồn Tinh sẽ lựa chọn ngẫu nhiên các đề thi có độ khó phù hợp từ ngân hàng câu hỏi, bày ra trước mặt mọi người.
Cô có thể đảm bảo rằng đánh giá của cuộc thi này hoàn toàn công bằng, công chính, công khai.
Trần Phong đã nằm trong dụng cụ huấn luyện cộng hưởng sóng não từ sớm.
Lần này, điều chờ đợi hắn không phải là huấn luyện kích thích siêu cường, mà là toàn quyền truy cập vào hệ thống mô phỏng.
Hình ảnh "trước mắt" Trần Phong thay đổi một cách chóng mặt.
Hắn xuất hiện trong một phòng học trống trải, trước mặt là một chiếc bàn AI hóa.
Bàn học là một màn hình hiển thị chia đôi.
Đầu tiên, hắn nhìn đề thi bên trái màn hình, sau đó lại nhìn đáp án tiêu chuẩn ở màn hình bên phải, lâm vào trầm tư.
Cứ cảm thấy có gì đó sai sai.
"Còn ngẩn ra đó làm gì, mau chép đi!"
Giọng của Phồn Tinh đột nhiên vang lên trong lòng.
Trần Phong: "Hả?"
"Cho anh chép đó, cực trơn tru."
Phồn Tinh lại thúc giục.
Trần Phong: "Ehmmmm......"
Não bộ của hắn đứng máy hơn 30 giây, sau đó mới từ từ hiểu được ý tứ của Phồn Tinh, nửa tin nửa ngờ hỏi: "Cô muốn giúp tôi gian lận?"
Lý trí nói với Trần Phong rằng, chuyện này không có khả năng...lắm.
Dù gì thì Phồn Tinh cũng đã chủ trì vô số cuộc thi đấu tuyển chọn và kiểm tra này nọ, cô chính là AI công chính liêm minh nhất mà.
Nếu cô giúp người khác gian lận thì cái cuộc thi này còn mang tính công bằng nữa à?
"Đúng thế, sao vậy?"
Không ngờ Phồn Tinh lại thừa nhận chỉ sau 1s, không hề vướng mắc tâm lý, cực kỳ thẳng thắn luôn.
"Cô..."
Tinh thần của Trần Phong bị đả thương, trầm mặc hồi lâu, ngay cả chửi bậy cũng không có động lực.
Sao cô không nói sớm?
Nếu cô nói sớm là sẽ giúp tôi gian lận, thì tôi cần gì phải gan đế như thế?
Vậy, 33 ngày này tôi học cật lực như vậy làm gì?
Trần Phong sờ sờ đỉnh đầu của mình.
Trực giác chiến đấu nhạy bén của chiến sĩ Ngân Hà nói cho hắn biết, số lượng tóc rụng trong tháng này đã khiến mái tóc của hắn giảm 5% độ che phủ.
Mặc dù sau này chắc chắn nó sẽ mọc lại, nhưng đây là tất cả máu và nước mắt của cuộc phấn đấu lịch sử của chính mình đấy!
Hố cha gì chứ!
Sụp đổ.
Tâm tính thường ngày sụp đổ.
"Cô....Haiz!"
Trần Phong rất muốn mắng chửi người, nhưng lại sợ chọc giận Phồn Tinh - cái người không hề tuân theo sáo lộ này, lỡ may cô trở mặt quăng ra một câu: "Anh không muốn thì thôi, tôi không giúp anh nữa, anh tự cầu phúc đi", thì phải làm thế nào?
"Tôi thế nào?"
Phồn Tinh giả vờ không hiểu.
Trần Phong yên lặng giơ ngón tay cái lên: "Cô tuyệt lắm! Tôi cho cô 1 like. Làm tốt lắm!"
"Cảm ơn anh vì đã khen."
Nhìn cái bộ dáng vô cùng vặn vẹo của Trần Phong, Phồn Tinh tỏ vẻ vô cùng hài lòng.
Cô đã học được tính phức tạp mới của nhân loại.
Nhân loại quả thực là một sinh mệnh vô cùng thú vị.
So với người khác, hắn còn thú vị hơn bội phần.
Không hổ là người có thông tin gen giống như đúc với người sáng tạo ra mình.
Ngay từ 1 tháng trước, Phồn Tinh đã cảm nhận được rất rõ ràng, rằng khi đối mặt với người này, tốc độ bổ khuyết cảm xúc của cô tăng lên rất nhanh.
Thanh tiến độ của kế hoạch hoàn thiện nhân cách của cô đang tiến về phía trước với tốc độ nhảy vọt xưa nay chưa từng có.
Trước đây, với tư cách là một quan sát viên, cô đã theo dõi tất cả những niềm vui và nỗi buồn, mọi thăng trầm trong quãng đời dài dằng dặc của những người bình thường khác, nhưng mức độ hoàn thành tăng lên chưa đến một phần tỷ.
Nhưng chỉ trong 33 ngày này, mức độ hoàn thành đã tăng lên tới 5,67%.
Mà ngay tại thời điểm này, dường như đã tăng vọt 0,12%.
Về phần tại sao không nói trước cho Trần Phong biết rằng mình sẽ giúp hắn gian lận ấy hả?
Phồn Tinh tỏ ý, tất nhiên là bởi vì lúc chứng kiến người này gian nan chịu khổ trong học tập, trong Logic cốt lõi của cô sẽ hình thành những cảm xúc phức tạp, thứ được gọi là niềm vui và sự hài lòng.
Phồn Tinh cho rằng điều này cho thấy cô cũng sản sinh một thứ gọi là tiềm thức, tương tự như nhân loại. Tiềm thức cho rằng, để cho Trần Phong nỗ lực học tập chính là chuyện đúng đắn.
Các kỳ thi ở thế kỷ 31 rất khác so với các kỳ thi ở thế kỷ 21, không chỉ đơn giản là xoát đề.
Các thí sinh sẽ phải đối mặt với nhiều phương pháp đánh giá khác nhau trong không gian ảo, ví như sách vở, đề thi, cảnh tượng mô phỏng và hiện trường bảo vệ.
Những phương pháp này sẽ kiểm tra toàn diện trình độ kiến thức của thí sinh về khả năng nắm vững kiến thức, trình độ thông thạo, tư duy nhạy bén và khả năng thực hành từ mọi góc độ.
Nhưng hết thảy đều không thể làm khó được Trần Phong.
Mặc dù rất gì và này nọ, nhưng sau khi phẫn nộ, hắn đã nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, chẳng biết xấu hổ mà chấp nhận đề nghị của Phồn Tinh - cái kẻ không chỉ là người đề xuất mà còn là thầy giám khảo này, lại còn là kẻ có biện pháp gian lận tàn bạo nhất, mấy thứ như kiểu 'múa bút thành văn' này chỉ là một thao tác tia chớp.
Dưới chế độ sao chép nghiêm túc của Trần đại sư, hết thảy chướng ngại vật trên đường chỉ là những con hổ giấy, hết thảy đều dễ dàng phá hủy, tựa như bẻ cành cây khô!
Thời gian học tập lúc trước của hắn vẫn hữu ích, hắn có thể hiểu được rất nhiều kiến thức, chí ít thì nó cũng tăng tốc độ sao chép nghiêm túc của hắn.
Dưới sự kiểm soát toàn bộ của Phồn Tinh, tất cả các nhân viên không phải ứng viên đều không được xen ngang giữa đường, kể cả các sĩ quan cấp cao.
Trước khi kết thúc bài thi, không ai có thể thăm dò được tình huống trong phòng thi.
Suy cho cùng, nhân loại luôn bị cảm xúc thiên vị chi phối, chỉ có AI mới có thể đạt được sự “công bằng” tuyệt đối.
Đây là sự thật không thể phá vỡ kể từ khi Phồn Tinh ra đời, cũng trải qua rất nhiều kỳ thi khác nhau của nhân loại mà đúc kết thành kết luận.
Nhưng không ai có thể ngờ rằng, gián điệp lớn nhất trong lịch sử lại đang tạo ra một trận gian lận thi cử tàn nhẫn nhất trong lịch sử.
Đường Thiên Tâm không biết tình huống trong quá trình khảo hạch.
Cô nàng đi đi lại lại trong văn phòng của mình, luôn cảm thấy bồn chồn, thậm chí còn không thèm quan tâm đến những vấn đề chính sự.
Cô nàng thực sự không ngờ trình độ văn hóa của Trần Phong sẽ thụt lùi, nếu không thì trước đây cô nàng đã hạ tiêu chuẩn đánh giá toàn diện xuống trình độ tốt nghiệp tiểu học rồi, thà rằng bùng nổ số lượng người báo danh còn hơn.
Mặc dù chuyện này có thể gây tranh cãi và bị chỉ trích, bị người ta nói rằng mình đường đường là nữ tướng uy mãnh, thế yêu cầu về trí lực đối với đối tượng phối đôi thấp như vậy.
Nhưng cô nàng không quan tâm đến những lời chỉ trích đó, cô nàng chỉ quan tâm hơn đến việc Trần Phong sắp bị ngăn cản trước ngưỡng cửa.
Trước kia, cô nàng cho rằng chính mình không có nghĩ nhiều đến hắn, cũng có thể ngăn cản tâm tư không nên có, nhưng khi nước đến chân, cô nàng mới phát hiện, mọi chuyện không phải như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận