Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 283: Toàn Cầu Chấn Động

Tỷ lệ phần trăm khối lượng này không phải là một tham số cố định theo hàm nghĩa tuyệt đối, mà nó ở giai đoạn lượng tử hóa, có thể thay đổi bất cứ lúc nào.
Nó phải là một giá trị với phạm vi di động.
Tại sao nó lại thay đổi?
Bởi vì thực ra, ba chất này có cùng một bản chất.
Biểu thức của nó nên được sửa đổi thành 4% đối với vật chất thông thường, 23% đối với vật chất tối (không gian xếp chồng lên nhau thành trường hấp dẫn) và 73% đối với năng lượng tối phổ biến (lực hấp dẫn).
Nghiên cứu bản chất của sóng hấp dẫn hoặc trường hấp dẫn thực chất là nghiên cứu dòng năng lượng tối.
Trần Phong dám đưa ra một đáp án chuẩn xác như vậy, kỳ thực đã đem loại kiến thức này vượt qua cả 1000 năm sau luôn rồi. Bởi vì cho đến năm 3020, nhóm hạng mục trường hấp dẫn được thúc đẩy bởi hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm bắt được loại công nghệ này.
Nghiên cứu của nhân loại về mức độ hấp dẫn vẫn đang tiến triển chậm chạp, chưa bao giờ đạt đến đỉnh cao.
Để chứng minh phỏng đoán của mình, đồng thời, tạo điều kiện cho sự hiểu biết của nhân loại đương đại, Trần Phong cũng đã lấy lỗ đen làm ví dụ.
Hắn lại diễn giải mối quan hệ giữa lỗ đen và vật chất tối.
Lỗ đen là hình thái dày đặc nhất của vật chất thông thường trong vũ trụ hiện tại.
Nhưng lỗ đen chỉ là lỗ đen, không phải là vật chất tối.
Về lý thuyết, trung tâm của lỗ đen có một điểm nhỏ vô cùng kỳ dị.
Sự tồn tại của điểm kỳ dị này là một nghịch lý, điều này khiến cho thuyết tương đối rộng và quy luật bất định của cơ học lượng tử tách ra.
Các lỗ đen sẽ "sinh trưởng tự phát", và bản chất của quá trình sinh trưởng này là liên tục hấp thụ vật chất bên ngoài, hoàn thành việc tự mở rộng và tăng khối lượng.
Mọi người đều biết rằng, lực siêu hấp dẫn của các lỗ đen thậm chí có thể hút được ánh sáng.
Nhìn bề ngoài, ánh sáng - một cá thể đơn lẻ - bị lực hấp dẫn kéo đi.
Nhưng thực chất lại không phải như thế.
Mối quan hệ nhân quả bị đảo ngược, thứ giúp lỗ đen hấp thụ có vẻ là không gian, nhưng thực chất, lại là lực hấp dẫn của năng lượng tối.
Lực hấp dẫn có khối lượng và thực sự tồn tại, có thể coi nó giống như nước có mặt khắp nơi trên biển.
Trong quá trình lực hấp dẫn và không gian bị lỗ đen hấp thụ, giống như một vòng xoáy hút nước, một chiếc thuyền đang trôi nổi thì bị cuốn vào vòng xoáy.
Ánh sáng không được chiếu qua, mà bị lực hấp dẫn hút vào.
Các lỗ đen tiếp tục hấp thụ năng lượng tối, tăng thêm kích thước của chúng, tăng khối lượng và áp suất, và dần dần thay đổi tính chất của chúng.
Khi kích thước của lỗ đen đạt đến một mức độ nhất định, bản chất của lỗ đen sẽ đột ngột thay đổi, thoát ra khỏi loại hình lỗ đen, thể tích cấp tốc bành trướng, trở thành một vật chất tối không có bất kỳ hiệu ứng quang điện nào được biết đến, như thể nó không hề tồn tại, nhưng nó vẫn mãi mãi tồn tại, đạt đến mức độ mà thuyết tương đối rộng và cơ học lượng tử hoàn toàn đan xen và chứng minh lẫn nhau.
Trong quá trình chuyển hóa này, năng lượng biến hóa cường đại đến mức nhân loại không cách nào tưởng tượng được, nhưng thời gian thì vô cùng ngắn.
Trong quá trình này, các tia gamma siêu tương đương sẽ được thả ra.
Các vụ nổ tia gamma được chia thành nhiều cấp bậc, thường được tạo ra khi các Hằng Tinh khổng lồ sụp đổ, vụ nổ siêu tân tinh hoặc các tinh cầu dày đặc gần đó (lỗ đen hoặc sao neutron) hợp nhất.
Nhưng tương đương lớn hơn, mức năng lượng cao hơn, đạt đến một cấp độ siêu tia gamma khác, đó là từ quá trình biến đổi của các lỗ đen thành vật chất tối.
Ví dụ, vụ nổ tia gamma đã phá hủy gần như toàn bộ hệ sinh thái của Trái Đất 500 triệu năm trước, chính là có nguồn gốc từ bên ngoài cụm siêu thiên hà Laniakea, một lỗ đen khổng lồ hấp thụ một thiên hà với quy mô nhỏ hơn một chút so với dải Ngân Hà, chuyển hóa thành vật chất tối.
Trần Phong đã sử dụng vật chất tối làm điểm khởi đầu, rồi dùng phong cách Minke để phân tích nhiều hơn về vũ trụ.
Mọi người đều biết rằng giữa các cụm thiên hà trong vũ trụ, lực hấp dẫn "bị đánh cắp" vượt quá lực hấp dẫn của vật chất hữu hình, duy trì chuyển động ổn định của các cụm thiên hà, chính là lực do vật chất tối và năng lượng tối cung cấp.
Trên thực tế, từ lâu, vật chất hữu hình trong vũ trụ thực sự đã dày đặc hơn rất nhiều, nhưng khi một thiên hà nào đó bị hủy diệt trong lỗ đen và trở thành vật chất tối, các cụm thiên hà trở nên thưa thớt hơn, giữa chúng xuất hiện rất nhiều khoảng trống vũ trụ.
Trong khoảng trống của vũ trụ, ẩn núp vô số xác chết của vô số thiên hà.
Để hoàn thành tất cả các nội dung trên với một mô tả đáng tin cậy, cẩn thận và chi tiết hơn, Trần Phong đã dành ra trọn vẹn năm ngày ròng rã.
Hắn dành ngày cuối cùng cho vi khuẩn S.
Hắn đưa ra một giả định.
Giả sử một loại vi khuẩn siêu cấp gần như bất khả chiến bại sẽ xuất hiện trong tương lai, thì làm thế nào mà vi khuẩn siêu cấp này có thể vi phạm quy luật của vũ trụ và phát triển?
Làm thế nào để con người khắc chế nó?
Nhân loại nhất định phải nhanh chóng "tráng sĩ chặt tay", dứt khoát cắt đứt mọi nguồn lây nhiễm, ngay lập tức nâng mức độ phân lập lên mức cao nhất, tiêu diệt vi khuẩn và sau đó nuôi chúng trong điều kiện nuôi cấy nhân tạo, thúc đẩy chúng để tăng tốc tiến hóa, giải mã trình tự di truyền và tạo ra hình thái cuối cùng của vi khuẩn - vắc-xin.
Sau đó, Trần Phong cũng mô tả cấu trúc vỏ protein "về mặt lý thuyết" và công thức phân tử của loại vi khuẩn siêu cấp bất thường này.
Các thế hệ tương lai có thể dựa vào điều này để tạo ra một loại vắc-xin cấp A gần với cực độc vương vi khuẩn đối kháng S cuối cùng, và an tâm chờ đợi sự ra đời của cực độc vương vi khuẩn S.
Nếu có ai đó dựa vào gợi ý của hắn ma có thể nghiên cứu vắc-xin trước thời hạn, thì họ thậm chí có thể triệt để tóm gọn vi khuẩn S trong nửa năm ủ bệnh.
Về phần thông tin này, Trần Phong đã mượn phương thức mã hóa của Sergey, ẩn nó trong lớp dưới cùng của cuốn sách điện tử và đặt điều kiện kích hoạt vào ngày 1 tháng 1 năm 2520.
Trước thời hạn này, không ai có thể mở nó được, bằng không, chỉ khiến dữ liệu tự tiêu hủy.
Sở dĩ Trần Phong phải làm như vậy, bởi vì hắn còn phải phòng bị một chuyện khác.
Nếu nhân loại biết trước chân tướng, toàn dân ai cũng biết đến nó, thì không thể loại trừ rằng khi rào chắn Thái Dương Hệ bao phủ xuống, kẻ xâm lăng lại thông qua một phương pháp viễn thám nào đó mà phát hiện ra tình huống này, rồi không tiếp tục sử dụng vi khuẩn S nữa, và thay vào đó là những vi khuẩn cường đại hơn thì sao?
Để khiến cho kế sách che giấu trở nên hoàn mỹ không sai sót, trong các chuyên khảo học thuật mà Trần Phong xuất bản trong thời gian tới đều không có ghi chép về vi khuẩn S.
Hắn tự viết một cái cẩm nang cho mình, tự mình ước định rằng phải chờ đến hai tháng sau mới xuất bản phiên bản sách điện tử liên quan đến vi khuẩn S.
Như vậy, đến lúc đó hắn đã đến được tương lai và có thể xem lại tình hình rồi.
Ngộ nhỡ trong nhân loại lại có một "lão lẳng lơ" nào đó phá giải nó trước thời hạn, hoặc thuật toán mã hóa của hắn bị lỗi, khiến kế hoạch vắc-xin bị bại lộ sớm hơn dự định, sau đó, kẻ xâm lăng lại áp dụng các biện pháp mới, thì lần sau khi hắn quay trở lại đây, hắn sẽ tìm cách nâng cấp phương thức mã hóa và khởi động lại nó, xem xét lại phương thức 'giao hàng', hoặc không vội vàng 'giao hàng' nữa.
Trần Phong không bao giờ thừa nhận rằng mình thông minh tài trí, nhưng kỳ thực, ở một phương diện nào đó thì phải nói là IQ của hắn cực kỳ cao.
Vừa mèo khen mèo dài đuôi, Trần Phong vừa ném ra cuốn sách có tên Minke, kỳ thực là toàn bộ chân lý của "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên", xuất bản thành sách điện tử trên Internet.
Ba tiếng sau.
Toàn cầu chấn động.
Kinh thiên động địa.
Chỉ với 9 ngày, cái tên yêu tinh bướm Trần Phong đã làm rung chuyển lịch sử, lột xác thành một Kim Sí Đại Bằng hô phong hoán vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận