Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 277: Vụ Án Bỏ Ngỏ Trong Lịch Sử

Dù Trần Phong khó chịu, nhưng lại không thể hủy hoại vai diễn này, khiến cô nàng khó xử được, hắn chỉ biết cúi đầu buồn bực, im lặng dùng bữa, kiềm lại tâm tình bại hoại bên dưới, ngay cả rượu cũng chưa từng uống một ngụm.
Căn cứ vào nguyên tắc không lãng phí thời gian, trong toàn bộ hành trình dùng cơm Trần Phong đều vểnh tai với ý đồ nghe lén chút chuyện phiếm mà nhóm "Đại nhân vật" nói, nghĩ xem có thể nghe được tin tình báo nào giúp ích được cho Tinh Phong Entertainment không.
Nhưng rất nhanh hắn bắt đầu mất hứng thú.
Đừng trông vẻ linh đình đàm luận trên bàn ăn của những người ở đây mà lầm, ai ai cũng bàn về chuyện giang sơn, đàm luận chuyện lớn của quốc gia, nhưng nếu cẩn thận thưởng thức lời nói của bọn họ dành cho nhau, thì lại chẳng đạt được thứ gì, tất cả chỉ là nói nhảm không có chút dinh dưỡng nào.
Dù công cuộc nghe lén tình báo không thành công, nhưng Trần Phong lại quan sát được chuyện khác.
Hắn phát hiện, trong bữa tiệc có một người đàn ông Bắc Kinh chừng 30 tuổi, thỉnh thoảng đưa ánh mắt về phía mình.
Mặc dù người này che giấu địch ý rất tốt, nhưng độ nhạy cảm của Trần Phong bây giờ không phải ai cũng có thể tùy tiện liền lừa gạt.
Hắn cảm thấy mình bị lừa.
Trần Phong lại nhìn Lộ Vy đang gắp đồ ăn lần thứ n vào chén của mình.
‘Được lắm, tất cả đều là ngụy biện. Cô đang nói dối, sự thật là cô muốn tôi tới làm bia đỡ đạn. Tình địch cũng đã chuẩn bị xong. Thật quá đáng. Tôi giúp cô một chút cũng không phải chuyện gì to tát. Nhưng tôi với cô không thù không oán, sao cô lại hố tôi? Chẳng lẽ cô không biết, cô kéo tôi vào cái vòng mâu thuẫn này của mình, sẽ tạo ra bao nhiêu rắc rối cho tôi sao?’
Ngay lúc Trần Phong dường như muốn quyết định mỗi người đi một ngả với Lộ Vy từ đây, thì rất nhanh hắn lại phát hiện, người đàn ông Bắc Kinh kia dường như cũng không phải là tình địch.
Người này đã kết hôn, vợ anh ta đang ngồi bên cạnh, hơn nữa ánh mắt cô ta nhìn hắn cũng không mấy thân thiện.
Trong lúc hai người này nói chuyện với người khác, Trần Phong cũng nghe ra cả hai vợ chồng đều không phải nhân vật tầm thường, mỗi người đều có lai lịch rất lớn.
Điều này khiến Trần Phong hoàn toàn không hiểu tình trạng hiện tại là gì.
Nhưng hắn không muốn quá để ý, hắn cấp tốc xóa sạch suy nghĩ của mình, xóa sạch những chuyện chó má xúi quẩy này, về sau không động vào là được.
Khoảng 8h, Trần Phong cũng đã gian nan ăn xong bữa cơm ngon khó nuốt này.
Hắn đang chuẩn bị đứng dậy để rời đi trước, thì bất ngờ, người đang thuận miệng đáp lời mấy người trên bàn, không ăn được mấy ngụm cơm, Lộ Vy cũng đứng lên, "Xin lỗi, trong nhà có việc, chúng tôi đi trước."
Hai người đi ra cửa, Lộ Vy hỏi: "Đến Thải Vi Lư ngồi một chút không?"
Trần Phong thấy thế cũng tốt, bọn họ có thể nói chuyện riêng, "Đi."
Về tới Thải Vi Lư, người giúp việc đã sớm đã chuẩn bị sàng đồ uống riêng cho hai người.
Của Trần Phong là một bình Thái Bình Hầu Khôi (một loại trà), còn của Lộ Vy là trà sữa hương dừa.
Giữa chòi hóng gió trong sân, hai người ngồi đối diện nhau.
Trần Phong cũng không vội vã mở miệng, mà tổ chức ngôn ngữ ở trong lòng.
Ngả bài thì ngả bài, nhưng dù sao hai người cũng có giao tình ở đây, hắn không muốn trở mặt thành thù, chỉ có điều, về sau sẽ thêm nhiều đề phòng mà thôi.
"Trần Phong, chắc là trong lòng anh đã có nghi ngờ rồi, đúng không?"
Không ngờ Lộ Vy ngồi đối diện lại mở miệng trước, gián đoạn mạch suy nghĩ trong lòng Trần Phong.
"À, đúng vậy. Hôm nay, cô thật sự quá khác lạ, hoàn toàn không giống cô chút nào. Tôi bị cô dắt lòng vòng đến chả hiểu gì. Ý tôi cũng không phải nói cô như vậy là không tốt. Tôi không biết những người kia, nhưng tôi biết bọn họ chắc chắn không phải tiểu nhân vật. Có thể cô không có chú ý tới ánh mắt hai vợ chồng ở bữa tiệc nhìn tôi, nhưng sâu trong đó, tôi cảm thấy bọn họ chỉ hận không thể lột da tôi ăn hết. Khó chịu chết đi được. Sau này có gặp mấy chuyện như vậy thì đừng tìm tôi, không thì tình bạn này sẽ khó giữa đấy!" Trần Phong nói một mạch thật dài.
Giọng của hắn nửa đùa nửa thật nhưng thái độ rất cường ngạnh, thậm chí lời nói còn có chút tuyệt tình.
Nhưng Trần Phong biết, với tính cách trước giờ của Lộ Vy, cô sẽ không so đo với hắn.
Hơn nữa, khi nói về chuyện này, Trần Phong thật sự không muốn che giấu thứ gì trong lớp sương mù vòng vo cả, điều đó chỉ khiến hắn càng thêm phiền lòng.
Hắn ghét chơi trò ‘lá mặt lá trái’, nên dứt khoát nói thẳng.
Đầu tiên, Lộ Vy nheo mắt, che miệng cười, "Tôi biết anh sẽ như vậy nhưng anh hiểu lầm tôi rồi. Thật xin lỗi, trước đó đã không nói cho anh biết, cũng vì tôi không muốn anh đánh nhau trên bàn cơm, với tính tình của anh, tôi nghĩ dễ làm vậy lắm."
Trần Phong ngạc nhiên, "Hả?"
Lộ Vy bắt đầu kể chân tướng với hắn.
Khi Tinh Phong Entertainment nổi lên như một hiện tượng ‘từ không tới có’, ‘hoành không xuất thế’, như sao chổi quật khởi, Trần Phong nắm trong tay mấy tỷ giá trị thị trường, tất cả chỉ diễn ra trong vài tháng ngắn ngủi.
Trần Phong tự cảm thấy mình là một công nhân bốc vác, ‘vất vất vả vả’ chuyển gạch, đương nhiên hắn kiếm tiền trong một tư thái hoàn toàn an tâm.
Nhưng trong mắt của người khác, rõ ràng là hắn đụng phải đại vận, là loại chó ngáp phải ruồi, khiến người khác tức đỏ mắt.
Cặp vợ chồng đó nằm trong một nhóm người có tầm ảnh hưởng đáng kể trong ngành, đối với bọn họ thì khi Trần Phong được như vậy thì về tình về lý cũng nên chia cho bọn họ ‘một miếng bánh’.
Những người này mượn sức ảnh của một nhóm đoàn thể, đạt được mức tăng trưởng cấp tốc trong bộ phần cổ quyền của một doanh nghiệp, rồi chuyển hóa chúng thành tư lợi, hình thức này hết sức phổ biến.
Nhưng công ty của Trần Phong vẫn cứ thế bảo trì mức tăng trưởng nhanh mà không có nền tảng hỗ trợ, cũng chính là đối tượng "hợp tác” hoàn mỹ, nên bọn họ mới mang "thành ý" và "đồ đao" đến.
Bọn họ cũng tự cho rằng mình quá phận, thậm chí còn cảm thấy chuyện này là chính bọn họ cho Trần Phong cơ duyên, cục diện cuối cùng là cả hai cùng có lợi.
Có lẽ Trần Phong sẽ hơi không vừa lòng, cũng sẽ phản kháng, nhưng nhất định cuối cùng hắn vẫn có thể rõ ràng dụng tâm lương khổ của bọn họ.
Bọn họ bàn tính hết sức rôm rả, kế hoạch hôm nay là, trước hết cùng ăn cơm, nói chuyện chào hỏi Lộ Vy một chút, ngày mai thì đến “thỉnh an” Tinh Phong Entertainment.
Không ngờ, hôm nay lại đụng gặp Trần Phong và Lộ Vy xuất hiện cùng nhau trong cuộc tụ tập nho nhỏ này.
Hơn nữa cử chỉ giữa hai người còn rất thân mật, rõ ràng là diễn cho bọn họ nhìn.
Bọn họ không cho rằng Lộ Vy sẽ chủ động giúp Trần Phong, mà cảm thấy Trần Phong nghe được tin đồn là bọn họ muốn tới nên tiên hạ thủ vi cường, tìm đến ôm bắp đùi Lộ Vy trước một bước.
Đây chính là được đà lấn tới biểu thị chủ quyền công khai, khiến bọn họ kinh sợ.
Bọn họ thật bị kinh sợ.
Dù sao Giang Nam cũng là địa bàn của Lộ Vy, hơn nữa địa bàn này còn có thể tiếp tục khuếch trương trong tương lai.
Trước giờ Lộ Vy chưa từng làm chỗ dựa cho ai, đây chính là lần đầu tiên.
Bọn họ nhất định phải nể mặt.
Chén cơm này, bọn họ không thể đoạt, mà muốn đoạt cũng không được.
Trần Phong nghe Lộ Vy kể chân tướng xong, tâm tình trở nên rất phức tạp, thậm chí còn hơi nôn nóng và phẫn uất.
Hắn mơ hồ nhớ lại trong một tuyến thời gian khác, sau 1 - 2 năm, Tinh Phong Entertainment đúng là có gặp phải tình trạng như vậy, nhưng cuối cùng vẫn biến nguy thành an.
Cụ thể là đã xảy ra chuyện gì, trong ghi chép lịch sử chỉ nói sơ lược, không kể tỉ mỉ, dù sao thì cuối cùng cũng không có chuyện gì phát sinh.
Hậu nhân cũng chỉ có thể suy đoán về chuyện này, nên nó trở thành ‘vụ án bỏ ngỏ’ trong lịch sử.
Bây giờ quay về thế kỷ 21, trước thời hạn 1 - 2 năm, hắn lại có thể tự mình trải qua một lần, Trần Phong đã rõ nguyên nhân.
Kẻ giúp hắn âm thầm vượt qua kiếp nạn này chính là người phụ nữ đang ngồi trước mặt hắn lúc này, bình thường thì tài trí dịu dàng nhưng vì giúp hắn mà không màng ô danh, Lộ Vy.
Về phần tại sao, chuyện vốn phải 1 - 2 năm sau mới phát sinh, bây giờ lại xảy ra sớm?
Trần Phong cho rằng, nguyên nhân của việc này cũng rất đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận