Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 159: Anh Là Kẻ Phản Bội Nhân Loại

"Không sao, chỉ là phát sinh một việc nhỏ ngoài ý muốn, sau này sẽ giải thích với cô, giờ lo chính sự trước."
Trần Phong bay lên trời, một tay nắm lấy cánh của tàu Hoàng Phong.
Cuối cùng hai người cũng vọt ra ngoài.
u Thanh Lam vốn cho rằng thứ chờ đợi cô sẽ là hỏa lực kịch liệt, không ngờ đông đảo chiến hạm và giáp sĩ đã chờ lâu bên ngoài lại không có chút động tĩnh nào.
Lúc này, bên ngoài đang trong tình trạng hỗn loạn quỷ dị.
"Cơ hội tốt! Xông lên!"
Đầu tiên Trần Phong mở chức năng tàng hình, sau đó chậm rãi thả người rơi xuống.
Hắn tắt 90% năng lượng bổ sung, giảm thiểu bức xạ năng lượng do bộ giáp giải phóng, nhón chân và chạy nhanh về phía khu vực giam giữ bằng cơ năng thuần túy của cơ thể.
Đồng thời trên bầu trời, u Thanh Lam cũng lập tức phóng về một nơi xa.
Dọc đường, Trần Phong không ngừng né tránh quân sĩ, đôi khi lại vì giẫm phải gì đó mà gây nên chú ý, nhưng cuối cùng, không ai có thể nhìn thấu động tĩnh của hắn.
Hắn một đường hữu kinh vô hiểm tới trước tòa nhà nhỏ giam giữ Đường Thiên Tâm.
Tòa nhà nhỏ hai tầng màu trắng bị bao phủ bởi một tầng lá chắn lực trường lam nhạt.
Bên ngoài lá chắn lực trường, lít nha lít nhít ít nhất 200 tên Tinh Phong Giáp sĩ súng ống đầy đủ.
Nhìn các mã hiệu trên nón bảo hộ của số Tinh Phong Giáp này.
Trong đó có ít nhất 30 tên thuộc Top 100 tinh nhuệ toàn quân.
Ngoài ra, còn có 20 phương tiện chiến đấu đa chức năng, điều này cho thấy ở đây còn có 20 tên chỉ huy giáp sĩ khác , có thể tạo thành một đội.
Sau khi trải qua thời gian hỗn loạn ngắn ngủi, nhưng người này dường như đã nhận được lệnh, do đó cũng nhanh chóng khôi phục tỉnh táo.
Trần Phong không thể lẻo vào do đó một trận ác chiến là không thể tránh khỏi.
Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi lộ hình.
Bộ giáp màu xanh dữ tợn, tỏa sáng dưới ánh mặt trời rực rỡ.
"Trần Phong! Anh là kẻ phản bội nhân loại! Còn không đưa tay chịu trói!"
Tinh Phong Giáp sĩ đánh số 03 một mình bước tới, quát lớn.
Trần Phong biết anh ta.
Tên là Chu Nhất Huy, chỉ số đánh giá đứng thứ 3 toàn quân, chỉ sau hắn và Lâm Bố.
Trần Phong lắc đầu, "Cuối cùng có phải phản bội hay không, chỉ có mình tôi rõ nhất, không cần người khác thuyết giáo. Không muốn chết thì tránh ra cho tôi."
Trần Phong còn chưa nói xong, người phía trước đã động thủ.
Hắn cũng không ngây thơ.
Những người này sẽ không vì sự uy hiếp của hắn mà thật sự tránh ra.
Hắn cũng là quân nhân chuyên nghiệp, hắn cũng việc thi hành mệnh lệnh là trách nhiệm thiêng liêng của quân nhân.
Hắn kính trọng những đối thủ này.
Phương thức kính trọng của hắn chính là mở ra một cánh cửa khác cho bọn họ.
Sau cánh cửa này chính là cấp kế tiếp của lực chiến đơn thể của nhân loại.
Lúc lấy 1 địch 60 ở căn cứ Đại Tuyết Sơn, Trần Phong thật sự đã nâng tầm nhìn của tất cả binh sĩ chuyên nghiệp trên toàn thế giới lên một cấp.
Hắn khiến các lãnh đạo cấp cao của quân đội đau đầu muốn chết, đồng thời, lại cho những người này sự chờ mong vô hạn.
Chỉ cần được lựa chọn, các lãnh đạo cấp cao khẳng định là muốn bắt sống hắn.
Những người này cũng thật biết mơ.
Nếu mỗi tên lính đều có lực chiến như Trần Phong, vậy thì bọn họ vẫn có khả năng đánh một trận với “người xâm nhập”.
Tuy nhiên bây giờ, Trần Phong sẽ kéo tầm nhìn của bọn họ lên một tầm cao mới.
Hắn sẽ tự thể nghiệm, tự mình nói với tất cả mọi người.
Đừng hạn chế trí tưởng tượng của các người, bởi giới hạn của nhân loại còn vượt xa cả những gì các người tưởng tượng.
Đùng!
Nương theo sự triển khai toàn bộ động lực của Lam Trạm Tinh Không, chỗ hắn đang đứng nổi lên một trận gió lớn.
Dao động mãnh liệt của năng lượng sóng phóng xạ có thể thấy được bằng mắt, càn quét mười mấy tên Tinh Phong Giáp Sĩ ngay trước mặt hắn.
Từ khi tiêm dịch gen và trải qua thức tỉnh gen thật sự, nâng mức độ thức tỉnh lên tới 31% về sau, Trần Phong chưa bao giờ trải nghiệm loại khoái cảm khi được phát huy toàn bộ sức lực như thế này.
Hắn phảng phất cảm nhận bản thân hóa thành một luồng điện.
Tầm mắt phía trước cũng phát sinh biến hóa.
Không biết là thời gian trở nên chậm đi, hay tốc độ xử lý thông tin của thị giác tăng lên, nhưng hiện tại khi hắn nhìn xuyên qua nón giáp, động tác của đối thủ dường đi trở nên chậm hơn.
Về mặt nắm bắt thông tin thì Lam Trạm Tinh Không mạnh hơn rất nhiều so với Tinh Phong Giáp.
Bất kể những người này có động cơ chiến thuật gì, chỉ cần công suất động cơ nhiệt hạch trên người bọn họ tăng cao, Trần Phong đã lập tức được nhắc nhở, hắn cũng có thể kịp thời phản ứng với động tác tiếp theo của đối phương!
Hắn có thể đồng thời đọc được động thái của đối thủ!
Mấy giây ngắn ngủi qua đi, Trần Phong cũng tạo ra được một lỗ hổng giữa vòng vây, hắn vọt tới bên cạnh tòa nhà được bao trùm bởi tấm chắn lực trường.
Dọc con đường zigzag mà hắn xông tới, hắn đã đánh ngã 13 tên Tinh Phong Giáp Sĩ.
Chỉ có số hiệu 03 Chu Nhất Huy may mắn trốn thoát một kiếp, nhưng nón giáp của anh ta đã bị tổn hại, sức chiến đấu còn lại không được 20%.
"Chiến giáp màu xanh trên người hắn rất quỷ quái!" Chu Nhất Huy hô to.
Kỳ thật những người khác không cần anh ta nhắc nhở.
Mọi người cũng không mù.
Không chỉ những người ở hiện trường bị chấn kinh, mà chỉ huy tổng bộ ở trung tâm đang chỉ đạo từ xa cũng sợ ngây người.
"Nâng hiệu suất quá tải tấm chắn lực trường của tòa nhà lên 200%! Tất cả mọi người mở tấm chắn, toàn lực phòng ngự. Chỉ huy giáp sĩ đảm đương chủ công! Dùng cường công kéo dài! Không được để hắn tuỳ tiện công kích tấm chắn!"
Quan chỉ huy phản ứng rất nhanh, ra lệnh chỉ trong 3 giây ngắn ngủi.
Phản ứng của binh sĩ cũng không chậm, đám người không còn phân tán, mà là cấp tốc tụ tập lại một chỗ, kết thành thế trận công kích hình quạt.
Nương theo tiếng gió gào thét phía sau chiến trận, 20 tên chỉ huy giáp sĩ đồng thời gọi ra binh đoàn vũ khí mà mình khống chế, tụ thành một đám mây đen đánh về phía Trần Phong.
Lúc này Trần Phong đã đổi sang hình thái đánh lén, đẩy năng lượng phân phối cho súng ngắm vượt thêm 80%.
Hắn đang định toàn lực oanh tạc lá chắn lực trường trước mặt.
Thế công từ phía sau đánh tới buộc hắn phải thay đổi hình dạng, không thể hoàn thành tích súc toàn bộ năng lượng của súng, chỉ có thể đánh được chút gợn sóng lên lá chắn lực trường, không tạo thành bất kỳ lỗ hổng nào.
Một trận nổ tung kịch liệt ngay vị trí Trần Phong đang đứng, tro bụi phóng lên cao, che khuất bầu trời.
Thấy hắn cuối cùng đã bị hỏa lực dày đặc bao phủ, trong lòng đám người Chu Nhất Huy mới hơi buông lỏng.
Nhưng chỉ sau đó một nháy mắt, lưu quang màu lam lại đột nhiên vọt ra, tốc độ còn nhanh hơn so với trước đó, vung vẩy trường đao sắc bén hơn.
Trần Phong hóa thành sát thần chân chính.
Lam Trạm Tinh Không mà hắn dùng có đặc tính không giống với trang bị của người khác.
Có thể hấp thu và chuyển hóa năng lượng!
Lúc mới bắt đầu hắn đã cố ý đứng im ở đó không động đậy, chờ bị bọn họ tập kích, kỳ thật hắn muốn mở ra công suất tối đa trong hệ thống chuyển đổi năng lượng trong nháy mắt, rồi bộc phát ra ngoài trong khoảng thời gian ngắn!
Tinh Phong Giáp với cấu trúc cũ vẫn kiêu ngạo dùng tấm chắn yếu ớt như cốc thuỷ tinh cốc chịu nóng trước mặt hắn.
Một nhóm giáp sĩ tụ tập lại một càng như dê đợi làm thịt.
Viễn trình tổng bộ trong máy bộ đàm, ngoại trừ âm thanh kịch liệt của tiếng nổ và tiếng kêu thảm thiết bên ngoài, rốt cuộc cũng không nghe được bất kỳ trao đổi nào từ chiến trường.
2 phút đồng hồ đi qua, tiếng huyên náo cuối cùng cũng dừng lại.
Trong rađa biểu hiện chỉ còn chưa tới 10 điểm sinh mệnh màu xanh, bao gồm cả Chu Nhất Huy.
Quan chỉ huy dò hỏi: "Chu Nhất Huy, tình hình hiện tại sao rồi?"
"Thật xin lỗi, căn bản là chúng tôi không có cách ngăn được hắn. Hắn... Hắn quá cường đại!"
m thanh ầm ầm lại nổi lên.
Chu Nhất Huy còn nói thêm: "Hắn đưa Đường Thiên Tâm đi ra khỏi tòa nhà rồi. Chiếc Hoàng Phong kia tới tiếp ứng hắn!"
10 giây trước.
Lúc Trần Phong phá vỡ được tấm chắn vọt vào tòa nhà, Đường Thiên Tâm đang ngồi yên trong phòng khách.
Cô đang sử dụng trí AI khép kín không có kết nối mạng, và đang nhìn chằm chằm vào bàn cờ trước mặt.
Cách đây không lâu cô còn đang cùng AI độc lập đánh cờ.
Từ sau khi từ tổng bộ về, sự nhiệt tình với cờ vây mà cô vất vả khắc chế bắt đầu rừng rực nổi lên lần nữa.
Chỉ cần cô rảnh rỗi, thì căn bản sẽ không khống chế nổi tâm tình mình.
Nhưng lúc nãy, trong người cô bỗng nhiên có chút chấn động, không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng loại khát vọng kia không hiểu sao lại tan đi rất nhiều.
Mặc dù vẫn thích, nhưng không còn là khát vọng không thể khống chế.
Trần Phong thấy bộ dạng thơ thẩn khi đối diện với bàn cờ của Đường Thiên Tâm.
Suy đoán trong lòng hắn đã được chứng thực.
Hắn không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, chỉ cảm thấy đương nhiên.
u Thanh Lam vận hành tàu Hoàng Phong cấp tốc hạ xuống, bên trên đã tăng thêm không ít thương tích, bọc thép bên ngoài cũng trở nên lỏng lẻo.
Để hấp dẫn thêm nhiều nhiều binh lực, còn phải tìm cơ hội vòng lại tiếp ứng, u Thanh Lam phải đẩy tính năng của tàu Hoàng Phong này lên cao, tuy nhiên vẫn không tránh khỏi vận mệnh bị đánh trúng mấy lần.
Lúc Trần Phong và Đường Thiên Tâm leo lên tàu Hoàng Phong, Đường Thiên Tâm thấp giọng nói: "Xin lỗi, tôi đã không thể thuyết phục bọn họ."
Trần Phong cười, "Không sao. Đều trong dự liệu. Dù sao băng dày ba thước không phải do một ngày tuyết rơi."
Đường Thiên Tâm gật đầu, trong chỗ chật hẹp, cô phải dựa vào trên người Trần Phong, hai gò má lộ ra hai mảnh ửng hồng nhàn nhạt.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?"
u Thanh Lam ở phía trước chịu trách nhiệm vận hành, vừa khởi động, vừa quay đầu lại hỏi.
Trần Phong ngạc nhiên: "Không phải cô rất giỏi kế hoạch sao?"
u Thanh Lam bĩu môi, "Đúng là tôi vô cùng thông minh, nhưng tôi cũng không phải thần. Chúng ta phản kháng lại toàn thế giới, tôi có thể làm được đến nước này là đã dùng hết toàn lực rồi. anh còn trông cậy tôi sẽ làm đến thế nào?"
Bầu không khí thoáng chốc cứng đờ.
Trần Phong suy nghĩ một chút, "Trước tiên, tùy tiện chuyển phương hướng thôi."
u Thanh Lam: "Anh chắc chứ?"
Trần Phong đổi giọng, "Không, chúng ta đến tổng bộ phái lưu vong, trấn Tự Do!"
----
Đa tạ đạo hữu james145, hoangtucrm, Inoobiexd, tuẫntáng, hoangtu18tuoi, SentryV và jameharry đã đẩy kim phiếu ủng hộ tại hạ, cũng cám ơn bức tâm thư siêu nhiệt tình của đạo hữu khangkhangkhang. Lần đầu ta đọc thể loại cơ giáp, tinh tế, khoa huyễn tương lai như này, ban đầu chỉ hứng thú vì cốt truyện diễn ra ở thời gian song song mới lạ, không ngờ là càng về sau tác giả viết càng hack não đánh đố như vậy. Nhiều lúc đúng là vừa dịch vừa phải lẩm bẩm chửi lão Vân Trung Điện haha, cho nên nếu bản dịch có chỗ nào chưa ổn thì mong các đạo hữu thông cảm nhé, dù sao thì ta cũng sẽ ráng hết sức, lần nữa đa tạ các vị đã ủng hộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận