Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 212: Mạnh Đến Bất Thường

Nhóm đội viên cảm tử đã bị lây nhiễm mở rộng phạm vi tìm kiếm một lần nữa, bắt đầu một hành trình không xác định.
Lại thêm ba ngày nữa trôi qua, kết luận cuối cùng cũng ra lò.
Virus S ở phía Châu Úc đã tiến hóa đến giai đoạn kế tiếp.
Phạm vi lây nhiễm của nó đã vượt quá giới hạn của chuột và có thể lây nhiễm trên tất cả các loài động vật có xương sống!
Chuyện này quá tàn nhẫn, thật sự quá tàn nhẫn.
Tốc độ tiến hóa của nó quả là nhanh đến mức khiến người ta sôi máu.
Không ai biết được giới hạn cuối cùng của siêu virus S nằm ở đâu.
Có lẽ một ngày nào đó, nó sẽ không buông tha bất kỳ loài sinh vật nào chăng?
Dưới bầu trời rộng lớn này, nhân loại còn chỗ dung thân không?
Cảnh tượng như vậy, chỉ cần nghĩ cũng đủ khiên 8 tỷ da đầu còn sót lại run lên.
Nhân loại lại lập tức hành động, với tất cả sức mạnh của mình, họ cố gắng chặn tất cả các con sông tiếp cận với biển.
Tin tức xấu liên tục được truyền về.
Không lâu sau, một con ốc sên cũng bị phát hiện đã trở thành thể lây nhiễm.
Lãnh địa của virus S lại một lần nữa mở rộng ra.
Nhân loại dường như rơi vào tuyệt vọng hoàn toàn.
Hơi thở nơi lồng ngực suýt chút nữa tiêu tan.
Nhưng mọi thứ đã xuất hiện bước vào nửa năm sau đó. Khi tất cả các động vật ở Úc bị nhiễm bệnh trong nửa năm ròng rã, mọi người thấy rằng sự tiến hóa của rirus S đã bị đình trệ.
Nó lâm vào bình cảnh.
Có vẻ như việc nhảy ra khỏi ràng buộc giữa các loài động vật không phải là thứ quá dễ dàng đối với virus S.
Biển đã trở thành một rào cản mong manh để bảo vệ cuộc sống của con người.
Mặc dù vẫn còn những động vật bị nhiễm mang virus S đến các lục địa khác qua bờ biển, nhưng phòng tuyến được nhân loại xây dựng vẫn có thể miễn cưỡng ngăn chặn nó.
Chỉ có điều, trong ba năm qua đã có gần 2 tỷ nhân khẩu tử vong.
Có người đề nghị, đã đến lúc làm nổ tung Châu Úc.
Phá hủy nơi đó triệt để, chí ít có thể tiêu diệt phần lớn virus S.
Tại thời điểm này, một nhà khoa học tên Lại Văn Minh đứng ra. Ông từ chối đề nghị đánh chìm Châu Úc và đưa ra một phỏng đoán vĩ đại khác.
Khả năng tiến hóa của virus S mạnh đến mức nó hoàn toàn vi phạm lẽ thường.
Nhưng xét cho cùng thì quy tắc vũ trụ là công bằng, muốn đạt được năng lực siêu hạng, thì nhất định phải bỏ ra cái giá tương ứng.
Đột biến và tiến hóa của virus bình thường, dù chậm đến đâu, nhưng miễn là tổng số lượng sinh vật đạt đến một mức độ nhất định, thì quá trình tiến hóa sẽ ổn định vĩnh cữu.
Tự thân quá trình tiến hóa sẽ không phân biệt bình cảnh rõ ràng.
Đó phải là một con đường tương đối trơn tru, và con đường này đại diện cho sự tiến hóa, nếu dưới tiền đề của thời gian vô hạn, sẽ không bao giờ kết thúc, không có ranh giới.
Sự tiến hóa nên là một quá trình không bao giờ kết thúc.
Nhưng virus S lại hoàn toàn khác biệt.
Mặc dù sự tiến hóa của nó rất nhanh, nhưng dường như mỗi lần nó đều có chủ ý, đột phá ranh giới trong một loài, ngành, giới.
Đánh giá từ tình huống lấy mẫu, virus S chưa bao giờ vượt qua hai loài cùng cấp cùng một lúc. Những gì chúng đã làm là hoàn thành một cái trước, rồi nhanh chóng chạy sang cái khác, như thể vượt qua một cái bình cảnh rồi lại một cái bình cảnh.
Hướng tiến hóa của nó như cóc nhảy, từng bước, từng bước.
Do đó, cái giá mà virus S phải trả để đạt được khả năng siêu tiến hóa là phải đối mặt với bình cảnh trong quá trình tiến hóa.
Hơn nữa bình cảnh của nó còn có điểm cuối.
Khi khả năng của virus S đạt đến một giới hạn nhất định, nó sẽ hoàn toàn ngừng tiến hóa và DNA của nó sẽ ổn định.
Cho đến lúc đó, miễn là nhân loại có thể bắt được hình thái cuối cùng của virus S trước khi chúng lây lan khắp thế giới, dựa trên DNA ổn định cuối cùng của nó, chế tạo ra một loại vắc-xin có hiệu quả phổ rộng là được!
Bởi vì chúng ta đã bắt được hoàng đế của bọn nó!
Muốn bắt giặc trước phải bắt vua!
Lại Văn Minh cho rằng, cực hạn của virus S, chắc chắn sẽ xuất hiện trong nháy mắt khi nó đột phá tiến vào phạm vi của hạch sinh vật khác.
Trước khi nó khuếch tán ra ngoài, thì nhanh chóng bắt lấy hình thái độc vương cuối cùng của virus S, mổ xẻ nó và tạo ra một loại vắc-xin!
Hơn nữa, địa điểm có khả năng sinh ra độc vương nhất, chính là Châu Úc!
Nếu cho nổ tung Châu Úc, và để nhóm virus S hoạt động mạnh nhất trở về biển, thì mọi thứ sẽ trở thành ảo ảnh trong mơ.
Hơn nữa, người ta cũng không thể đoán trước được liệu bức xạ hạt nhân siêu lớn có gây ra đột biến kịch liệt mới hay không.
Hoàn thành kế hoạch của Lại Văn Minh, chính là cơ hội lật ngược tình thế duy nhất của nhân loại, nhất định phải cầm thật chặt.
Tất nhiên, không ai biết nhân loại còn lại bao nhiêu thời gian.
Có lẽ vào một ngày nào đó, độc vương cuối cùng được sinh ra trong âm thầm, cứ thế nhân lên, và nó không còn có thể dừng lại.
"Mọi người, xung phong."
"Chúng ta nhất định phải làm xong tất cả công tác trước khi độc vương sinh ra!"
"Phản công!"
"Hãy phủ kín Châu Úc bằng máy dò của chúng ta!"
"Không có thời gian chờ đợi, dù sao việc mặc đồ cách ly cũng chỉ là kéo dài thời gian bị nhiễm mà thôi, và nó sẽ trì hoãn hiệu suất làm việc!"
"Tôi không mặc quần áo cách ly! Quá rườm rà!"
"Đúng vậy, đồ cách ky cũng không đủ, hãy để lại cho các nhà khoa học và nhân viên y tế."
"Sau khi tôi chết, gia đình tôi chắc chắn sẽ kiêu ngạo vì tôi."
"Báo cáo! Tàu kỹ thuật C19915, toàn bộ thành viên từ chối quần áo cách ly!"
"Phê chuẩn. Chờ tôi nữa."
Tổng động viên vang vọng khắp Thái Dương Hệ.
Từng hạm đội cảm tử lần lượt bay lên không trung, lao thẳng tới Châu Úc.
Đúng vậy, rõ ràng bọn họ có đường lui, nhưng không ai lại quay đầu.
Bởi vì không ai có thể đảm bảo rằng liệu phi thuyền quay về có bị bao phủ bởi virus?
Lúc xuất chinh, các dũng sĩ đã lựa chọn con đường không trở lại, mà trở thành liệt sĩ.
Nhân loại bắt đầu rắc hạt giống hy vọng trên những con đường ở Úc với mật độ một đầu dò trên 1km2.
Mỗi một hạt giống, là đại diện cho ánh sáng cuộc sống của một nhóm tình nguyện viên dần dần bị dập tắt.
Năm năm trôi qua.
Trong 5 năm này, hàng trăm triệu tình nguyện viên đã hy sinh trên Châu Úc và dân số của các châu lục khác cũng đã giảm gần 100 triệu.
Đến Châu Úc là những người dám chết.
Ở lại trên bờ biển của các lục địa khác cũng là những người dám chết.
Nhân loại đã thiết lập tổng cộng 7,61 triệu đầu dò phát hiện quy mô lớn tích hợp ở Úc, một viện nghiên cứu quy mô lớn để phân tích và giải mã cấu trúc DNA của virus S cũng ra đời, có thể hỗ trợ dữ liệu chính xác cho việc sản xuất vắc-xin.
Để đảm bảo độ chính xác và độ nhạy, mỗi đầu dò tương đương với một tòa nhà ba mươi tầng, bên trong chất đầy các loại dụng cụ tinh vi.
Bình quân, để xây dựng xong một đầu thăm dò, cần hi sinh hơn tám mươi người.
Xây dựng viện nghiên cứu cỡ lớn hi sinh hàng mấy triệu người.
Hầu hết mọi người ở đây đều chỉ còn hai tháng tuổi thọ.
Cũng chẳng còn cách nào.
Đồ cách ly không đủ dùng.
Cho dù có mặc thì cũng chẳng có gì khác việc không mặc, thật ra cũng chỉ có thêm vài tháng tuổi thọ.
May mắn thay, trong năm năm này, độc vương cuối cùng của virus S không như sinh ra như dự đoán của Lại Văn Minh.
Mọi người bắt đầu chờ đợi trong thống khổ và sốt ruột.
Một lần nữa, Lại Văn Minh đưa ra một chuyện khác.
Một viện nghiên cứu còn chưa đủ.
Bởi vì không ai biết khả năng lây lan của độc vương cuối cùng sẽ đạt đến mức độ nào.
Ông hi vọng ít nhất có thể xây dựng được 20 viện nghiên cứu, hơn nữa bên trong mỗi viện nghiên cứu đều phải có nhân viên nghiên cứu khoa học thường trú.
Chỉ cần phát hiện được, thì nhất định phải bắt đầu giải mã ngay lập tức!
Vì nhân loại có thể đoạt được một giây, thì đó chính là một giây hi vọng.
Nhân loại bắt đầu rơi vào tranh luận thống khổ, cuối cùng số người ủng hộ Lại Văn Minh chiếm thượng phong.
Một cuộc di cư cỡ lớn ‘một đi không trở lại’ bắt đầu xuất phát lần thứ hai.
Càng có thêm nhiều tình nguyện viên lần lượt đến Châu Úc.
Những người này đã đi xây dựng nhiều viện nghiên cứu, hoặc ở lại trong các viện nghiên cứu được bảo vệ nghiêm ngặt, bắt đầu phân tích và giải mã chuyên sâu, tiếp tục tích lũy kinh nghiệm và dữ liệu quý giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận