Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 194: Là Anh Ta Điên Rồi Hay Là Tôi Điên Rồi?

"Tại sao bọn họ lại xoay quanh tại chỗ vậy?" Thời gian lại trôi qua hơn 30 giây, Trần Phong buồn bực hỏi.
Nhưng lần này, Phil không thèm để ý tới hắn nữa, trong máy bộ đàm vang lên tiếng chỉ huy từ phía đài quan sát, nhắc nhở bọn họ giữ khoảng cách an toàn, không nên tiếp tục đến gần.
Hơn nữa, còn thông báo tình huống rằng phía trước có tuyến bay sắp hạ cánh.
Bởi vì bọn họ vừa nhận được một yêu cầu "Emergency Landing" từ một tuyến bay cố định, cho nên, 2 chiếc trực thăng này phải xoay quanh tại chỗ, nhường đường cho chiếc máy bay tuyến cố định kia hạ cánh khẩn cấp.
Cảm xúc của Phil trở nên khẩn trương cao độ, vừa điều khiển trực thăng xoay quanh tại chỗ, vừa giải thích cho Trần Phong hiểu: "Trần tiên sinh, nếu anh muốn chụp ảnh thì hãy chụp ngay bây giờ đi. Chúng ta phải tranh thủ thời gian thôi. Anh nhìn xem, sương mù phía trước càng lúc càng dày đặc, tầm nhìn sẽ càng lúc càng hạn chế. Chờ sau khi tuyến bay cố định hạ cánh, sau đó chính là KC3971, cuối cùng mới tới lượt chúng ta. Thời gian của chúng ta rất cấp bách."
Dứt lời, trán Phil cũng toát ra mồ hôi hột.
Trong lòng anh ta cảm khái.
Quả nhiên, những chuyện kiếm được nhiều tiền chẳng bao giờ là dễ dàng cả.
Để bản thân anh ta - một người vừa mới đạt tiêu chuẩn phi công - phải khiêu chiến với tình huống như thế này, quả thực kích thích muốn chết.
Sau khi nói xong, anh ta cố gắng tập trung hết sức, không dám lơ là chút nào.
Đồng thời, thỉnh thoảng anh ta còn quan sát tình huống của KC3971 phía trước, hy vọng có thể học được chút ít kinh nghiệm lái trực thăng quý báu từ phi công thâm niên lão luyện Seker.
Đối với Phil mà nói, lần này vừa là khiêu chiến, vừa là cơ hội.
Nếu như có thể hoàn thành chuyến bay hôm nay một cách hoàn mỹ, thì sẽ viết lên một trang nổi bật trong lý lịch cá nhân của anh ta.
Nhưng nếu như hôm nay thất bại...
Đương nhiên là tính mạng cũng chẳng còn!
Càng thảm hại hơn chính là, vẫn còn thiếu 750.000 USD để chuyển đến tài khoản của chị gái, nếu không thì đã đủ tiền cho cha chữa bệnh rồi!
Hoàn cảnh tạo nên con người, sẽ thúc ép khả năng tiềm tàng của con người.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, không có một khoảnh khắc nào Phil dám buông lỏng, hơn nữa, bởi vì anh ta không ngừng học theo thao tác của Seker, mà thao tác càng lúc càng trở nên quen thuộc.
Rốt cuộc anh ta cũng có chút tâm tình mà nói chuyện: "Không hổ là Seker, một huấn luyện viên bay hàng đầu của California, thao tác lái hoàn mỹ như một quyển sách giáo khoa vậy. Đối với toàn bộ địa hình của California, anh ta rõ như trong lòng bàn tay. Mỗi một tấc núi của hạt Cascade đều hằn sâu trong trí nhớ của anh ta."
Bất tri bất giác, sắp hết mười lăm phút.
Phil lại nói "Seker đã bắt đầu hạ thấp độ cao, anh ta chuẩn bị hạ cánh rồi."
Đồng thời, anh ta còn nói với người 2 học viên bên cạnh: "Các cậu chú ý quan sát thao tác của Seker nhé, anh ta đã tính toán một cách chính xác thời gian mở lại đường bay, và thực hiện thao tác hạ cánh trước. Bằng cách này, ước chừng anh ta có thể tiết kiệm được 3 phút thời gian hạ cánh. Sở dĩ có rất nhiều tỷ phú bằng lòng trở thành khách hàng thân thiết của anh ta, chính là vì sự chuyên nghiệp và đúng giờ này đấy."
Nhưng vào lúc này, bộ đàm của trực thăng Phil lại vang lên âm thanh điện tử nhắc nhở.
Sau khi nghe xong, Phil mắng một câu: "Chết tiệt! Tại sao lại có một tuyến cố định nữa! Muốn giết tôi sao? Seker cần phải bay lên lần nữa rồi."
Phil trợn mắt nhìn về phía trước: "Không được! Độ cao của anh ta quá thấp! Anh ta phải mau chóng bay lên cao! Phù, tạ ơn Chúa, anh ta có thể vượt qua dãy núi phía trước. Đợi chút… Dựa theo tốc độ của anh ta lúc này, dù có vượt qua dãy núi phía trước, thì phía sau vẫn còn một dãy nữa!"
Phil nhìn chằm chằm vào Radar truyền tin điện tử phía trước mặt.
KC3971 đang được hiển thị trên hệ thống Radar, đồng thời, hệ thống cảnh báo địa hình TAWS của Phil cũng hiển thị đường mức.
Dựa theo dự đoán, rất có thể sau khi bay qua dãy núi thứ nhất, KC3971 sẽ đâm mạnh vào dãy núi thứ hai.
Phil hô to, "Trên trực thăng của Seker không có trang bị TAWS! Gọi đài quan sát! Gọi đài quan sát! Lập tức yêu cầu KC3971 tăng độ cao lên! Lập tức yêu cầu KC3971 tăng độ cao lên, đồng thời hạ tốc độ bay! Gọi đài quan sát!"
Phil tuyệt vọng ôm lấy đầu.
Không có bất kỳ người phi công nào muốn chứng kiến một vụ tai nạn máy bay cả.
Cho dù chỉ là người xa lạ, thì bất cứ người phi công nào cũng đều hy vọng hết thảy mọi người đều an toàn, khỏe mạnh.
Mặc dù biết rằng thảm kịch sắp phát sinh, nhưng lại bất lực không thể giúp gì được, cảm giác ấy vô cùng thống khổ và xót xa.
Anh ta rất muốn cứu KC3971, nhưng anh ta không làm được.
Anh ta không thể tới gần, bằng không, danh sách tử vong sẽ nhiều hơn bốn cái tên.
Hơn nữa, anh ta sẽ trở thành tên phi công có cái chết lãng nhách nhất trong lịch sử.
Lúc này, người phụ tá đang ngồi bên cạnh anh ta chọt chọt eo anh ta, sắc mặt trắng bệch nhìn phía sau lưng.
Phil quay đầu nhìn lại phía sau.
Sức gió mạnh mẽ ập thẳng vào mặt, một cảm giác lạnh lẽo toát ra từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, suýt nữa thì hất bay cái đầu của anh ta.
Không thấy Trần tiên sinh đâu cả!
Đây là trên trực thăng đó!
Cái quái gì vậy? Người đâu rồi?
Bởi vì Trần Phong đột nhiên mở cửa khoang ra, nên chiếc trực thăng hơi chao đảo.
Phil vừa nỗ lực khôi phục thăng bằng cho trực thăng, vừa tuyệt vọng rướn cổ nhìn xuống phía dưới.
Sau đó...
Anh ta liền thấy được một cảnh tượng suốt đời khó quên.
Một chiếc dù lượn Delta wing trắng xanh đan xen, xuất phát từ trực thăng của anh ta, lao thẳng một đường tới chỗ KC3971.
Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, bên dưới dù lượn Delta wing là ai.
Là cái tên phú nhị đại Trung Quốc vừa không có giấy phép sử dụng dù lượn Delta wing, vừa siêu cấp ngang ngược không biết lý lẽ.
Phil tuyệt vọng gào lên: "Muốn làm cái gì vậy hả? Anh điên rồi sao? Hay là tôi điên rồi?"
Không ai có thể trả lời vấn đề của anh ta.
Tốc độ của Trần Phong không hề chậm lại, Delta wing trên không trung càng lúc càng xa.
Lúc này, Trần Phong đang đeo kính bảo vệ mắt, bị gió mạnh thổi đến mặt mày biến dạng.
Quả thực, hắn không có chứng nhận Delta wing, nhưng điều này không gây trở ngại thao tác hoàn mỹ của hắn.
Bởi vì lúc sử dụng Thanh Long Giáp, Tinh Phong Giáp, hắn từng sử dụng kỹ xảo bay lượn vô số lần.
Có lẽ hắn mới là vận động viên sở hữu thời gian điều khiển dù lượn Delta wing nhiều nhất trên thế giới.
Đương nhiên, hắn cũng là người sở hữu kỹ xảo thuần thục và chính xác nhất.
Phụ tá của Phil ngơ ngác hỏi: "Anh ta muốn đi cứu người trên KC3971?"
Phil cắn chặt hàm răng: "Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng. Chuyện này không thực tế chút nào. Anh ta nhất định sẽ chết, mà tôi cũng sẽ bị thu hồi và hủy bằng lái, thậm chí, có khi còn ngồi tù. Xong rồi, hết thảy đều xong đời rồi."
Phía trước, Delta wing của Trần Phong dùng tốc độ nhanh nhất, tư thế ưu mỹ nhất, miễn cưỡng vượt qua dãy núi thứ nhất.
Tiếng gió rít gào.
Diều hâu dày đặc trong không trung.
Ánh mắt của Trần Phong thăm thẳm, giống như một con chim ưng, chăm chú nhìn về phía trước.
Dường như Seker cũng nhận được cảnh báo từ phía đài quan sát, bắt đầu nâng đầu trực thăng lên, cố gắng nâng độ cao.
Nhưng chuyện này vô cùng khó khăn, trực thăng không hề giống như máy bay chiến đấu, không thể điều chỉnh đầu máy bay dựng đứng được, như vậy rất dễ tròng trành và rơi thẳng xuống.
Cho nên sau khi thử nghiệm thất bại, anh ta bắt đầu thực hiện phương án thứ hai, nỗ lực quay đầu 180o.
KC3971 từ từ đảo ngược phương hướng, bắt đầu băng qua.
Nhưng bởi vì tăng độ cao, động lực cung cấp quá nhiều, nên tốc độ bay lúc này vẫn rất nhanh, vượt qua 280 km/h.
Càng đến gần vị trí vách núi, sương mù càng dày đặc.
Hiện tại, sương mù khu vực xung quanh KC3971 quá dày đặc, anh ta lại không trang bị TAWS, tầm nhìn của anh ta xuống mặt đất còn không tới 200m.
Seker không hề hay biết, khoảng cách giữa hắn và vách sườn núi đang càng lúc càng gần.
Cho đến khi Seker có thể thấy rõ ràng vách núi thì tử vong cũng đã định sẵn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận