Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 399: Hối Hận

Lần trước kẻ xâm lấn không như vậy, chẳng qua là vì một chút xíu hy vọng đào tẩu của nhân loại cũng không có.
Lần này, vì sự tiến bộ công nghệ của nền văn minh trên trái đất và sự chuẩn bị đầy đủ để trốn thoát, nên hình thức thao túng rào chắn của địch nhân với Thái Dương Hệ đã thay đổi.
Thay đổi ‘nho nhỏ’ này đối với quân xâm lược, chỉ là một việc nhỏ như búng ngón tay, nhưng lại bóp tắt tất cả mồi lửa cho việc kéo dài nên văn minh nhân loại, là tai ương diệt vong của nhân loại.
Kẻ xâm lược biến thái giống như đang chơi đùa với một con kiến.
Đập xuống một cái, phát hiện còn chưa chết, thế là lại đập thêm một cái, dễ như ăn bánh.
Ngày trước bọn chúng không làm, là vì không cần phải làm.
Bây giờ thì tất nhiên, bọn chúng đã làm rồi.
Thông số định lượng trọng tâm nhất trong kế hoạch bỗng nhiên trở thành một biến số, biến chiến lược tưởng như hoàn hảo của Trần Phong trở thành một giấc mơ.
Giờ đây, hy vọng mà nhân loại vừa thắp lên đã bị dập tắt ngay lập tức!
Người phải chịu đựng nhiều nhất rõ ràng là Trần Phong.
Tất cả các kế hoạch của hắn đều dựa trên cách giải thích lịch sử của chính hắn.
Trước đó, hắn không coi rào chắn trên Thái Dương Hệ là đối tượng cần nhắm tới và cũng không thể nhắm tới.
Hắn tin chắc rằng việc duy trì sự tồn tại của rào chắn Thái Dương Hệ là điều không dễ dàng đối với những kẻ xâm lược, do đó mà trong quá khứ, khi chiến hạm của đối phương vừa đến, rào chắn đã lập tức bị phân tán.
Nhưng bây giờ hắn chợt nhận ra, đây chỉ là ảo giác của sự tự lừa dối chính mình.
Điều nực cười nhất trên đời là tưởng rằng đó là cơ hội trời cho, nhưng khi đến gần, mới biết đó chỉ là một sự ảo giác lừa người lừa mình.
Cảm xúc tuyệt vọng ập đến trên đỉnh đầu của Trần Phong nhanh như chớp, khiến hắn run rẩy.
Những tưởng hắn sẽ không còn dễ dàng tuyệt vọng nữa, nhưng ai có thể sống sót với gáo nước lạnh dội thẳng xuống tinh thần chiến đấu lúc nãy vẫn còn hừng hực, đau đớn như muốn chết đi này.
Tinh thần Trần Phong bị tổn thương, nhưng những người khác lại càng thêm đau đớn, tuyệt vọng đến không muốn sống, tâm như tro tàn.
Vô số người hướng ánh mắt về phía đầu kênh chiến thuật.
Ai nấy đều đang đợi lãnh tụ vĩ đại nói chút gì.
Trước địch nhân khủng khiếp có thể điều khiển rào chắn Thái Dương Hệ theo ý muốn, con người không còn hy vọng thoát thân.
Giờ phút này, trong lòng mỗi người đều không hẹn mà cùng dâng lên một tia nghi hoặc.
Mục đích của việc tiếp tục chiến đấu của mình là gì?
Những lý do nào mới có thể ủng hộ tinh thần chiến đấu của bọn họ?
Trong lòng lãnh tụ đại nhân lúc này đang nghĩ gì?
Trong truyện ký lãnh tụ vừa sửa đổi của viện trưởng viện lịch sử Immanuel Pato từng nói: ‘Lãnh tụ đại nhân vượt quá 1000 năm trở về trái đất chỉ vì tiếp tục lãnh đạo nhân loại tiến lên.
Anh ở trong vũ trụ cô độc mờ mịt đợi 1000 năm.
Vì ngày hôm nay, anh đã chuẩn bị 1000 năm.’
Đối mặt với kết cục như vậy, lãnh tụ đại nhân mới là người thương tâm khổ sở nhất chứ ai?
Vô số đơn vị chiến đấu của nhân loại vẫn đang trên đường tấn công, nhưng khí thế không màng sống chết trước đó của họ đã tan thành mây khói.
Dù là chiến hạm hay pháo đài chiến tranh, mỗi phòng chỉ huy, mỗi đội tiến công đều bị bao trùm trong một sự im lặng vô cùng buồn tẻ.
Chiến ý dâng trào trong lòng mọi người đang tắt đi từng chút một.
Đường Thiên Tâm cũng vậy.
Nhưng trong lòng cô lại nhiều hơn một tầng tâm tình so với người khác.
Hối hận.
Vì cô là người ngăn cản Trần Phong công bố với mọi người về kế hoặc chân chính của “Kẻ Xâm Lược Mắt Kép”, mục đích là vì duy trì hình tượng lãnh tụ vĩ đại hoàn mỹ của Trần Phong, lấy đó để duy trì ý chí chiến đấu của quân nhân.
Nhưng dưới tình hình hiện tại, có lẽ mọi người nên biết chân tướng thì hơn.
Khi đó, ít nhất thì các chiến sĩ cũng có thể tìm được động lực, cho dù không còn hy vọng, có thể cầm cự thêm một chút, bức kẻ thù lộ ra nhiều hơn một tấm bài tẩy, ít nhất cũng có thể giúp Trần Phong thu thập thêm tin tức tình báo.
Nhưng bây giờ chiến hạm địch đang ở đây, Đường Thiên Tâm không có thời gian để tiết lộ bí mật, cũng như giúp mọi người nhanh chóng tiếp thu sự thật, có được thông tin chính xác và xốc lại tinh thần chiến đấu.
Thời gian đã không cho phép nữa rồi.
Đó là lỗi của cô.
Cô nên xin lỗi hắn.
Nhưng tất cả đã quá trễ, không cách nào vãn hồi.
Tiếp theo Trần Phong sẽ phải làm gì đây?
Là cứ thể ngửa cổ chịu chết?
Hay là lại tiếp tục như một ‘chiến thần cô độc’, một mình kiên cường khởi xướng tuyệt mệnh xung phong nhắm thẳng vào địch nhân, dùng hành động thực tế của bản thân để nói cho tất cả mọi người biết là hắn không hề từ bỏ?
Với phong cách nhất quán của hắn thì có lẽ hắn sẽ chọn phương án thứ 2.
Vậy thì nó cũng có thể có chút tác dụng nhưng nếu vậy, hắn sẽ là kẻ chết trận đầu tiên.
Nên làm gì bây giờ?
Không hổ là Đường Thiên Tâm, trong lòng cứ việc tầng tầng tạp niệm hỗn loạn dồn dập, nhưng vẫn có thể dựa vào bản năng để nhanh chóng đưa ra quyết định mới.
“Kế hoạch “Hỏa Chủng” thay đổi! Thực hiện theo kế hoạch số 3127!”
Lần này Đường Thiên Tâm sử dụng truyền âm trực tiếp.
Nghe theo lệnh của cô, ở đầu khác của Thái Dương Hệ, các hạm trưởng của cự hạm Hỏa Chủng dường như được truyền một chút sức mạnh tinh thần và bắt đầu hành động.
0.3 giây sau.
Các động cơ truyền động cong khổng lồ trên những cự hạm Hỏa Chủng cuối cùng cũng đã được làm nóng, bật hết công suất, tăng tốc mạnh nhất, lao vút qua không gian và tiến thẳng về phía trước!
Rào chắn phía trước càng ngày càng gần, nhưng thay vì giảm tốc độ, những chiếc cự hạm Hỏa Chủng này lại tiếp tục lao về phía trước với tốc độ điên cuồng, trong nháy mắt đạt tới một phần mười tốc độ ánh sáng! Đồng thời tốc độ vẫn đang tăng nhanh!
Cùng lúc đó, lá chắn năng lượng phía trước của những cự hạm Hỏa Chủng đang tăng tốc này được kích hoạt hoàn toàn!
Bong bóng khúc dẫn cơ bản được kích hoạt toàn bộ!
Mở hoàn toàn chế độ chặn sự co giãn của không gian!
Hàng ngàn chiếc cự hạm Hỏa Chủng mang theo ký thế quyết chiến rừng rực, lao thẳng vào rào chắn Thái Dương Hệ mà không do dự!
Đồng thời 4000 chiếc Hỏa Chủng còn lại sớm giảm tốc.
Trong số đó, 2000 chiếc Hỏa Chủng bắt đầu cho tàu thoát hiểm lần lượt bay ra ngoài, 2000 chiếc còn lại sẽ tiếp tục từ từ thu hẹp khoảng cách với rào chắn Thái Dương Hệ sau khi giảm tốc thành công, lơ lửng bay lại bên cạnh rào chắn.
1000 chiếc cự hạm Hỏa Chủng vẫn đang tăng tốc giữa bầu không khí im lặng, lao thẳng vào rào chắn Thái Dương Hệ với tốc độ 40.000 km / giây.
Bật mode thời gian chậm vô hạn, hình ảnh sẽ là như thế này, lá chắn tổng hợp đa chức năng có thể chống lại chủ pháo xạ tuyến K6 và lá chắn mạnh nhất của nhân loại va vào rào chắn Thái Dương Hệ.
Không có gì thay đổi.
Không có ánh sáng nổ tung nào, không có hồ quang điện và chấn động chắc chắn được tạo ra khi các trường năng lượng khác nhau hội tụ, hoặc thậm chí là bất kỳ thay đổi bức xạ bất thường nào.
Chiếc khiên hình quả ô liu giống như một quả trứng được con người cầm và từ từ cho vào một chất lỏng màu trắng đục.
Động tác rất nhẹ nhàng, không gây ra một gợn sóng, nhưng quả trứng lại bị nuốt từng chút một cho đến khi biến mất không còn tăm hơi.
Cả 1000 chiếc cự hạm Hỏa Chủng dài 13,6 km, cực kỳ khổng lồ, đã biến mất trong vũ trụ không còn tăm tích.
Phảng phất như nó chưa bao giờ tồn tại và thậm chí nó còn không thể bật ra quang ảnh của một vụ nổ.
Chỉ có nước mắt của 4000 hạm trưởng khác khi dõi theo “đám sương mù” khổng lồ bất ngờ xuất hiện trong máy thám trắc siêu chính xác, và âm dung tiếu mạo của các chiến hữu trong trí nhớ của bọn họ là minh chứng cho sự ‘từng tồn tại’ của 600 triệu người trên 1000 chiếc cự hạm Hỏa Chủng kia.
Nhưng bằng chứng này quá mong manh và dễ dàng bị xóa sạch trong tương lai không xa.
Sự thất bại của kế hoạch 3127 càng khoét sâu thêm nỗi tuyệt vọng của những người lính nhân loại.
Khi ngọn lửa của nền văn minh đã bị dập tắt hoàn toàn, và ‘quê hương’ trong trái tim của những chiến sĩ đang canh giữ lãnh thổ không còn, mọi người không còn tìm được lý do để tiếp tục chiến đấu.
Nhưng ngay lúc này, Trần Phong cuối cùng cũng khôi phục lại bình tĩnh từ trong sự tuyệt vọng.
Hắn mạnh mẽ cho mình một cái tát.
"Trần Phong! Nghĩ gì thế? Mày vốn không hi vọng chiến thắng mà!"
“Mày tuyệt vọng cái quái gì?"
"Thể diện cái quái gì nữa? Mày lấy đâu ra dũng khí mà ảo tưởng mình có thể thắng?"
"Tình hình hiện tại chẳng phải là vẫn chết sao? Khác gì dự đoán lúc trước của mày à? Rõ ràng mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát còn gì?"
Ánh mắt của Trần Phong bộc phát tinh thần chiến đấu cao độ.
Nếu mọi thứ đã trong tầm kiểm soát, thì Trần đại sư hắn vẫn vững vàng như một con chó già.
‘Lần này mình đã chuẩn bị rất nhiều, chắc chắn sẽ không vô nghĩa!’
Hắn bắt đầu vắt óc tìm kế sách.
Một cách lặng lẽ, Phồn Tinh, kẻ đang hợp tác với các lực lượng phía trước để hoàn thành kế hoạch trước đó, đã lấy lại thêm 5% sức mạnh tính toán cho Trần Phong.
Phồn Tinh không nói chen vào mà im lặng quan sát tình trạng của Trần Phong.
Theo sự vận chuyển suy nghĩ điên cuồng trong não Trần Phong.
Độ thức tỉnh gen của hắn lại bắt đầu tăng rồi!
35.02%.
35.03%!
35.04%!
...
35.1%!
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, độ thức tỉnh gen của Trần Phong đột nhiên tăng từ 35.02% lên đến 35.1%!
Trong lòng hắn chợt lóe lên một tia linh cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận