Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 230: Đinh Hổ Thay Đổi Rồi

Là một tuyển thủ danh hiệu cấp độ chuyên gia của học viện hàn lâm khoa học, Trần Phong cũng không cần phải tham gia chương trình học văn hóa vào xế chiều mỗi ngày nữa.
Như vậy, thời gian kế tiếp, chỉ cần hắn kỳ kèo không vào chế độ chính thức, thì hắn muốn làm gì thì làm.
Tham số huấn luyện hệ thống Thần Phong của hắn đã gây nên sóng to gió lớn trong quân đội, nhưng cũng đã trôi qua hơn nửa ngày, hắn vẫn chưa nhận được thông báo vượt quyền nào từ cấp trên cả.
Bây giờ, hắn có thể tự do chút ít.
Có lẽ cũng từng có người có ý định liên lạc với hắn, nhưng những người này không thể lách qua Đường Thiên Tâm - cái người phụ trách căn cứ Đại Tuyết Sơn này được.
Trong lúc im hơi lặng tiếng, cô nàng đã giúp cái người bên gối là Trần Phong không phải gặp sự quấy nhiễu của người ngoài.
Thậm chí, mầm họa duy nhất - anh Hổ kiên nhẫn của chúng ta - cũng phải chịu khổ vì những 'hình phạt' của cô nàng.
Trần Phong tỏ vẻ, muốn xem đại sư ta phát huy 100% sức chiến đấu?
Thật ngại quá.
Không thể!
Hết hy vọng đi.
Tiếp theo, hắn sẽ tiến hành huấn luyện một cách phù hợp, tận lực nâng cao mức độ thuần thục của các thao tác.
Nhưng hắn sẽ yêu cầu hệ thống tắt tính năng phát tham số huấn luyện ra bên ngoài, ít nhất cũng không thể để cho người khác biết mình lưu lại mấy phần năng lực.
Nếu như không cho tắt, thì ngại quá, trước ngày quyết chiến, cùng lắm hắn chỉ phát huy 5/10 công lực mà thôi.
Dù là ai thì cũng không thể cưỡng ép được hắn.
Nếu chọc giận hắn, hắn sẽ đến học viện hàn lâm khoa học, tùy tiện thành lập một nhóm dự án phế vật, làm một tên lưu manh.
Dù sao chỉ cần mức độ thuần thục của hắn tăng lên, thì đến lúc cần bộc phát, hắn vẫn có thể phát huy toàn lực.
Chỉnh lý xong mạch suy nghĩ, Trần Phong ngồi vào ghế sa lon, bắt chéo hai chân, mở thiết bị kết nối cá nhân, kết nối với tài khoản nghiên cứu viên cấp chuyên gia của học viện hàn lâm khoa học.
"Vi Vi, giúp tôi kiểm tra tư liệu, cho tôi xem toàn bộ thành quả khoa học công nghệ quan trọng của toàn nhân loại!"
Trong chớp mắt, màn sáng lưu chuyển, tri thức hệ thống rực rỡ muôn màu xuất hiện trước mặt hắn.
Năng lượng học, vật liệu học, động lực học, truyền thông, y sinh, vật lý lý luận, hóa học. . .
Hơn 30 loại ngành khoa học lớn.
Nhấn vào mỗi cột, ít thì vài, mà nhiều thì mấy chục phân ngành lớn nhỏ khác nhau.
Có không ít phân ngành lại được chia thành nhiều nhánh nhỏ.
Trần Phong cảm thấy có chút quáng mắt, cảm thấy cứ như bò gặm bí đỏ, chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.
Nhưng hắn không hề ủ rũ, dù sao thì vẫn còn đến mười một tháng, vẫn có thể ‘đào’ được chút đồ.
Sau khi lên kế hoạch xong xuôi, hắn click vào thanh lọc, chỉ chọn hiển thị những thành quả khoa học công nghệ của thế kỷ 21.
Ừm, dễ thở hơn chút.
Hắn hít thật sâu, bắt đầu làm việc.
Càn quét khoa học công nghệ.
Liên quan tới việc chuyên chở khoa học công nghệ trở về hiện đại, ban đầu chỉ là ý tưởng manh nha thôi.
Hắn muốn nhắm mục tiêu vào những khoa học công nghệ rơi vào bình cảnh của đầu thế kỷ 21, chỉ cần tìm được điểm đột phá, thì nhân loại có thể dễ dàng tiến vào giai đoạn quan trọng kế tiếp.
Trần Phong cũng không chắc chắn ý tưởng này có thành công hay không, nhưng trước mắt cứ thử một chút xem sao.
Thời gian thấm thoắt, đảo mắt một cái đã ba ngày trôi qua.
Đinh Hổ một thân đầy bụi đất trở về.
Trần Phong cũng một thân đầy bụi đất bước ra khỏi phòng, ánh mắt đờ đẫn, tâm tình phức tạp.
Hắn hận ghê gớm!
Tại sao mình chỉ có thể trần trụi đến, rồi lại trần trụi trở về?
Tại sao không thể mang theo một ít thành phẩm trở về, giao cho người khác nghiên cứu?
Chỉ cần để cho mình mang theo cái ổ cứng, hoặc là ảnh chụp cũng được.
Cái gì cũng phải dựa vào trí nhớ, sau đó thuật lại bằng lời nói hoặc là viết thành văn bản chuyên môn rồi mới đưa cho người khác, thực sự quá phí sức!
Rất nhiều chuyện, người ngoài cuộc đều cảm thấy rất đơn giản.
Ví như rất nhiều người từng cảm khái, tỏ vẻ nếu ta đây sinh ra trong thời đại của Jack Ma, nhận được cơ hội tốt như vậy, thì ta đây cũng có thể tạo nên Alibaba v.v.
Nhưng đến khi bản thân mình thực sự ở trong tình cảnh đó, khi nòng pháo chĩa thẳng vào người, khi thực sự có gì đó thúc vào mông, thì những thứ tưởng chừng đơn giản kia sẽ lộ rõ chân tướng, phức tạp đến mức khiến da đầu tê dại.
Khác với những lần sáng tác ca khúc hay cứu mạng người khác để gián tiếp thúc đẩy tiến bộ khoa học kỹ thuật, việc trực tiếp thúc đẩy tiến bộ khoa học kỹ thuật khó hơn rất nhiều, chướng ngại vật khắp nơi.
Giống như việc Trần Phong muốn tìm ra chỗ đột phá vậy, thực sự không hề dễ dàng chút nào.
Hắn không phải đại lão nghiên cứu khoa học, hắn cũng không biết đỉnh cao khoa học kỹ thuật của nhân loại năm 2020 nhân loại đã đến bước nào, mắc kẹt ở bước nào.
Những tài liệu lịch sử liên quan đến thành quả nghiên cứu khoa học đều hết sức giản lược, cơ bản chẳng nói đến kết quả, không hề ghi chép tiến độ kỹ thuật của quá trình nghiên cứu.
Mặt khác, cứ xem như là hắn tìm được chỗ đột phá đi, thì trước mắt, sản nghiệp của Tinh Phong Entertainment cũng không hề mở rộng đến lĩnh vực kia.
Rất khó để tìm được người hợp tác.
Nếu tùy tiện tìm một người, chỉ cần dăm ba câu phác thảo thì đối phương sẽ cúi đầu khâm phục và làm theo chắc?
Người ta nào phải kẻ đần độn chứ?
Chẳng lẽ dùng cách như đã làm với u Thanh Lam như thế, trực tiếp bày ra kết quả?
Nếu vậy, người khác sẽ đắc ý chiếm thành quả của hắn thành của riêng, chỉ cần trở mặt nói một câu: "Anh là ai? Chúng ta quen biết nhau chắc?"
Nhân loại thế kỷ 21, nào có “đơn thuần” như u Thanh Lam đâu.
Nhân loại bấy giờ toàn tranh đấu cấu xé lẫn nhau, nước này với nước khác, chủng tộc này với chủng tộc khác, văn hóa này với văn hóa khác, mãi mãi không biết ngừng.
Vì lẽ đó, nhân tính lúc bấy giờ cũng vô cùng phức tạp.
Nhưng Trần Phong không hề gấp gáp, hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý về độ khó của việc này rồi.
Hiện tại, hắn chỉ cần càn quét một cách thô sơ giản lược trên phạm vi lớn, cố gắng nắm bắt diễn biến quá trình phát triển của khoa học công nghệ là được.
Dù sao thì hắn cũng biết, điểm dừng chân cuối cùng của mình tất nhiên là khối óc của người anh em Lại n rồi.
Người khôn ngoan thì sẽ sống trong một đám cừu lắm lông.
"Trần Phong, đến huấn luyện đi. Mọi người đã hoàn thành huấn luyện cơ bản cả rồi, đám người Bàng Đức đang lục tục ngo ngoe sắp sửa đủ tư cách để tiếp xúc với hệ thống Thần Phong rồi, tất cả mọi người đều đang ngóng trông cậu trở lại trình diễn động tác mẫu đấy."
Trong máy bộ đàm, Đinh Hổ đã thúc giục như thế.
Trải qua ba ngày vòng tới vòng lui trên sao Hỏa, rồi lại ở trên sao Hoả suy nghĩ về nhân sinh, Đinh Hổ mơ hồ hiểu được một số triết lý nhân sinh, thậm chí, cách nói chuyện của anh cũng đã thay đổi.
Anh ta không còn dùng uy nghiêm của một vị huấn luyện viên, dùng mệnh lệnh cứng nhắc để đốc thúc Trần Phong huấn luyện nữa, mà biến thành việc để Trần Phong truyền kinh nghiệm cho những chiến hữu khác.
Chỉ cần thấu tình đạt lý, lấy tình cảm để lay động, anh ta không tin Trần Phong có thể thờ ơ.
Trần Phong quả thật đến rồi.
"Đến rồi, đến rồi!"
Đám tân binh trong sân huấn luyện khi nhìn thấy bóng dáng từ đằng xa xa của hắn, ai nấy đều tràn ngập hưng phấn.
Bàng Đức là người kích động nhất, anh ta đã đạt tiêu chuẩn trước thời hạn, ngày mai thôi, anh ta sẽ được tiếp xúc với hệ thống Thần Phong.
Trong toàn bộ tân binh của căn cứ Đại Tuyết Sơn, tốc độ đạt tiêu chuẩn của Bàng Đức chỉ đứng sau Trần Phong.
Anh ta bắt đầu mơ mộng.
Mặc dù độ thức tỉnh gen của mình kém xa Trần Phong, nhưng thật ra cũng chẳng kém mấy.
Không chừng, mình cũng là thiên tài ấy chứ?
Trần Phong nhiệt tình chào hỏi với mọi người: "Hây."
Đám người lập tức xúm lại.
Trần Phong chào hỏi mọi người, sau đó nhìn về phía Đinh Hổ.
Liếc thấy một thân đầy bụi đất của Đinh Hổ, hắn bị dọa giật mình.
Trời ơi nhìn mà xem.
Mới chỉ ba ngày không thấy, gương mặt chữ điền của anh Hổ đã thon gầy đi trong thấy, xương gò má cũng nhô cao, có thể thấy rõ, anh ta bị 'nhiệm vụ khẩn cấp' chơi đùa quá sức.
"Anh Hổ, anh đã vất vả rồi."
Trần Phong bùi ngùi mãi không thôi, trong lương tâm có chút hổ thẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận