Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1233: Già Đi Từng Ngày...

Thời gian thấm thoát trôi nhanh, mấy chục năm trôi qua chỉ trong nháy mắt, thời gian đã đi đến cột mốc năm 2801.
Chuyến du hành của hạm đội Vô Danh trong dải Ngân Hà đã kéo dài 87 năm.
Cũng đã 57 năm trôi qua kể từ năm 2743.
Trong suốt 57 năm này, sự phát triển của khoa học và công nghệ của nhân loại đã bị đình trệ trên quy mô lớn.
Gần 90% thành quả mới đều liên quan đến việc sử dụng năng lượng thực, năng lượng ảo và giá trị trung bình của vũ trụ.
Đây thuộc về thể loại khoa học ứng dụng nên không đạt được nhiều thành tựu trong các ngành cơ bản.
Nói một cách đơn giản thì nhân loại dường như đã chạm đến cực hạn của công nghệ vũ trụ, chỉ có thể tích lũy những thay đổi về lượng, không thể kích hoạt những thay đổi về chất được nữa.
Tinh môn (cổng sao) khổng lồ đã kết nối toàn bộ nhánh Orion với nhau.
Lãnh thổ của nhân loại đã đi ra ngoài, bắt đầu lội sâu vào nhánh Perseus.
Tiến sâu hơn vào bên trong, đồng nghĩa với việc mặt trận giữa nhân loại và mắt kép cũng chuyển dời theo, nhân loại cũng đã xây dựng mấy trăm khu định cư phân tán siêu lớn trong nhánh Carina-Sagittarius, nhỏ thì mười hằng tinh, lớn thì hơn ngàn hằng tinh.
Sau một thời gian đình trệ ngắn ngủi vào đầu thế kỷ 28, thì tổng dân số nhân loại đã bắt đầu tăng theo cấp số nhân, giống như năm nào đó của thế kỷ 20.
Cuộc cách mạng về năng lực sản xuất khổng lồ đã mang lại sự gia tăng dân số khổng lồ.
Nhưng sự gia tăng dân số không có nghĩa là sự tiến bộ công nghệ đã đạt được mức tuyệt đối, nhân loại vẫn cần tiếp tục bước đi theo con đường đã định.
Vào tháng 3 năm 2801, sau nhiều thập kỷ chờ đợi, một công nghệ mang tính cách mạng chưa từng có đã ra đời.
Viện sinh học Trái Đất đã so sánh tế bào Hella, thông tin di truyền nguyên thủy của sinh mệnh đầu tiên trên Trái Đất và thông tin di truyền của Trần Phong, sau đó tích hợp nhiều kết quả phân tích được trích xuất từ kế hoạch hồi sinh của Trần Phong từ Phồn Tinh, từ đó, kỹ thuật mà nhân loại ngóng trông từ lâu - công nghệ đông lạnh cơ thể người - cuối cùng cũng lộ ra một góc nhỏ trong tảng băng chìm.
Trong phòng huấn luyện chiến đấu của chiến hạm chủ chiến của hạm đội Vô Danh, Đồng Linh vừa hoàn thành xong một ngày dạy học, đang đút hai tay vào túi, thong dong đi đến phía tàu con thoi.
Các học viên nhìn bóng lưng dần đi xa của cô, ánh mắt không giấu được vẻ sùng bái và kính sợ.
Trong mấy chục năm này, Đồng Linh đã xuất trận hơn mười lần.
Cô đã dùng chính chiến tích xương máu của chính mình để chứng tỏ năng lực siêu cấp, tạo dựng được uy danh cực kỳ hiển hách.
"Huấn luyện viên Đồng thật xinh đẹp... Haizz, tiếc là..."
Chờ Đồng Linh đi xa, một thanh niên trẻ trâu thấp giọng lẩm bẩm.
Đây là người tổng hợp mới ngoài 30. Anh ta thuộc chủng tộc hỗn huyết của chủng tộc cánh tay dài và chủng tộc Thái Dương, tính cách rất phóng khoáng, lá gan cũng lớn vô cùng.
Bang!
Chiến sĩ Ourten bên cạnh duỗi tay cóc đầu cậu ta: "Nghĩ vớ vẩn cái gì đấy. Ngớ ngẩn."
"Tôi đang nghĩ, thực ra huấn luyện viên Đồng có hơi ích kỷ. Cô ấy lợi hại như vậy, thì gen di truyền của cô ấy hẳn phải có thiên phú chiến đấu rất cao, thế nhưng tại sao cô ấy không chịu chia sẻ một chút chứ? Chỉ cần cô ấy cung cấp phôi thai thôi cũng được, như thế cũng có thể coi là cống hiến rồi."
"CMN, câu này mà cậu cũng dám nói?"
"Huấn luyện viên Đồng mà nghe được, chắc chắn sẽ lột da cả."
"Được rồi, để các anh đây dạy cho cậu một bài học, ngộ nhỡ một ngày nào đó huấn luyện viên Đồng biết thì cậu cũng có thể nói cho cô ấy biết là cậu đã được dạy dỗ rồi, biết đâu nhờ vậy mà được xử nhẹ hơn."
Thế là, bạn thanh niên trẻ trâu tội nghiệp bị đánh đập dã man ngay tại chỗ.
Đồng Linh trở về phòng, cởi bỏ đồng phục chiến đấu, trên người chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ đen và quần đùi ngắn, lộ ra dáng người cực kỳ tinh xảo.
Mặc dù đã 128 "tuổi", nhưng thoạt nhìn, ngoại hình của cô giống như mới chỉ 18 đôi mươi.
Đồng Linh đi vào phòng tắm, trước tiên rửa mặt bằng nước lạnh, sau đó ngây người nhìn chính mình trong gương.
Những lời nói ngu ngơ của thanh niên trẻ trâu vừa rồi, thực ra cô đều nghe thấy cả.
Chỉ là, cô lười so đo.
Những năm này, khi thành tích chiến đấu ngày càng tăng, cô tiếp nhận trách nhiệm của huấn luyện viên Long, trở thành vị tổng huấn luyện viên về huấn luyện chiến đấu cho toàn bộ hạm đội. Trong công việc giảng dạy hàng ngày, cô phải luôn giữ một bộ mặt thờ ơ lạnh lẽo, khiến những người khác bắt đầu sợ cô trong vô thức, đến mức tưởng tượng ra rất nhiều thứ khủng bố rồi gán nó lên người cô.
Nhưng cô không quan tâm, cũng chưa thấy phiền lòng.
Thứ khiến cô buồn lòng lại là một chuyện khác.
Một ngày nào đó của năm 2740, sau khi cô gọi anh T mãi mà không hề nhận được phản hồi, cô đã tìm Tần Quang - tổng tư lệnh của hạm đội, xin 'quyền được biết' ở mức độ tối cao.
Tám năm sau, Đồng Linh vô cùng may mắn được chủ não Phồn Tinh ủy quyền cấp cao nhất, cho cô biết chân tướng về hiện tượng bất thường của chùm sáng trên bầu trời - thứ đã phát sinh trong khoảng những năm 2740 đến 2745.
Đồng Linh đã liên kết đầu đuôi sự việc, kinh hãi nhận ra một điều.
Huấn luyện viên Long và anh T thực ra là cùng một người, cũng chính là Trần Phong - chính là nhà hiền triết mà tất cả những người bình thường cho rằng đã chết mấy trăm năm.
Cuối cùng cô cũng bừng tỉnh hiểu ra.
Hèn gì khóa huấn luyện tối cao do anh T đưa ra lại giống với những gì đã xảy ra trong lịch sử hư vô, hèn gì các chi tiết chiến đấu bên trong lại chân thực đến vậy, logic chặt chẽ và độ khó để tự mình hoàn thành cũng cao như vậy.
Thì ra, đây căn bản là những chuyện mà nhà hiền triết đã làm trước đây, và, khi bản thân cô làm được điều tương tự, quả thực cũng đã có năng lực tương đương so với nhà hiền triết.
Nỗi bàng hoàng trong lòng cô không thể nói thành lời.
Là một người Thái Dương Hệ sinh ra trên Ceres, từ lúc sinh ra, cô đã sống trong truyền thuyết về nhà hiền triết.
Người đàn ông đó vĩ đại như thế, mặc dù bởi vì làm theo di ngôn của hắn, mà trong vũ trụ không hề có pho tượng của hắn, nhưng hầu như tất cả mọi người đều thuộc làu làu về cuộc đời của hắn như trong lòng bàn tay, cũng vì những chuyện mà hắn đã hoàn thành trong lịch sử hư vô khiến lòng rung động sâu sắc.
Ngoài ra, T100 cũng chiếm tỉ lệ rất lớn trong sinh mệnh của cô.
Vì từ lúc cô hiểu chuyện đến giờ, thứ mà cô làm hằng ngày chính là thử thách với những bài huấn luyện mà T100 để lại cho cô.
Mặc dù số lần trò chuyện giữa hai người rất ít, chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng Đồng Linh vẫn có thể cảm nhận sâu sắc rằng mỗi khi cô trở nên mạnh mẽ hơn một chút, thì giọng nói của anh T cũng sẽ hài lòng hơn một chút.
Sự thay biến hóa tưởng chừng nhỏ bé này, lại luôn ảnh hưởng đến tâm trí của cô từng chút một.
Sự phấn đấu của cô không chỉ là vì bản thân cô, mà còn vì cô muốn chứng tỏ điều gì đó trước mặt anh T.
Huấn luyện viên Long, nhân cách giả lập của nhà hiền triết, cũng để lại dấu vết sâu đậm trong cuộc đời cô, thay đổi hoàn toàn nhân sinh của cô, cho phép cô tìm lại chính mình, phát hiện toàn bộ thiên phú của bản thân
Loại ân tình này không thể nào diễn tả bằng lời được.
Sau khi kết thúc chiến dịch tinh hệ Hán Giới, Đồng Linh và các chiến sĩ thuộc hạm đội Vô Danh khác đã được huấn luyện viên Long chỉ dẫn trong rất nhiều năm.
Nhưng kể từ năm 2740, huấn luyện viên Long và anh T đột ngột biến mất, thậm chí không có lấy một lời từ biệt.
Đồng Linh mãi không thể hiểu nổi chuyện này, nhưng cô không thể hỏi bất kỳ ai, mãi sau này, khi cô được ủy quyền được biết vào năm 2748, cuối cùng cô đã biết sự thật.
Sau khi biết được, nhà hiền triết mà hàng tỷ người tôn thờ đã dồn rất nhiều tâm huyết lên bản thân mình, cô vừa sợ hãi, lại càng tự hào.
Sau khi xác nhận rằng nhất định nhà hiền triết sẽ xuất hiện trở lại vào thế kỷ 31, Đồng Linh đã từng vui mừng rất lâu.
Cho đến vài năm trước, khi tuổi của mình vượt qua con số 120, tức là tương đương với tuổi 30 của nhân loại thế kỷ 21, khi soi gương, cô bắt đầu nhìn thấy một dấu vết hầu như không đáng kể, nhưng lại tồn tại một cách khách quan, dấu vết đại diện cho sự già đi.
Đồng Linh tuyệt vọng nhận ra được một điều, rằng cô sẽ không sống tới năm 3000 được, cũng tức là, cô sẽ không gặp được nhà hiền triết.
Rõ ràng, có rất nhiều điều muốn nói với hắn.
Thậm chí đến cả mơ cũng sẽ mơ thấy bóng dáng anh kiệt của nhà hiền triết trong trang giáp Forge kiểu mới.
Nhưng những tưởng tượng tuyệt vời này, khi trước lưỡi dao vô hình của thời gian, lại mỏng manh tựa như một lớp giấy.
Nỗi mất mát không thể diễn tả được đang bao trùm trái tim cô.
Đây mới là bí mật lớn nhất của Đồng Linh.
"Ồ, thế mà...mình lại già đi mỗi ngày."
Đồng Linh xoay người, không nhìn gương nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận