Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 450: Không Biết Trả Giá

Trần Phong theo Paul đến hiện trường đơn giản xem qua một lần, trong lòng liền có một cảm giác.
Wow!
Chủ nghĩa tư bản thực sự thối nát.
Hắn cũng muốn thử một chút.
Sau khi Trần Phong định mua nó, mỗi khi đến đây, hắn có thể chạy một vòng trong sân nhà, thậm chí còn có thể lặng lẽ hoàn thành một số bài tập cường độ cao mà người bình thường không thể tưởng tượng được trong phòng tập của mình.
Trên thực tế, với thực lực hiện tại, hắn có thể xây một trang viên lớn hơn và tráng lệ hơn ở trong nước, nhưng một khi đã làm được điều này, trong lòng hắn thực sự không tìm được lý do để tiếp tục sống chung với Chung Lôi.
Có lẽ Chung Lôi cũng có cùng băn khoăn, rõ ràng là không thiếu tiền nhưng cô cũng chỉ mua một căn hộ chung cư không lớn không nhỏ ở Hán Châu, vẫn là nhà chưa hoàn thành, còn nói là dự định đợi hai năm nữa sau khi bàn giao nhà thì khi nào cha mẹ tới Hán Châu có thể sống ở đó.
Tóm lại, tình hình hiện tại rất kỳ lạ, một người có tài sản ròng ít nhất 8 tỷ nhân dân tệ và một người khác có giá trị tài sản hàng trăm triệu đô la, vẫn ở chung trong một căn hộ cho thuê cũ bình thường.
Và vì một số ‘lý do lịch sử’, hai người này còn không trả tiền thuê nhà, thực sự đáng ghét.
"Trần tiên sinh thấy thế nào? Có thích không? Đây là biệt thự tốt nhất mới được lưu hành trên thị trường bất động sản Los Angeles trong tháng này."
Đứng trong sân, Paul khoa chân múa tay tranh công.
Trần Phong khẽ gật đầu với khuôn mặt không chút cảm xúc: "Tổng thể căn nhà nói chung là được, tôi khá hài lòng."
Nhìn thấy hắn như vậy, Paul mạnh mẽ giảm giá tại chỗ, "Hả? Chỉ là khá hài lòng thôi sao?"
"Ừm. Thứ nhất, tôi không thích đi trực thăng, nên sân đỗ là một sự lãng phí đối với tôi. Thứ hai, tôi đã nhìn tổng thể địa hình. Nơi hai ngọn núi gặp nhau bị nước đánh vào. Trong phong thủy gọi địa hình này là ‘nhị long tranh châu’, là chỗ ‘binh gia sát phạt’. Gia chủ đã mua nơi này, nếu là thương nhân, thì trong chuyện làm ăn sẽ gặp phải một đối thủ đáng gờm.”
Trần Phong chắp hai tay sau lưng, chăm chỉ trút bỏ vốn từ vựng ‘rỗng tuếch’ của mình, cẩn thận bày tỏ sự "bất mãn".
Hắn thực sự không thể tìm ra bất kỳ thiếu sót nào, chỉ đơn giản là dùng một đống huyền học, toàn bộ thứ Phong thủy mà bạn có nghe cũng chưa chắc hiểu để lừa mị.
Paul rơi vào trong sương mù.
"Gió và nước? Hai con rồng? Đánh nhau? Gia chủ trước đây không phải thương nhân, mà là võ sĩ nổi tiếng đã nhiều năm."
Sự vô dụng được vạch trần tại chỗ, Trần Phong mặt không cảm xúc nói: "Đúng rồi. Võ sĩ chẳng phải rất hợp với ‘nhị long tranh châu’ sao?"
Paul sửng sốt, "Đúng nhỉ."
"Từ đây nhìn ra biển, cảnh sắc đẹp, nhưng theo thống kê khí hậu thì đây cũng là nơi có gió Tây Bắc thổi từ biển vào hàng năm kéo dài nhất. Gió Tây Bắc ở quê tôi rất xui xẻo."
Paul bối rối: “Sao gió Tây Bắc lại xui xẻo?
Trần Phong hỏi: "Thu nhập đầu tư gần đây của gia chủ không tốt lắm đúng không?"
Paul gật đầu, "Đúng là không tốt."
Anh ta bắt đầu ngưỡng mộ các nguyên tắc gió nước của Trần Phong.
Không hổ danh người làm nghệ thuật, rất am hiểu.
Trần Phong làm bộ cao thâm khó dò, "Vậy thì đây là thiếu sót của căn nhà rồi."
Paul đã hơi hiểu ý Trần Phong.
Khách hàng là thượng đế.
Không quan tâm đến việc khách hàng không hài lòng ở chỗ nào, chỉ cần bạn đưa ra hướng giải quyết, mọi chuyện kết thúc.
"Vậy thì... tôi lại đi tìm căn khác nhé?”
Anh ta ngập ngừng hỏi.
Khóe miệng Trần Phong giật giật, cái gã Paul tự xưng là top 10 nhà môi giới hàng đầu này, chắc chắn là lần đầu tiên giao dịch với một khách hàng Trung Quốc, ngay cả trả giá mà cũng không biết.
"Ý tôi là tổng thể căn nhà đạt yêu cầu nhưng vẫn còn những điểm thiếu sót. Tôi nghĩ nên hạ giá một cách hợp lý, với 10 triệu đô thì những thiếu sót sẽ trở nên có thể chấp nhận được. Anh nói những điểm tôi không hài lòng với bên môi giới, đồng thời cũng nói với họ rằng tôi có thể chuyển toàn bộ khoản thanh toán trong một lần và ngay lập tức. Bảo đối phương cho tôi câu trả lời chắc chắn vào ngày mai. "
Paul gật đầu liên tục, "Được rồi, được rồi, tôi viết ra hết rồi."
Trần Phong đã đọc báo cáo định giá do một công ty kế toán nổi tiếng phát hành, trong đó liệt kê dữ liệu rất chi tiết, bao gồm giá giao dịch trước đây, báo cáo phân tích thị trường bất động sản gần nhất, phân tích thị trường tổng thể trong hai năm qua và giá trị của nhiều tiện nghi, thiết bị bổ sung bên trong một ngôi nhà...
Căn biệt thự này thực sự trị giá 13 triệu đô la.
Theo tin tình báo của hắn hiện tại, người bán đang thiếu tiền để xoay vòng vốn và đang nóng lòng ra tay.
Đây là một cơ hội tốt, thật ngu ngốc khi không biết tận dụng nó để chiếm tiện nghi.
Tất nhiên, những người khác có thể không đồng ý, vì vậy bọn họ sẽ nói về nó vào ngày mai.
Mọi thứ đơn giản hơn hắn mong đợi.
Tối hôm đó Paul gọi cho hắn và nói rằng người bán đã cân nhắc rất kỹ, người bán nói nếu Trần Phong hoàn tất việc ký hợp đồng và giải quyết hết số tiền trong vòng 1 tuần thì sẽ bán với giá 10 triệu.
Trần Phong giao lại vấn đề cho Mạnh Hiểu Chu, để Mạnh Hiểu Chu đại diện thay mình xử lý nó.
Hắn chỉ cần ở trong khách sạn, thỉnh thoảng ký tên vào tài liệu mà Mạnh Hiểu Chu và luật sư của hắn đưa tới.
Trước đây Trần Phong đã bán rất nhiều bài hát ở đây với giá từ 1 - 2 triệu đô la Mỹ và khi những tác phẩm này được sản xuất liên tiếp nhau, chúng sẽ tiếp tục tạo ra doanh thu trong tương lai.
Thời điểm đó, số đô la Mỹ đó của hắn chưa được chuyển về nước, do đó hắn đã gửi vào một ngân hàng bản địa.
Phần tiền này rất đơn giản, thuộc về tài sản cá nhân của hắn, tức là tài sản riêng và không liên quan gì đến cơ cấu vốn chủ sở hữu của Tinh Phong Entertainment.
Bây giờ, việc sử dụng nó bất kỳ lúc nào cũng rất thuận tiện đối với hắn.
Ngày hôm sau hai bên ký hợp đồng trong bầu không khí thân thiện, sau đó, vì Trần Phong không quen với các thủ tục giao dịch mua bán nhà nên hắn nhượng lại mọi việc Mạnh Hiểu Chu, luật sư và Paul phụ trách.
Phần nội dung này không cần đích thân hắn phải ký tên, nên sau khi nhận được giấy uỷ thác toàn quyền, Mạnh Hiểu Chu có thể làm thay hắn.
Trần Phong ở Hilton ba ngày, viết ra tổng cộng hơn bốn mươi bài hát mới và chỉ hoàn thành một kịch bản phim.
Cuộc sống ba ngày này của hắn đơn giản, buồn tẻ và vô vị, nhưng ảnh hưởng và sự thay đổi của hắn đối với thế giới lại không ngừng tiến về phía trước.
Với việc hoàn thành các bản dịch chính thức đầy mạnh mẽ của New England Medicine và The Lancet, nội hàm của "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên 2.0" dần dần được tiết lộ với thế giới.
Tất nhiên, sự ngưỡng mộ và tôn sùng của thế giới không thể mang lại cho hắn những lợi ích trực quan ngắn hạn, Trần Phong cũng chẳng buồn dùng mạng xã hội cả ngày để xem người khác khen ngợi mình như thế nào.
Chuyện đó không quan trọng.
Hắn quan tâm đến việc xây dựng Viện Nghiên cứu Tinh Phong hơn là quan tâm đến điều này.
Mặc dù số tiền cần chi trả trong kế hoạch trước đó đã được cân nhắc rất nhiều nhưng hiện tại hắn đã sẵn sàng tăng cường chuẩn bị cùng một lúc ít nhất mười hạng mục công nghệ mới then chốt, vì vậy dự trù cho kế hoạch đó lại không đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận