Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1410: Suy Nghĩ Của Trẻ Con

"Cậu muốn làm người tấn công?"
Trịnh Phong bỏ qua sự ồn ào của Edgar, trước tiên, đi đến trước mặt Matta, cúi đầu nhìn bé gái tóc vàng 3 tuổi 2 tháng.
Matta ngẩng đầu, gương mặt bầu bĩnh búng ra sữa mặt đối mặt với Trịnh Phong, không chút sợ hãi, ánh mắt cực kỳ kiên định, nói chắc nịch: "Đúng vậy, đội trưởng!"
Trịnh Phong 1m6 ngồi xổm xuống, cười híp mắt, hỏi: "Tại sao?"
Matta dõng dạc, cute phô mai que trả lời: "Bởi vì tôi muốn tạo ra những điều tuyệt vời! Tôi muốn trở thành một người hữu dụng hơn!"
Trịnh Phong nở nụ cười càng thêm rực rỡ, chỉ chỉ Edgar Julian: "Cậu chắc chắn không thể là đối thủ của tôi được, chuyện này không ai có thể phản bác được. Edgar là người có khả năng tấn công mạnh thứ hai ở đây, cậu có thể thử đấu một trận mô phỏng với cậu ta, nếu thắng, tôi sẽ để cho cậu thành người tấn công."
"OK!"
Thanh âm trả lời của Matta vẫn vô cùng vang dội.
15 phút sau, 2 người lần lượt bước ra khỏi máy mô phỏng giả lập, cô bé vẫn dùng thanh âm cực kỳ vang dội, đáp: "Tôi thua! Tôi tuân theo sự sắp xếp của đội trưởng!"
Trịnh Phong đưa hai người trở lại đội ngũ, nhưng vẫn giảng giải cho Matta một phen: "Cậu bây giờ chỉ là miễn cưỡng chấp nhận mệnh lệnh của tôi mà thôi, trong lòng cậu vẫn không phục. Cậu biết là, trong đội của tôi, người tấn công không phải là vị trí thuộc về cậu, nhưng cậu lại nghĩ, một ngày nào đó trong tương lai cậu sẽ đến một đội đặc chiến khác, cậu vẫn sẽ phấn đấu để trở thành một cường công, phải không?"
"Đúng vậy, đội trưởng."
"Vậy thì cậu sai rồi. Nếu cậu muốn trở thành một người hữu dụng hơn, thì cậu nên ở trong lĩnh vực mà bản thân giỏi..."
"Tôi giỏi cận chiến, chứ không phải là tay súng bắn tỉa tầm xa!"
Trịnh Phong vung tay, trước mặt mọi người hiện ra một video mô phỏng.
Là hình ảnh của một người phụ nữ tóc vàng khí thế hiên ngang đang băng qua chiến trường tiền tuyến.
Cô nàng điều khiển Hiên Viên giáp cỡ nhỏ với cấu trúc tinh tế mảnh mai. Hai cánh tay cơ giới cầm 2 ngọn giáo tối màu có chiều dài tương đương với chiến giáp.
Cô nàng khéo léo di chuyển khắp chiến trường, lấy cô là trung tâm, một lượng lớn dữ liệu đang được gửi đến mọi phương hướng một cách nhanh chóng.
Hai ngọn giáo tối màu thỉnh thoảng sẽ khai hỏa, bắn ra dòng năng lượng thực, đôi khi là chi viện cho những đồng đội bị rơi vào thế hạ phong sắp phải tử trận, đôi khi lại phối hợp với những chiến hữu đang chiếm ưu thế thượng phong trên tiền tuyến để cấp tốc tiêu diệt kẻ thù.
Đồng thời, còn có một lượng lớn robot chiến đấu nano duy trì tốc độ cao, lấy chiến giáp làm cảng "hàng không", tới lui xuôi ngược, hoàn thành việc nạp năng lượng, sửa chữa, gửi vật liệu thu thập được để phân tích và rất nhiều nhiệm vụ khác.
Mặc dù chưa bao giờ tiến vào khu vực có bán kính 1 triệu km gần chiến trường, nhưng với năng lực hỏa lực tầm xa cực kỳ chính xác và chức năng đầu mối thông tin quan trọng vẫn giúp cô đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong trận chiến.
"Đây là cách định vị kiểu 'chiến cơ yểm hộ' mà tôi đã đưa cho cậu. Cậu sai rồi. Cậu cho rằng vị trí này không quan trọng, nhưng thực tế, tính mạng của tất cả những người trong toàn bộ lực lượng đặc chiến đều phụ thuộc vào cậu Vai trò của cậu không chỉ liên quan đến nhiệm vụ riêng của cậu, mà là nhiệm vụ chung của toàn đội. Nếu cậu làm tốt nhiệm vụ của mình, đội đặc chiến sẽ giống như hổ thêm cánh, làm ít công to. Nếu cậu mắc sai lầm, hoặc lười biếng, đồng đội của cậu sẽ bị chính tay cậu hại chết, hơn nữa, không phải chỉ chết một người."
Lần này, Matta Nicolau gật đầu lia lịa.
Cô bé bị Trịnh Phong lừa gạt.
Sau đó Trịnh Phong 'ngựa không ngừng vó', chĩa họng súng vào Edgar.
"Tiểu tử, cậu nói cậu cũng muốn mặc series Chiến Thần hả? Muốn làm Libero?"
"Đúng vậy, đội trưởng!"
"Nhưng cậu cũng biết rõ, nếu tôi muốn thỏa mãn yêu cầu của cậu, thì tôi phải cắt giảm trang bị của những người khác."
"Để phát huy hết ưu thế về hỏa lực, loại tiêu điểm tài nguyên như thế này là điều cần thiết!"
Trịnh Phong lại cho các đội viên của mình xem tiếp một đoạn video hình chiếu khác trên chiến trường.
Đoạn video này được trích từ chiến dịch tháng 3 của Z tinh. Một tiểu đội 35 người không may bị bại lộ hành tung khi đang thực hiện một nhiệm vụ trinh sát, bị bao vây.
Trong quá trình đột phá vòng vây, những chiến sĩ tinh nhuệ trong hàng ngũ tác chiến tuyến đầu lần lượt bị thương nặng, hết đạn dược và năng lượng khi đang phá vỡ vòng vây cuối cùng của địch, dưới tình huống đó, 14 thành viên chiến đấu của 2 đội dự bị tuyến hai đã bắt đầu vòng tấn công thứ hai.
Trong các trận đánh trước, các thành viên trong đội dự bị không chỉ yểm trợ khu trung tâm mà còn vừa bổ sung sinh lực, vừa tìm hiểu, phân tích các đặc điểm của chiến cơ địch.
Khi các thành viên chiến đấu tuyến đầu kiệt sức, đội dự bị đã kịp thời tiếp quản nhiệm vụ dang dở, cũng đã thuận lợi mang theo các đồng chí bị thương rút lui an toàn.
"Những trường hợp tương tự, tôi tin rằng mọi người ít nhiều cũng đã được xem qua. Nhưng dù sao cũng chỉ là chuyện xảy ra đối với người khác, chứ mọi người chưa bao giờ đi đến chiến trường thực thụ. Do đó, tôi chỉ muốn hỏi cậu 2 câu." Trịnh Phong nhìn thẳng vào Edgar Julian: "1, cậu có đủ giỏi đến mức 1 mình cậu có thể đánh thắng 6 chiến hữu trong đội dự bị không? Có được không?"
Edgar sửng sốt, quay mặt nhìn sang chỗ khác: "Tôi không thể."
"2, cậu hẳn phải biết rằng, nếu có được trang bị tốt hơn thì sẽ có tỷ lệ sống sót tốt hơn. Vậy, cậu cho rằng, mạng sống của cậu quan trọng hơn 6 người còn lại?"
Edgar vội xua tay: "Không có! Nhưng..."
Trịnh Phong cười: "Nhưng là cái gì?"
"Nhưng chẳng phải Hiên Viên của anh là series Chiến Thần sao?"
Trịnh Phong chỉ vào chính mình: "Tôi là tôi, cậu là cậu. Tôi có thể lấy 1 địch 6, cho nên, tôi rất thoải mái khi mặc nó. Nếu muốn có thêm tài nguyên, thì hãy dựa vào bản lĩnh ấy, chứ không phải chỉ cần miệng thốt lên chữ không phục là tôi sẽ cho cậu. Hô hào trống rỗng chính là thứ vô nghĩa nhất trần đời. Nếu cậu thực sự muốn mặc series Chiến Thần, thì hãy đàng hoàng tuân theo sự sắp xếp của tôi, cùng tôi luyện tập thật giỏi vào. Chờ đến khi chúng ta đánh bại học viện Tiên Phong số 1, trở thành đại diện của hành tinh này, lúc đó dĩ nhiên, cậu có thể nhận được thêm hạn ngạch tính năng tích hợp. Đến lúc đó, đừng nói là series Chiến Thần, thậm chí nếu muốn, cậu cũng có thể khoác lên mình series Đông Phong cao cấp hơn, chẳng thành vấn đề!"
"Được, tôi hiểu rồi."
Edgar - một tên tiểu tử thúi có tính khí còn lớn hơn cả bản lĩnh, cuối cùng cũng chịu cúi thấp cái đầu kiêu ngạo của mình.
Trịnh Phong lại nhìn về phía Bryon: "Cậu còn có ý kiến gì không?"
Byron Scott đáp lại vô cùng dứt khoát: "Đội trưởng nói đúng! Tôi rất xấu hổ vì sự thiếu hiểu biết lúc trước của mình!"
Trịnh Phong hài lòng gật đầu: "Tốt lắm."
Đinh Hổ, người vẫn luôn luôn lắng nghe luôn luôn theo dõi...cảm thấy dở khóc dở cười.
Còn tưởng rằng Trịnh Phong sẽ áp dụng biện pháp gì tinh diệu lắm cơ, kết quả lại là kiểu giảng đạo ngây thơ như vậy.
Hắn chỉ đơn giản là kéo từng người một, 'đánh' từng người một, đầu tiên là xoa dịu Matta, sau đó trấn áp Edgar, chỉ có vậy, không hơn.
Nhưng thần kỳ là, nó lại thực sự đạt được hiệu quả ngay tại chỗ.
Anh Hổ gãi đầu, hình như Trịnh Phong còn hiểu suy nghĩ của trẻ con hơn mình.
Mặc dù chỉ số IQ của những đứa trẻ trong Phi Hổ phát triển khá nhanh, học các lớp văn hóa cũng nhanh, nhưng về mặt EQ thì dường như chúng vẫn chưa thể tách khỏi sự non nớt của lứa tuổi nhi đồng, không thể sánh với siêu thiên tài nhi đồng - bà cụ non Đường Thiên Tâm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận