Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 304: Không Ngừng Lặp Đi Lặp Lại

Oành... oành... oành...
Khi mọi người kịp phản ứng, thứ quỷ dị kia đã lơ lửng cách hơn 150m ngay trước đám người, đối mắt với bọn họ.
Sóng lớn đang tới từ phía đối diện.
Thân hình mọi người đang trôi nổi trong không gian chập trùng theo đầu sóng.
Về phần Trần Phong, không biết từ lúc nào hắn đã phóng ra trước đội ngữ, dẫn trước Đường Thiên Tâm phía sau chừng mười mấy mét.
Tất cả thay đổi đều tới quá nhanh, vượt qua giới hạn phản ứng mắt thường và thần kinh của những chiến sĩ bình thường.
Diệp Lộ Minh phản ứng tương đối nhanh, lập tức triệu tập hệ thống thu thập tình báo chiến trường của Ưng Kích Giáp thì mới hiểu được vừa nãy mới xảy ra chuyện gì.
Thậm chí toàn bộ hệ thống thu thập tình báo chiến trường tự động của Ưng Kích Giáp, cũng không thể kịp phản ứng hoàn chỉnh!
Diệp Lộ Minh chỉ nhìn thấy một vành đai ánh sáng dài đại diện cho sự chuyển động của năng lượng khổng lồ từ nơi xa bay tới.
Ngay tại lúc đó, một đường năng lượng tương xứng khác cũng bộc phát ngay gần anh ta, kéo thành một đường thẳng lao về phía trước.
Sau đó, cách mọi người 100m về phía trước xuất hiện một đám năng lượng bạo tạc.
Hai vành đai ánh sáng đại diện cho hai thứ gì đó lùi ra xa nhau và rơi xuống trong tầm mắt của mọi người, một trong số đó là Trần Phong, kẻ đã kích hoạt Ưng Kích Giáp thành hình thái xung kích vũ trụ.
Một cái khác là chiến thú cơ giới đen nhánh cao chừng 8m.
Xung quanh người con chiến thú màu đen là một vầng sáng hình mâm tròn bỗng nhiên lấp lóe, bên trong ánh sáng đen dường như có ẩn hiện hồ quang điện.
Mỗi khi hồ quang điện chợt lóe lên, liền có gió lớn từ trong cái mâm tròn ánh sáng đen nho nhỏ này ầm vang thổi tới, nhấc lên sóng lớn như sóng thần.
Quá trình nén năng lượng khủng khiếp có thể được phân biệt bằng mắt thường, đây là công nghệ mà con người chưa từng thấy trước đây, nó có thể co ép không gian một cách cưỡng bức.
Quá trình vừa rồi gây ra ba tiếng nổ vang, theo thứ tự là song phương va chạm, tự mình tản ra, bầu không khí rung chuyển phát ra khi dùng lực đẩy ngược lại để khôi phục ổn định.
Răng của Diệp Lộ Minh đều đang đánh vào nhau.
Quá nhanh!
Từ khi chiến thú màu đen xuất hiện cách xa hàng trăm km, cho đến khi nó đối đầu với Trần Phong và rút lui riêng lẻ, chỉ chưa đầy hai giây trôi qua!
Đường Thiên Tâm cũng dừng chân lại, truyền đạt chỉ lệnh mới.
"Mọi người, tự lo rút lui phần mình đi."
Đường Thiên Tâm truyền đạt mệnh lệnh mới, "Toàn bộ thành viên phân tán rút lui, có thể chạy trốn thì cứ chạy trốn. Nhiệm vụ của chúng ta thất bại."
Giọng nói của cô bình tĩnh, nhưng cũng lộ ra một nỗi đau khổ không thể diễn đạt.
Cô biết loại máy móc hình thú này.
Đến thời điểm này, nó chính là tác phẩm đỉnh cao của Radium, binh khí chung cực — chiến thú Hào Quang.
Năm năm qua, từ khi chiến thú Hào Quang lần đầu xuất hiện ở chiến trường, Chiến Tuyến Tự Do nhân loại giao thủ với nó không ít hơn trăm lần.
Nhân loại hiểu rõ tính năng cường hãn không thể địch nổi của nó như lòng bàn tay, đó là sự thật, chỉ cần có đủ không gian thực chiến, chỉ với 1 con liền đủ sức phá hủy một tiểu đoàn tiêu chuẩn với một sức mạnh đáng sợ.
Nghe nói, chiến sĩ mạnh nhất nhân loại, Lâm Bố, đã từng thoát được một mạng dưới sự truy kích của chiến thú Hào Quang.
Nhưng cho đến hiện tại, Lâm Bố là người duy nhất sống sót.
Đường Thiên Tâm cho rằng chiến sĩ Trần Phong với lai lịch bí ẩn bên cạnh mình nắm giữ thực lực tương đương Lâm Bố.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Bởi vì trước đây, ngoài thân của chiến thú Hào Quang chưa từng xuất hiện loại ánh sáng đen mâm tròn kia.
Đây là một loại khoa học công nghệ hoàn toàn mới.
Kết hợp với tư liệu bên trong con chip trên người mình, Đường Thiên Tâm biết đây là thứ gì.
Động cơ truyền động cong cỡ nhỏ.
Không thể chạy thoát nữa rồi.
Nhiệm vụ thất bại.
Lúc này, ‘con’ chiến thú Hào Quang cũng không vội vã phát động công kích, có thể Radium cảm thấy thú vị với trò mèo vờn chuột?
Cảm xúc hóa của Radium lại tăng mạnh sao?
Thật đáng sợ.
Cô vừa ra lệnh, vừa bước tới gần Trần Phong phía trước.
Một con chip trong suốt trượt từ lớp đệm cổ tay Ưng Kích Giáp xuống lòng bàn tay, cô muốn lặng lẽ đặt nó vào sâu lưng Trần Phong.
Cô nàng tin rằng với trí tuệ của Trần Phong, nhất định có thể hiểu được ý cô.
Cô muốn làm mồi nhử, yểm hộ Trần Phong chạy trốn.
Không ngờ Trần Phong lại đột nhiên nâng tay trái lên, thủ thế ép bọn họ lui về phía sau, "Đừng tính toán không chút ý nghĩa nhỏ nhặt nào như vậy. Cô không giấu được Radium đâu. Chỉ một biện pháp, mọi người vẫn tới chỗ chiến hạm đi. Thứ đồ chơi này giao cho tôi."
Đám người yên lặng một mảnh.
Lý trí nói với bọn họ rằng điều đó không có khả năng.
Nhưng Ưng Kích Giáp trên người Trần Phong phía trước lại bắt đầu biến đổi hình thái, dần dần nén lại hình thái xung kích vũ trụ, sau đó lại đột nhiên phóng đại, trở thành một chiến giáp cao khoảng 5m, thoáng như tướng quân cổ đại.
Một thanh đao bén nhọn và xỉn màu xuất hiện trong tay ‘vị tướng quân’.
Đây là hình thái cuối cùng của đơn binh chiến đấu Ưng Kích Giáp, tiêu hao năng lượng gấp ba lần so với hình thái xung kích.
Trần Phong bỗng nhiên nói có chút không đầu không đuôi: "Trong thông tin tình báo nói rằng Ưng Kích Giáp được sinh ra từ hệ thống Thần Phong, nhưng hiệu suất cực hạn cao gấp mấy lần hệ thống Trần Phong. Bây giờ nó đã được cải tiến nhiều đời như vậy, hẳn là mạnh hơn chứ? Nghe nói bộ trang bị này đã hoàn toàn vượt qua giới hạn sức chịu đựng của con người hiện tại. Không ai có thể phát huy được hiệu suất tuyệt đỉnh của nó, ngay cả Lâm Bố, đúng không?"
Đường Thiên Tâm: "Đúng vậy."
"Vậy mọi người bỏ tôi đi đi!"
Oành! Oành! Oành! Oành! Oành!
Trong nháy mắt tiếp theo, sóng gió động trời ngang nhiên nổi lên.
Trần Phong và chiến thú Hào Quang chém giết thành một đoàn.
...
Biến hóa tới quá nhanh.
Cường độ trận chiến giữa Trần Phong và chiến thú Hào Quang quá cao.
Hắn vừa động thủ, đã bùng nổ một ngọn lửa lấy Đường Thiên Tâm làm trung tâm, khuếch tán rực trời rực đất, mọi thứ diễn ra trong vòng chưa đầy 5s.
Căn bản, mọi người không thể thông qua mắt thường và tai nghe để phân biệt được, trung bình mỗi giây có bao nhiêu lần va chạm đã xảy ra, đã có bao nhiêu quả pháo hoa màu đỏ hoặc xanh lam hoặc xanh lục hoặc tím được phát nổ trong không khí, bao nhiêu đợt sóng đã phát ra.
Cả một bán kính hàng chục dặm trên bầu trời, đều trở thành chiến trường giữa Trần Phong và chiến thú Hào Quang.
Từng cụm từng cụm sáng kết hợp giữa ánh hào quang và ngọn lửa vụ nổ lan rộng trên bầu trời như những hạt châu, liên miên không ngớt.
Sự lan rộng của chuỗi châu không phải là một đường thẳng tiêu chuẩn, mà được phân bố rời rạc, ngẫu nhiên trong một phạm vi nhất định, chờ đến khi đám người Đường Thiên Tâm bước lên chiến hạm ẩn nấp, nó mới quét sạch toàn bộ bầu trời.
Lúc này, ngọn lửa vụ nổ ở phía đông bầu trời vẫn chưa tiêu tán, nhưng cụm sáng thứ hai giữa ngọn lửa vụ nổ và hào quang lại đang không ngừng phát ra ở phía tây.
Cho đến khi động cơ của chiến hạm ẩn nấp bắt đầu cấp tốc nạp lại năng lượng, đám người Đường Thiên Tâm cũng vừa chạy đến khoang chỉ huy, thì lúc này, bọn họ mới có thể quan sát trận chiến thông qua thiết bị trinh sát công suất lớn của chiến hạm.
Do năng lượng bộc phát mỗi khi hai bên giao chiến quá mạnh, nên thiết bị trinh sát không thể nắm bắt và phân tích được chi tiết của trận chiến.
Thiết bị không thể hiển thị cách Trần Phong xuất đao như thế nào, xạ kích ra sao, thậm chí, ngay cả tư thế cụ thể của hắn ra sao cũng không thể mô phỏng được, nhưng miễn cưỡng có thể mô tả trận chiến từ góc độ vĩ mô.
Bên trong hình chiếu lập thể hiện lên hai đường vòng cung, một màu lục và một màu đỏ, đại diện cho quỹ đạo của Trần Phong và chiến thú Hào Quang.
Hình thức giao chiến của đôi bên vô cùng đơn giản và cực kỳ thô bạo.
Va chạm, tản ra, đối chiến tầm xa, lại tiếp tục lại gần, va chạm, tản ra...
Cứ như thế, không ngừng lặp đi lặp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận