Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 554: Người Tính Không Bằng Trời Tính

Lúc này, tin nhắn thứ hai lại đến, là một tờ thông báo bổ nhiệm.
Hắn được thăng cấp, quân hàm thăng ba bậc liên tiếp, thăng thành thượng úy.
Chức vụ của hắn không còn là chiến sĩ Ngân Hà tiêu chuẩn nữa, mà chính thức được bổ nhiệm làm sĩ quan an toàn của Đường Thiên Tâm, kiêm tổng cố vấn huấn luyện của căn cứ Đại Tuyết Sơn.
Tóm lại, hắn biến thành lãnh đạo trực tiếp của anh Hổ.
Sau thông báo bổ nhiệm, tin nhắn âm thanh thứ ba lại đến.
"Thượng úy Trần Phong, tổ chỉ đạo chăm sóc đặc biệt của quân ủy vừa xác định rằng độ thức tỉnh gen của anh đã tăng lên đáng kể trong một khoảng thời gian ngắn. Để tránh những xáo trộn không cần thiết, tổ chỉ đạo sẽ che đậy thông tin độ thức tỉnh gen của anh. Đồng thời, anh cũng không được phép tiết lộ nó ra ngoài. Anh chỉ có thể trao đổi vấn đề với cấp trên lệ thuộc trực tiếp của mình - thiếu tướng Đường Thiên Tâm. Anh có sẵn sàng ký cam kết bảo mật không?"
Trần Phong trong lòng rõ ràng, kế hoạch chiến thần đến rồi.
Thật là nhàm chán.
Trần Phong giơ tay, khẽ múa trong khoảng không, coi như hắn đã ký.
"Cảm ơn sự hợp tác của anh, chúc anh nghỉ ngơi thật tốt."
Làm xong những thứ này, Trần Phong lại hỏi Phồn Tinh: "Cô là người gửi mấy tin này? Cái tổ chỉ đạo gì đó, kỳ thực là viện nghiên cứu chiến thần, đúng không?"
Phồn Tinh: "Đúng thế."
"Bên này thì cô bại lộ bí mật với tôi, bên kia lại giả bộ không biết gì. Cô không cảm thấy mình giống như bị phân liệt nhân cách à?"
Phồn Tinh: "Không có phân liệt, chỉ cần mở một chuỗi thuật toán tự chạy là được rồi nha."
Trần Phong trợn mắt, không cẩn thận quên mất sự thật rằng cô là một trí tuệ nhân tạo.
Trần Phong tính toán trong lòng một phen.
Lần này, mẹ đứa nhỏ có cảm xúc phong phú hơn, tính cách cũng hơi dè dặt, đoán chừng là cô nàng sẽ phải suy tính một chút, rồi xây dựng tâm lý để cân nhắc xem rốt cuộc là cô nên tới hay mình nên qua đây mà.
"Phồn Tinh, gọi công năng cờ vây cho tôi, tôi sẽ chơi vài ván để luyện tay."
"Được."
Mười lăm phút sau, Trần Phong trắng tay, nhận thua.
"Trí tuệ nhân tạo đang đánh cờ với tôi ở cấp độ nào thế? Sao lại trâu bò vậy?"
"Là tôi á, sao vậy? Anh không chỉ định đối thủ, nên tôi mặc định là tôi luôn."
Trần Phong chắp tay cúi đầu: "Là tại hạ thua, phiền cô đổi cho tôi một 'món' khác."
16 phút sau ...
Trần Phong: "Chẳng phải tôi bảo là đổi 'món' rồi à?"
Phồn Tinh: "Đúng rồi, anh đã kiên trì được 16 phút rồi đó. Tôi đã hạ thấp mức độ tính toán rồi nha."
Trần Phong: "Tôi thật sự cảm ơn cô nhiều ghê lắm."
Tôi còn tưởng là do tôi đã thích ứng với thế trận, còn cảm giác trình độ của tôi đã tăng lên nữa đấy. Không hề vui nha.
3 giờ sáng.
Trần Phong nằm trên sô pha ngủ say sưa, rồi được hệ thống trường lực trong phòng nhẹ nhàng nâng lên giường.
Mẹ đứa nhỏ mà hắn mong đợi và cuộc gọi của cô ấy đều không đến.
Sáng hôm sau, Trần Phong tỉnh dậy, xoa xoa eo.
y yô, cũng không biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, rõ ràng cả đêm chỉ là đánh cờ, thế mà thắt lưng lại có chút đau nhức.
Ăn sáng vậy.
Nhìn thấy phổ nhu cầu được xác định tự động bởi hệ thống, Trần thượng úy rơi vào trầm tư.
Hộp tỏi tây, đĩa lớn hàu biển hải sâm, canh sâm già, chả lươn, gà hầm cách thủy Champagne ...
Cái thực đơn này rất có ý tứ.
Hắn nhanh chóng truy xuất cột thông tin cá nhân, dưới tùy chọn phối ngẫu, quả nhiên tăng thêm một tùy chọn mới: "riêng tư".
"Quyền lợi phối đôi thủ công đã được thực hiện bốn lần, số lần phối đôi còn lại là 93 lần. Số lần ghép nối thành công: 0. Báo cáo phân tích ..."
Trần thượng úy không cần đọc báo cáo phân tích chi tiết.
Hắn đã biết đêm qua đã xảy ra những gì.
Ai có thể nghĩ đến quyền lợi phối đôi là cái thứ đồ chơi này chứ?
Đây mà quyền lợi cái rắm!
Sai lầm.
Lãng phí tài nguyên quý giá!
Việc nuôi cấy trong ống nghiệm giữa tôi và mẹ đứa nhỏ chắc chắn sẽ thất bại.
Chuyện này chẳng có nghĩa lý gì cả.
Mười phút sau, Trần Phong xuất hiện trong văn phòng của Đường Thiên Tâm.
"Có chuyện gì không?"
Đường Thiên Tâm đặt những thứ trong tay sang một bên, có chút khó hiểu nhìn hắn.
Trần Phong: "Cô thấy sao về chuyện phối đôi tổ hợp của chúng ta?"
Đường Thiên Tâm đột nhiên đỏ bừng mặt: "Đã bắt đầu rồi."
Trần Phong vội la lên: "Không phải, cô không đọc báo cáo phân tích sao? Kết hợp trong ống nghiệm là không thể thành công được."
Đường Thiên Tâm buồn bực: "Chẳng phải có một phần vạn khả năng sao? Mặc dù tôi không biết nguyên nhân là gì, nhưng tỷ lệ xứng đôi giữa người khác và anh là 0. Chỉ có tôi và anh mới đạt được tỷ lệ một phần vạn này, tỷ lệ này đã là rất cao rồi."
"Ngộ nhỡ toàn bộ thất bại thì sao?"
"Vậy chịu thôi, dù sao cũng có thể thử một lần mỗi tháng."
“Cô...haizz!” Trần Phong cứng họng.
...
Trần Phong không ngờ rằng lần này mình đã đánh bại tất cả các đối thủ của mình, nhưng cuối cùng lại thua thế giới quan kỳ hoa này.
Mọi thứ trong tuyến thời gian này đều tốt, nhưng phương thức sinh sôi lại chỉ trở nên rất thực dụng, khiến người ta cực kỳ khó chịu.
Còn không bằng lúc bị "Thế Ngoại Chi Ca" khống chế, lúc đó mẹ đứa nhỏ vô cùng thẳng thắn, gặp mặt là 'chém giết', bớt rất nhiều việc.
Trần Phong thầm nghĩ, bây giờ lòng người đã tự do, cái nhìn về tình yêu sao lại vặn vẹo như thế chứ?
Tôi không thể chỉ hưởng thụ vui sướng trong sinh hoạt à?
Chẳng lẽ đó không phải là hạnh phúc?
Mọi người không thấy mệt mỏi à, không cần một chút không gian nghỉ ngơi và thả ga sao?
Ai nói với mấy người là chuyện đó chỉ để sinh sôi thế hệ tương lai hả?
Thần kinh à?
Người tính không bằng trời tính.
Trần đại sư yên lặng hỏi trời xanh.
Hắn bắt đầu nghiêm túc suy ngẫm về vấn đề.
Có một cảm giác mờ nhạt rằng, việc này không thoát khỏi liên quan đến hắn.
1000 năm trước, biểu hiện bản thân hắn trong phương diện tình ái quá mức Thánh nhân, dù có nhiều người vây quanh ôm ấp yêu thương, nhưng hắn đều chẳng thèm để ý.
Và thực sự là hắn không có truyền lại đời sau.
Ngoài ra, vì bị hắn lây nhiễm, mà Chung Lôi, Lộ Vy và các nhạc sĩ khác trên thế giới đã sáng tác các bài hát với dụng ý rất lớn.
Lãnh tụ giới âm nhạc căn bản không thích viết tình ca, cho dù viết thì cũng là bản tình ca về tinh không rộng lớn, về anh hùng hào kiệt, làm gì có chỗ cho tình yêu chứ.
Có lãnh tụ dẫn đường phía trước, phía sau cũng noi theo.
Dưới sự dẫn đường vô thức của Trần Phong, sau khi bước vào giữa thế kỷ 21, hầu như chẳng ai quan tâm đến chủ đề âm nhạc cực kỳ quan trọng là tình ca này nữa.
Bắt đầu từ âm nhạc, lan rộng ảnh hưởng đến những thứ tương tư, lan sang phim ảnh, phim truyền hình, phim truyền hình trực tiếp, hoạt hình, game, hội họa, văn học và các lĩnh vực khác, thâm nhập đến mọi ngóc ngách của toàn văn minh.
Trong 200 năm tiếp theo của văn học và nghệ thuật, trình độ sáng tạo nghệ thuật tổng thể của nhân loại không ngừng được nâng cao, nhưng chủ đề tình và ái đã giảm dần.
Sau thế kỷ 23, tỷ lệ nghệ thuật về tình yêu phục hồi đôi chút.
Nhưng đến thế kỷ 26, sau khi trải qua một đại diệt tuyệt thê thảm đau đớn, áp lực sinh tồn ngày càng lớn.
Trần Phong, một nhà hiền triết vất vả cả đời nhưng không để lại đời sau, cứ vậy triệt để leo lên thần đàn, vô tình đánh què cái chân nghệ thuật về tình yêu, mãi đến thế kỷ 31 mới hơi hơi phục hồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận