Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1355: Tội Nhân Lịch Sử?

Một phút sau.
Người máy trí năng Tiểu Vy tách đám người, vọt tới trước mặt Trịnh Phong, dùng tốc độ cực nhanh tổng hợp ra một chiếc quần thể thao trẻ em mới, bắt đầu thay quần cho hắn.
Đường Thiên Tâm đau khổ quay mặt sang chỗ khác, lặng lẽ di chuyển bước chân, muốn chạy.
Quá xấu hổ.
Nhưng không ngờ lại bị Trịnh Phong túm lấy tay áo: "Chị ơi, chị đừng có chạy lung tung! Chú Đường đã nhờ em chăm sóc cho chị thật tốt. Lỡ chị bị lạc thì làm sao bây giờ?"
Đường Thiên Tâm cuối cùng đỏ cả mũi.
"Gọi là em gái! Em nhỏ hơn anh!"
Ở phía bên kia, nhân viên của tổ hạng mục kế hoạch nhà hiền triết của học viện Tiên Phong vẫn đang theo dõi Trần Phong, đồng loạt sụp đổ.
Tổ trưởng đại nhân cầm lấy micro trong tay hô to: "Mọi người nghe kĩ cho tôi! Quản tốt cái mông của mình...À không, cái miệng! Quản tốt cái miệng của mình vào! Ai dám để lộ chuyện nhà hiền triết tè ra quần, thì lập tức đi tới trạm thu gom hạt nhân hạng nặng của Liệt Dương 2 mà làm thợ mỏ đi!"
Mọi người mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
"Vừa mới xảy ra chuyện gì thế nhỉ?"
"Tôi không biết, tôi mới bị hoa mắt á."
"Vừa rồi hơi buồn ngủ, đang ngủ gà ngủ gật nên có biết chi đâu à."
"Cái đám hèn nhát này, tôi mới không nhu nhược như các anh, tôi nhất định sẽ ghi lại chuyện này vào hồ sơ của nhà hiền triết. Đây chính là bổn phận của tôi, chờ đến khi hắn khôi phục ký ức, nhất định sẽ khen thưởng cho tôi vì đã ghi chép trung thực......"
"Anh chết đi cho tôi!"
Bên dưới đang náo loạn một hồi, còn ở thao trường sân thượng thì đã bắt đầu cuộc thi khảo hạch.
Một người phụ nữ trung niên trông cực kỳ nghiêm túc, cũng chính là lão sư giám khảo của cuộc thi đi tới, cất lời: "Kết quả phần đánh giá thiên phú của các ngươi đều thuộc hạng quân nhân. Các ngươi phải tham gia kỳ thi khảo hạch sĩ quan chỉ huy và khảo hạch thành viên chiến đấu. Tất nhiên, để trở thành một chiến sĩ hợp ách, các ngươi còn phải có trình độ kiến thức cơ bản đầy đủ. Các ngươi chính là tốp có triển vọng nhất trong các học viên cùng trang lứa của hằng tinh Liệt Dương 3. Tôi hy vọng các ngươi sẽ nghiêm túc khảo hạch, cố gắng hết mình, không sợ thất bại, không kiêu căng ngạo mạn."
Lão sư giám khảo hoàn toàn không coi mấy chục đứa trẻ với độ tuổi từ 1~1,5 tuổi này là những đứa trẻ vừa mới biết đi, nói chuyện với chúng như những người lớn đang nói chuyện với nhau, mà những đứa trẻ dưới khán đài đều nghe hiểu được, hơn nữa, dưới ảnh hưởng của dấu ấn vận mệnh, chúng còn nắm chặt tay nhau, bắt đầu phấn khích.
Chỉ có Trịnh Phong, hắn hoàn toàn không thể tập trung nghe lão sư nói, mà lại đảo mắt nhìn xung quanh.
Đường Thiên Tâm ở bên cạnh chọc bắp đùi của hắn: "Nghiêm túc đi!"
"Đau."
Trịnh Phong tủi thân.
Đường Thiên Tâm quay mặt sang chỗ khác, không muốn để ý tới hắn nữa.
Lão sư giám khảo nói xong, khóe mắt khẽ liếc nhìn Trịnh Phong, sau đó đè lại trái tim đang đập bình bịch, chậm rãi giơ tay lên, nói: "Nội dung khảo hạch thứ nhất, khả năng thích ứng với robot chiến đấu nano."
Nháy mắt sau đó, một chấm đen nhỏ gần như không thể nhìn thấy bằng mắt thường bay lên từ phía sau vị lão sư, sau đó tản ra mấy chục bản giữa không trung, rơi vào cái khay trắng to bằng lòng bàn tay trước mặt bọn trẻ.
"Giống như những gì các ngươi đã làm trong lúc huấn luyện trước đây, tập trung chú ý, thử thiết lập liên kết tinh thần, sau đó điều khiển robot trước mặt. Trước mặt mỗi người đều đang có 100 robot nano. Nếu số lượng điều khiển vượt quá 80, đậu. Nếu đạt tới 100 thì có thể đăng ký để nhận được nhiều hơn. Lúc trước, các ngươi chỉ được huấn luyện điều khiển 1 robot duy nhất, nhưng bây giờ, các ngươi phải tìm cách tăng số lượng điều khiển lên, càng nhiều càng tốt."
Một giây tiếp theo, Đường Thiên Tâm vung tay lên: "Lão sư, con xin thêm 10.000."
Sau khi Đường Thiên Tâm giơ tay, những đứa trẻ khác cũng lần lượt giơ tay, nhưng số lượng xin chỉ từ một nghìn cho đến vài nghìn.
Trịnh Phong bối rối.
Hắn nheo mắt nhìn cái khay, rồi nhìn trái nhìn phải.
Hắn giơ tay lên: "Lão sư, con không thấy gì hết!"
Một lúc lâu sau, lão sư bắt đầu công bố kết quả.
Đường Thiên Tâm quả nhiên danh bất hư truyền, lần đầu tiên điều khiển robot số lượng lớn đã đạt con số đáng kinh ngạc 9.322.
Số lượng trung bình của những đứa trẻ khác cũng đã vượt quá 500, xứng đáng là lứa trẻ tài năng nhất trong nhóm trẻ đồng trang lứa của toàn bộ Liệt Dương 3.
Tuy nhiên, cũng có một số đứa trẻ không thể qua được con số 80, bị loại tại chỗ, bị người máy trí năng của chúng ẵm đi, hẳn là đưa đến học viện Tiên Phong số 2.
Về phần Trịnh Phong, lão sư không thông báo kết quả.
"Khảo hạch kết thúc, những người còn lại đều đạt tiêu chuẩn."
Trong tổ hạng mục kế hoạch nhà hiền triết, có người thận trọng đến gần người phụ trách huấn luyện robot nano và hỏi nhỏ: "Trịnh Phong điều khiển được bao nhiêu vậy?"
Người phụ trách huấn luyện là một cựu chiến binh đã nghỉ hưu, có trình độ rất cao trong lĩnh vực điều khiển robot nano, chỉ đứng sau lác đác một vài người như Trịnh Nhất Phong mà thôi. Hiện ông đã chuyển sang giáo dục cao học, cũng là chuyên gia trong chuyên gia.
Đại lão đầu ngành quay mặt sang, nhìn vị đồng nghiệp này: "Đừng hỏi nhiều, đây là chuyện tối mật."
"Được, được rồi."
Vị đại lão lặng lẽ nhìn vào bảng điều khiển của mình một lần nữa, trong lòng đang khóc ròng.
Cho đến tận giây phút cuối cùng, Trịnh Phong vẫn đang trợn to hai mắt tìm kiếm những con robot - thứ căn bản không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Điều khiển?
Điều khiển cái trứng á!
Giao diện của tư duy đang trôi nổi bên cạnh, nhà hiền triết, anh có muốn dùng óc của mình một chút không!
Á, điên mất thôi.
Đại lão đầu ngành lặng lẽ gửi một tin nhắn cho lãnh đạo trực tiếp của mình, cũng người hiện đang phụ trách kế hoạch nhà hiền triết, và là lãnh đạo thứ hai của bộ khoa học hạm đội Vô Danh ở tinh vực Vân Đỉnh - Lộ Quảng Đạt: "Cá nhân tôi đề nghị, hay là cấy cho Trịnh Phong chip huấn luyện tư duy?"
"Câm miệng! Những gì chúng ta đang thực thi chính là bước cuối cùng của kế hoạch nhà hiền triết. nhà hiền triết là ai? Làm sao có thể dùng thủ đoạn trấn áp thực dụng này chứ? Anh muốn trở thành tội nhân lịch sử sao?"
Đại lão đầu ngành giật mình, tỉnh hồn.
Ặc.
So với tiến sĩ Lộ Quảng Đạt, trình độ của mình vẫn chưa đủ, mình vẫn phải học thêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận