Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1345: Văn Minh Tinh Tế

Sau khi ứng phó có lệ với đám người này xong, Đổng Sơn gửi cho Lộ Thành Quốc một tin nhắn: "Dù gì thì đây cũng là vấn đề bỏ phiếu của cấp lãnh đạo chính trị tối cao của đế chế, cho nên tôi chỉ có thể trì hoãn cho anh thêm 3 ngày mà thôi. Tôi đánh giá cao sự kiên trì theo đuổi chân lý của anh, nhưng tôi không biết ý của anh là đúng hay sai. Cho nên, tôi sẽ không can thiệp vào chuyện anh sẽ xoay chuyển tình thế này như thế nào, tự mình giải quyết đi nhé."
Lộ Thành Quốc gửi lời cảm ơn, sau đó trở về phòng cá nhân.
Anh ta đã mở hệ thống mạng lượng tử cá nhân của riêng mình, đăng nhập vào một trò chơi.
Trò chơi này có tên là "Văn Minh Tinh Tế".
Nó có thể được coi là phiên bản kế thừa thứ N của trò chơi "Kẻ Xâm Lăng Mắt Kép" mà Trần Phong tạo ra năm đó, nhưng bối cảnh của trò chơi đã được phóng to ra toàn bộ vũ trụ, hơn nữa, còn là một thế giới không có kẻ địch mắt kép.
Giả thiết đặt ra là cảnh tượng 1 triệu năm sau khi nhân loại giành được chiến thắng.
"Văn Minh Tinh Tế" có thể coi là thế giới thứ song song với cuộc sống thực của người dân đế chế, nhưng tuyến thời gian đã được đẩy nhanh gấp nhiều lần, rèn luyện tầm nhìn chiến lược của mỗi người chơi và cũng có chức năng tuyển chọn nhân tài nhất định .
Trong "Văn Minh Tinh Tế", mọi người đều có một cuộc sống riêng, có thể đóng bất kỳ vai trò nào mà họ muốn và trở thành bất kỳ ai mà họ muốn.
Lộ Thành Quốc có một công hội rất lớn trong trò chơi này, anh ta cùng với 2 người khác tạo thành hệ thống tam giác sắt, thiết lập một lực lượng khổng lồ tích hợp mấy hệ hằng tinh.
Lộ Thành Quốc phụ trách nội chính, chịu trách nhiệm hành chính, nghiên cứu khoa học và quản lý năng suất lao động sản xuất, v.v.
Hai người còn lại là một là chỉ huy quân sự chịu trách nhiệm chỉ huy các cuộc chiến tranh, người còn lại thì có khả năng điều khiển trang giáp cực kỳ mạnh, chịu trách nhiệm công thành nhổ trại.
Công hội nổi trội này mới chỉ phát triển ở thế giới hiện tại chưa đầy 10 năm, nhưng hiện tại đã được xếp vào top 3, đang là mối uy hiếp lớn đối với ngôi vị đầu bảng của công hội mạnh nhất.
Hai người lãnh đạo còn lại không ai khác, chính là Đường Tần và Trịnh Nhất Phong, những con người đang cách xa nơi đây hàng tỉ km.
Vốn dĩ Lộ Thành Quốc không muốn làm như thế, nhưng nếu anh ta muốn khiêu chiến với hào quang của Navilon, anh ta chỉ có thể dùng hào quang của người khác mà thôi.
. . .
Ngày hôm sau, ý kiến chung của Đường Tần và Trịnh Nhất Phong được gửi thẳng đến Thái Dương Hệ.
Cả hai người đều ủng hộ Lộ Thành Quốc bất chấp nguyên tắc, đồng thời, họ đề xuất rằng nên nhân cơ hội này để cải thiện hệ thống quản lý chủng tộc nô lệ, tránh áp đặt, nên thực hiện các nghiên cứu vũ trụ học và văn minh sâu sắc hơn, đồng thời nghiên cứu cẩn thận các đặc điểm khác nhau của các dị tộc khác nhau. Còn nữa, hậu quả hành động của McCann Ansel cần được xem xét lại lần nữa.
Nhưng bất kể thế nào thì McCann cũng đã vi phạm luật lệ thời bấy giờ, phải nghiêm trị, nếu không, những nô lệ còn lại chắc chắn sẽ có những phản hồi ngoài mức dự trù của nhân loại.
Phản hồi này đương nhiên sẽ không phải là tạo phản, nhưng cho dù là sự phục tùng trái lương tâm, từ bỏ ý thức tự chủ, hết thảy mọi thứ đều răm rắp tuân theo những phán đoán của cố vấn nhân loại, thì bản chất vẫn là tiêu cực, gây hại đến tương lai cộng đồng văn minh chung.
Mặc dù 2 người Đường Trịnh không nói cặn kẽ chi tiết, nhưng rõ ràng cả hai đều ủng hộ quan điểm của Lộ Thành Quốc.
"Vầng hào quang" của hai người quả thực đã phát huy tác dụng, bất kể là tinh vực Vân Đỉnh hay là bản bộ đế chế đều nhận ra những thiếu sót trước đó.
Sự phát triển của vạn vật luôn có tính quy luật của nó, đã gần 20 năm kể từ khi nhân loại bắt đầu phân hóa và tập hợp chủng tộc nô lệ trên quy mô lớn, tuy nhiên vì đây trùng hợp là giai đoạn thời chiến, mối quan hệ giao lưu cũng chỉ nằm vẻn vẹn trong chiến khu, nhân loại phải đối phó với tình hình biến động chiến sự liên miên, bấy nhiêu thôi cũng đã đủ kiệt quệ sức lực, nên mặc dù khái niệm về vũ trụ đa nguyên đã được đề xuất và xây dựng rất nhiều quy tắc chi tiết, nhưng dường như nó vẫn còn thiếu sót.
Mặc dù căn cứ hậu phương có nguồn tài nguyên nhân lực toàn diện hơn, có đủ năng lực để làm những việc này, nhưng xét cho cùng, nếu không phải là người trong cuộc và đứng tại hiện trường, thì không thể hiểu được những chủng tộc nô lệ này một cách sâu sắc, những gì mà bản bộ nhận được đều là tài liệu đã qua 2-3-4 tay, quyền tài phán tay dài rất dễ để lọt lổ hổng.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên nhân loại xem xét đến các vấn đề khác ngoài sự sống còn của bản thân nhân loại, vẫn phải đang cố gắng thiết lập một hệ thống hòa bình cho toàn vũ trụ, nên có sai lầm cũng không có gì đáng xấu hổ cả, việc tìm ra sai lầm và sửa chữa chúng một cách nhanh chóng vẫn luôn là sở trường của nhân loại.
Sau đó, một bộ phận mới và hoàn thiện hơn đã được thành lập, bắt đầu nghiên cứu các đặc điểm của đông đảo chủng tộc nô lệ một cách toàn diện, đặc biệt là những người Thằn Lằn.
Khoảng nửa tháng sau, một báo cáo tích hợp cấu trúc liên kết không-thời gian cùng với một số lượng lớn kiến thức thuộc các ngành mới như sinh học vũ trụ, tâm lý học, ... xuất hiện trước mặt những người ra quyết định.
Chỉ đến lúc này, ban lãnh đạo đế chế mới biết sự phá hủy của McCann Ansel đối với con đường tiến lên của người Thằn Lằn có bao nhiêu tiếc nuối.
Một số lượng lớn các học giả đã đi đến tinh cầu người Thằn Lằn để thực hiện các chuyến đi khảo sát thực tế, trao đổi sâu với các bộ lạc nô lệ địa phương, tìm hiểu lịch sử và sự tiến hóa của người Thằn Lằn từ đầu đến cuối, cuối cùng cho ra kết luận rằng phương thức tư duy của người Thằn Lằn - một loài giống như động vật bò sát - hoàn toàn khác với nhân loại, bẩm sinh họ đã có năng lực phản ứng trực giác đáng kinh ngạc, tư duy cực kỳ nhạy bén và phản ứng cực nhanh. Họ nhìn thế giới từ một góc độ hoàn toàn khác so với nhân loại. Phản ứng trực giác thiên bẩm của người Thằn Lằn chiếm dụng rất nhiều năng lực tính toán trong não bộ, khiến cho tư duy logic khoa học của họ tiến triển khá chậm chạp, khiến họ hầu như không có thiên phú trong các lĩnh vực chính trị và phân phối sản xuất.
Nếu không có sự nô dịch của mắt kép, nền văn minh người Thằn Lằn có thể sẽ luôn ở dưới cấp độ nền văn minh cấp 1, nhiều nhất chỉ có thể đạt đến nền văn minh cấp 0,3, hệ thống xã hội chỉ có thể dừng lại ở hệ thống bộ lạc nguyên thủy mãi mãi.
Nhưng về sau, mắt kép đã đưa người Thằn Lằn vào thời đại Tinh Tế, với cái giá phải trả là bị mắt kép khống chế toàn bộ thông qua gông xiềng tinh thần, bị biến thành công cụ thuần túy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận