Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 442: Lãng Phí Tài Năng

Trong thế kỷ 21, Trần Phong sẽ buộc những người này phải buông bỏ thói kiêu ngạo và thành kiến đã ăn sâu vào trong con người họ, đồng thời nghiêm túc nhìn nhận lại một vấn đề.
Dù bạn có sợ hãi hay lo lắng đến mức nào về sự trỗi dậy của Trung Quốc, thì điều đó cũng chẳng ích gì.
Bạn không thể ngăn cản nó.
Bạn phải, và chỉ có thể từ bỏ những định kiến của mình và tìm kiếm sự hợp tác.
Hành trình của tôi là tinh không bao la, vì vậy tôi không cần bạn đầu hàng, nhưng tôi cũng tuyệt đối không bao giờ cho phép bạn chà đạp lên lòng nhân từ và thiện lương của tôi bằng sự thô lỗ.
Do đó, Trần Phong muốn trực tiếp giải quyết bài toán P vs. NP, phương trình Navier - Stokes, Yang – Mills existence and mass gap, giả thuyết Riemann, giả thuyết Birch và Swinnerton - Dyer, giả thuyết Hodge!
Hắn cũng sẽ trực tiếp đưa ra các phương trình chuyển đổi khối lượng-năng lượng có sẵn kết luận, hồi sinh ‘lý thuyết dây’ vốn đã "chết" với những ý tưởng trong tương lai, đồng thời kết hợp cơ học lượng tử và thuyết tương đối rộng thành một.
Chia nhỏ các cao siêu tử của quark, thực hiện lý thuyết dây, viết các phương trình cơ bản của khối lượng - năng lượng và các đặc tính khác nhau của mỗi loại năng lượng khác nhau.
Tiến hành trình bày sự thay đổi bản chất về lực vạn vật hấp dẫn.
Hoàn thành khung lý thuyết cơ bản về phản ứng tổng hợp hạt nhân có thể điều khiển được và viết một phương trình hoàn chỉnh.
Mô tả rõ ràng hơn về lỗ đen năng lượng tối và lỗ đen vật chất...
Để mô tả chính xác hơn về sự tiến hóa sinh học và sự tiến hóa di truyền của các loài xác định khả năng di truyền, hắn sẽ nói với thế giới rằng các cặp cơ sở (Nucleobase) không phải là đơn vị lưu trữ thông tin di truyền nhỏ nhất.
Theo một nghĩa nào đó, bản chất của các cặp cơ sở phải là một đĩa cứng dung lượng cực lớn, và bản thân các cặp cơ sở này chứa một lượng dữ liệu khổng lồ ngoài sức tưởng tượng của con người.
Điều này cũng có thể dập tắt mong muốn phi thực tế của nhân loại trong việc tạo ra người nhân bản, để không lãng phí tài nguyên.
Nhân tiện, nó cũng có thể chèn ép một số kẻ điên điên dở dở mưu tính thách thức tự nhiên, nhân tạo xáo trộn các cặp cơ sở và tạo ra vũ khí gây bệnh chủng loại mới và nghĩ rằng họ có thể kiểm soát tâm trí của sấm sét.
Nhân loại ở thế kỷ 31 vẫn còn thiếu hiểu biết về mức độ thông tin của gen sinh vật, vậy mà trong thế kỷ XXI, họ đã cố gắng thay thế vũ trụ để tạo ra các loài mới, tất cả đều chỉ đang tự tìm kiếm đường chết.
Theo kế hoạch ban đầu của Trần Phong, cấp độ này của "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên 2.0" ít nhất phải nằm ở 20 năm sau và hắn sẽ không phát hành nó cho đến phiên bản 5.0, nhưng bây giờ, hắn sẽ viết xong chỉ trong một phiên bản nội dung của bốn cuốn còn lại.
Các nhà quản lý và học giả cấp cao của Viện Linton ở đây không biết loại bom khủng bố nào sẽ chờ đợi họ.
Họ không ngạc nhiên về sự phẫn nộ của Trần Phong, tất cả đều nằm trong dự kiến.
Chỉ có điều những hướng nghiên cứu mà Trần Phong ném lại trước khi rời đi khiến bọn họ cảm thấy ngứa ngáy.
Phần thưởng 500 triệu đô la Mỹ dành cho mỗi người cũng khiến một số người thầm rung động tâm tư.
Mặc dù các khoa học gia bị ám ảnh bởi khoa học nhưng họ cũng cũng muốn ăn cơm.
Tuy các khoa học gia hàng đầu không thiếu tiền nhưng không ai có thể giữ được bình tĩnh khi đối mặt với con số 500 triệu.
Con người luôn ích kỷ.
Các khoa học gia cũng có con cháu dòng họ, hậu nhân chưa chắc đã giỏi bằng mình, do đó nên kiếm thêm một ít tiền, dành dụm tích góp để bảo đảm bảo cho mười mấy đời hậu nhân cơm ngon áo đẹp, ai lại không muốn?
Quay trở lại khách sạn ở trung tâm thành phố Boston, kể từ đó Trần Phong không hề bước ra khỏi cửa, hắn lấy laptop của mình ra và sau đó chỉ còn là những trận gõ bàn phím điên cuồng.
Bây giờ hắn đã bước đầu nắm giữ trí nhớ hình ảnh, những thứ mà hắn đã nghiên cứu cẩn thận và đọc qua với sự tập trung cao độ, hắn vẫn còn nhớ rõ.
Mặc dù có trí nhớ hình ảnh nhưng không có nghĩa là hắn thực sự hiểu tất cả mọi thứ, cũng giống như nhiều người đọc giáo trình dạy học, phóng tầm mắt cùng có thể đọc rõ ràng từng chữ nhưng khi kết hợp các chữ cái đó lại với nhau thì lại chẳng khác gì Thiên Thư.
Nhưng suy cho cùng, việc chép lại mọi thứ đã thuận tiện hơn rất nhiều, không cần tốn công suy nghĩ để học thuộc lòng và suy nghĩ về từ ngữ, cũng như tránh được việc viết nhầm vì không rõ nghĩa.
Thiên phú chiến đấu tuyệt vời của nhân loại Ngân Hà đã được hắn sử dụng đến cực hạn trên laptop của mình.
Chỉ nhìn thấy 10 đầu ngón tay hắn tung bay, gần như đang treo lơ lửng trên không trung.
Nó không va vào bàn phím kêu ‘tanh tách’, mỗi lần ấn ngón tay vào, hắn dùng lực rất vừa phải, nó chỉ làm bật mạch cảm ứng của bàn phím chứ không hề làm tổn thương vi mạch bên dưới.
Nếu để Lâm Bố sống lại và chứng kiến những thao tác chính xác đến nghẹt thở của hắn, e rằng lại có thêm chút kinh nghiệm rồi.
Thời gian trôi nhanh, trong vô thức một ngày đã trôi qua.
Trần Phong nhìn vào văn bản siêu lớn đáng sợ với tổng cộng 580.000 từ và một bản lập trình 3D có tới 621 hình ảnh, cảm giác vô cùng thành tựu như thể hắn vừa xé nát hàng chục con bọ tám chân.
Vậy, trung bình mỗi giờ hắn viết được 24.166 từ, ngoài ra còn có hơn 600 hình ảnh bản vẽ. Cường độ làm việc thật đáng kinh ngạc.
Trần Phong thở dài, đưa tay lau cái trán không tồn tại một chút mồ hôi, cảm thán: "Thật mệt, còn mệt hơn giết hơn một ngàn con bọ 8 chân."
Nhưng hắn đã phản ứng lại ngay lập tức.
Hở?
Đã nói là cẩn thận tìm cơ hội treo máy mà?
Trần Phong ngẩng đầu nhìn mặt trời dần lặn ở phía ngoài đường chân trời, trong lòng rơi vào bể suy nghĩ không thể giải thích.
Cuối cùng hắn đưa ra một kết luận đầy bực bội.
Hắn vỗ xuống tay mình.
Sao mày đáng khinh thế?
Lỡ tay mà lại phát ra nhiều chữ như vậy?
Mày mà không đi viết truyện online thì đúng là lãng phí tài năng.
Trần Phong thở dài, mày đúng là đáng kinh, cả một kỳ nghỉ cho bản thân cũng không làm được.
Quên đi, thở đã là một loại nghỉ ngơi rồi.
Trần Phong lười biếng duỗi người, đeo tai nghe vào chuẩn bị nghe hai bản nhạc thư giãn.
Ánh mắt hắn liếc qua màn hình.
Ermmm...
Hơi cứng nhắc.
Theo thói quen, toàn bộ đều được viết bằng tiếng Trung.
Sửa sao đây?
Tự dịch lại?
Bạn cần đăng nhập để bình luận