Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 379: Độ Thức Tỉnh Gen Tăng

Nghe được lời nói dường như rất quen thuộc này, khóe miệng Trần Phong cũng nổi lên một vòng ý cười.
Hắn đang cười sự vô tri trong quá khứ của mình, nhưng cũng đang che giấu sự nhức nhối ở mũi.
Khi còn là một thiếu niên, hắn tương đối thu mình và cực kỳ thờ ơ khi cùng bạn học xem vài bộ phim cảm động.
Đó là vì khi ấy hắn rất coi thường những người khóc khi xem TV hay xem phim, nữ sinh thì còn hiểu được, nhưng nam sinh mà lại khóc, thật ẻo lả.
Nhưng bây giờ hắn đã hiểu.
Máu lạnh chẳng qua chỉ là chiếc mặt nạ giả tạo để cái tôi nổi loạn che giấu đi sự ấu trĩ của mình khi còn niên thiếu, chỉ khi trải qua cuộc sống thực sự, bạn mới hiểu rằng nước mắt chính là sự kiên cường lớn nhất trong trái tim con người.
Trần Phong biết, đối diện với hình chiếu lượng tử, đang có mấy tỉ người cũng trăm miệng một lời nói ba chữ "không vất vả".
Nhưng ba chữ này quá nặng nề.
Hắn thở dài, "Các vị, tôi cũng không muốn giội cho mọi người một gáo nước lạnh vào lúc này. Nhưng chúng ta phải đối mặt với hiện thực, thời gian còn lại của chúng ta vẫn còn khá nhiều."
Hắn giơ hai bàn tay, giơ lên 8 ngón.
"Tám tháng sau, chúng ta sẽ phải nghênh chiến với địch nhân chân chính. Bây giờ tôi cần mọi người giữ vững tinh thần, từ bỏ niềm vui thắng lợi ngắn ngủi, một lần nữa vùi đầu vào trong công việc. Chúng ta phải hấp thu hết thành quả mà Lôi sở hữu bằng tốc độ nhanh nhất, xây dựng lại hạm đội, khôi phục binh lực! Tám tháng, chuyện chúng ta nhất định phải hoàn thành rất nhiều, bây giờ vẫn chưa tới thời điểm buông lỏng hay chúc mừng."
"Chúng ta có thể nhanh chóng thoát khỏi nỗi đau mất mát đồng đội, thì chúng ta cũng có thể nhanh chóng thoát ra khỏi sự trì trệ để đạt được chiến thắng theo từng giai đoạn!"
Mọi người dưới bục lại ầm vang đồng ý, âm thanh chỉnh tề, có một sự đoàn kết trước nay chưa từng thấy.
Trần Phong khẽ gật đầu, hắn khép miệng lại, quay đầu định trở về tìm vị trí ngồi ở đằng sau.
Hắn vẫn luôn nhớ kỹ mình mới là kẻ đầu têu tất cả, hắn thực sự không thể nào thản nhiên tiếp tục đứng trên bục cao, thoải mái tiếp nhận sự sùng bái của tất cả mọi người.
Hắn muốn quay ngược thời gian và ẩn mình nhiều nhất có thể.
Nhưng cây muốn lặng mà gió lại chẳng ngừng, ánh sáng của hắn hôm nay quá thịnh, không che giấu được.
Đổng Sơn đứng ở hàng thứ nhất đột nhiên nhấc tay, "Tổ gia gia xin dừng bước!"
Trần Phong: Mẹ nó...
"Chuyện gì?"
Trần đại sư trợn trắng mắt.
‘Xong đời, mình bị nắm thóp rồi.
Quay về nhất định phải nói lão già này sửa lại xưng hô, dù cho lão có gọi mình là tiểu tử thối cũng được!’
Đổng lão đầu hoàn toàn không rõ hoạt động tâm lý của Trần Phong. Đôi tay ông ta run lên, khuôn mặt già nua nhăn nheo ửng hồng, nhưng trong đôi mắt lại bừng lên ánh sáng đủ sắc bén để xuyên thủng không khí.
Cuống họng ông ta run rẩy, thận trọng hỏi, "Cậu vừa nói, hấp thu thành quả của Lôi? Chuyện này..."
Ngoài Đổng Sơn, các học giả đến từ tất cả viện nghiên cứu lớn đều không khác gì ông ta, mọi người đang dùng những đôi vô cùng tha thiết nhìn Trần Phong.
Hết sức hiển nhiên, các học giả căn bản không quan tâm Trần Phong nói gì khác, lúc nghe được vài chưa ‘hấp thu thành quả của Lôi’, đã mừng rỡ đến sắp mất lý trí.
Bọn họ bắt lấy trọng điểm quan trọng nhất.
Trần Phong cũng nhận thức được vấn đề này.
Hắn khẽ gật đầu, "Đúng thế. Tôi đã sử dụng thông tin di truyền trong tóc của Zhong Lei làm chìa khóa cửa hậu để bẻ khóa hệ thống bảo vệ dữ liệu của Lei, giả mạo cấu trúc cơ bản của cô ấy, xóa nhân cách của cô ấy và xây dựng lại trí thông minh nhân tạo có tên Phồn Tinh, nhưng lại bảo tồn tất cả dữ liệu của Lôi.
Lôi đã không còn tồn tại, bên trong mạng lưới lượng tử chỉ có Phồn Tinh.
Phồn Tinh sẽ giúp chúng ta tìm hiểu kết quả nghiên cứu của Lôi càng sớm càng tốt. Chúng ta có thể sử dụng tất cả các vũ khí của Lôi như tàu chiến tam giác mũi nhọn và quái thú ánh sáng đen, đồng thời chúng ta còn có thể sử dụng hệ thống công nghiệp liền mạch của Lôi."
Trần Phong thả xuống một lời nói dối lớn hiểm nguy để lừa gạt 5,7 tỷ người.
Khiến 5,7 tỷ người rơi vào điên cuồng trong nháy mắt.
Trong nháy mắt này, không biết có bao nhiêu người kích động đến nói năng lộn xộn, than thở khóc lóc.
Lãnh tụ sẽ không nói dối.
Lôi thật sự đã biến mất.
Điều ước cuối cùng của người anh hùng đã trở thành sự thật, và nhân loại lại được đứng dưới bầu trời tự xanh do một lần nữa.
Uy hiếp cực lớn bao phủ trên đầu nhân loại 100 năm đã hoàn toàn biến mất, thậm chí còn trở thành trợ lực của nhân loại.
Chúng ta thành công rồi.
Chúng ta đạt được tất cả khoa học công nghệ tiên tiến của Lôi rồi!
Chúng ta dùng sinh mệnh của ba thế hệ, đổi lấy toàn bộ thành quả mà Lôi dẫn trước chúng ta ít nhất một đời!
Lãnh tụ không chỉ mang lại cho những người đã hy sinh trong trận chiến này ý nghĩa tồn tại, mà còn mang lại ý nghĩa tồn tại cho tất cả những người đã chết trong thế kỷ qua.
Trần Phong hiểu tâm trạng của mọi người.
Hắn yên lặng nhìn tất cả.
‘Tôi vẫn chưa từng rõ nguyên lý thời gian.
Có lẽ sau khi kết thúc lần này, một phần trong mọi người ở tuyến thời gian này sẽ biến mất không thấy đâu.
Có lẽ phải đợi đến tương lai xa xôi, nơi đây sẽ không còn nhiều những gương mặt thân quen mà tôi chưa từng nhớ kỹ.
Có lẽ rất nhiều người đã từng tồn tại thậm chí sẽ không được vũ trụ ghi nhớ.
Nhưng tôi sẽ nhớ kỹ, cũng chỉ có tôi mới có thể nhớ kỹ.
Cám ơn mọi người và các tiền bối đã hi sinh.’
Hắn lại không thể khống chế tâm tình của mình, không chút do dự liền xoay người bỏ xuống.
Cuộc họp tiếp tục, hết quyết định này đến quyết định khác nhanh chóng được đưa ra.
Từ bây giờ, các tiểu đoàn ban đầu, các viện nghiên cứu rải rác, các cấu trúc cơ sở công nghiệp sẽ bị phá bỏ, Chiến Tuyến Tự Do và cư dân trái đất cấp tốc dung hợp, thành lập Chính Phủ Liên Hiệp.
Chính Phủ Liên Hiệp do Trần Phong đảm nhiệm vị trí lãnh tụ cao nhất, thành lập 3 ủy ban cao nhất: ủy ban quân sự, uỷ ban khoa học và uỷ ban công nghiệp.
3 ban nắm giữ quyền quyết định nhất định, nhưng quyết sách trọng đại đều do lãnh tụ cao nhất đưa ra.
Lãnh tụ cao nhất có quyền phủ quyết.
Trên thực tế, hệ thống xã hội đã trở lại hệ thống quân sự tuyệt đối mà Trần Phong không thích, thậm chí hắn còn vô tình gánh vác trọng trách ra quyết định mà mình không muốn làm.
Nhưng từ lúc hắn quyết định tự mình đứng ra làm lãnh tụ lúc, hắn đã dự liệu được cục diện này, phải hành động vội vàng, chỉ còn tám tháng, đây là lựa chọn tốt duy nhất.
Nhiệm vụ của chính phủ liên hiệp là hoàn thành việc tái thiết hệ thống xã hội trong vòng bảy ngày kể từ bây giờ và thực hiện một hệ thống quân sự hóa hoàn toàn xoay quanh lãnh tụ tối cao để đưa ra quyết định.
Trong vòng hai tuần, hãy xác định lại khuynh hướng thiên phú tương ứng của 4 tỷ cư dân trên trái đất và cố gắng bổ sung ít nhất 2 tỷ binh lính thông thường và 300 triệu chiến sĩ Ưng Kích.
Tất cả các viện nghiên cứu tập hợp về trái đất, xây dựng thành phố khoa học Tinh Phong, hấp thu hoàn toàn thành quả khoa học công nghệ của Lôi bằng tốc độ nhanh nhất.
Khôi phục sản xuất, dung hợp hoàn toàn kỹ thuật chiến hạm của Lôi và chiến hạm nhân loại, loại bỏ những thừa thải, lợi dụng hệ thống trí năng công nghiệp cao, trong ba tháng hoàn thành toàn bộ việc xây dựng sơ bộ hạm đội mới.
Xây dựng ít nhất 8 pháo đài có năng lực tham chiến và hậu cần.
Nếu sau khi viện Titan hấp thu khoa học công nghệ của Lôi, có thể khai phá một mực nghiên cứu cự pháo tinh không Titan, vậy thì lại xây dựng 8 pháo đài chiến tranh Cự Pháo.
Tương tự như vậy, nếu nghiên cứu của viện Huyền Vũ Thủy Tinh đạt được đột phá, lại xây dựng 8 pháo đài chiến tranh Tấm Chắn.
Quy mô đạt ít nhất 10.000 mẫu hạm, 1 triệu chiến hạm cỡ lớn, 3 triệu chiến hạm cỡ trung và 100 triệu chiến hạm cỡ nhỏ.
Khoảng một nửa số tàu chiến sẽ được đóng theo tiêu chuẩn tàu chiến trí năng không người lái của Lôi.
Tiến thêm một bước hấp thu khoa học công nghệ Lôi, thì sẽ cải tiến toàn diện tính năng Ưng Kích Giáp.
Lúc hội nghị bên ngoài tiến hành hừng hực khí thế, Trần Phong một mình ở phòng riêng, kỳ thật chẳng khác nào cá mặn treo máy, chính hắn đang thông qua hình chiếu đồng bộ, vừa xem cảnh tượng trong phòng họp, hết sức cảm khái nhìn mọi người có tinh thần phấn chấn đang hấp thụ thành quả chiến thắng từ Phồn Tinh, vừa suy nghĩ viễn vông.
Hắn đang chờ Phồn Tinh hoàn thành trùng kiến.
Đây đương nhiên là quá trình cực kỳ phức tạp, đã trải qua 7 tiếng đồng hồ im hơi lặng tiếng.
Có vẻ như thông tin di truyền của hắn thực sự giống như ung nhọt tận xương, rất khó diệt trừ.
Có thể là do trong quá trình Phồn Tinh tái tạo logic, năng lượng đã bị rò rỉ ra ngoài. Phần sâu trong não của hắn hơi ngứa nhưng hắn lại không thể gãi. Vô cùng khó chịu.
Trần Phong đã gọi một máy kiểm tra y tế hoàn toàn tự động và quét hình toàn thân, đặc biệt là nhằm vào cấu trúc não.
Trong hình ảnh ba chiều được chiếu bởi máy kiểm tra thể chất, đúng thật là có thể nhìn thấy một đốm sáng nhỏ ánh lên ở giữa vỏ não của hắn.
Trần Phong cảm thấy khá đặc biệt.
Dư quang nơi khóe mắt hắn đảo qua một loạt tham số bên cạnh, nhưng một con số trong đó khiến hắn ngây người tại chỗ.
"Hả?"
Độ thức tỉnh gen: 35.01%!
Cái quái gì vậy?
Lại bắt đầu tăng!
Mình không phải đã là nhân loại Ngân Hà rồi sao?
Còn có thể tăng?
Phồn Tinh ở trong não hắn và tạo thành một kích thích ngược đối với bộ não, nên đã phá vỡ xiềng xích của mức độ biểu hiện thông tin gen?
Mình đúng là một kẻ ưu tú!
Đây thực sự là một điều bất ngờ.
Lúc này Trần Phong mới nhận thức được, một tấm thẻ cược thắng mà hắn đánh xuống lớn đến thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận