Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1123: Đạt Được Ước Muốn

"Huấn luyện viên, con có thể nhận trang giáp ngay bây giờ được không? Con rất nóng lòng muốn gặp anh T!"
Trong khu vực sinh sống của trạm vũ trụ trung tâm Southern Cross, Đồng Linh bắt lấy cánh tay huấn luyện viên lắc lắc, không ngừng hỏi han.
Con tàu vận tải hiện đang tiếp nhận cải tạo kỹ thuật tại xưởng đóng tàu trung tâm Southern Cross.
Trong tháng này lại phát sinh thêm một lần cải tiến khoa học công nghệ lớn, trên tàu vận tải sẽ được lắp đặt thêm một thiết bị mới, có thể xếp chồng không gian con và kiểm soát độ ổn định của phi hành siêu khúc dẫn.
Do đó, thời gian nghỉ dự kiến sẽ phải kéo dài thêm một tháng, biến thành 4 tháng.
Việc có thể ra chiến trường sau 1 tháng nữa, khiến có người vui mừng, có người mất mát, nhưng Đồng Linh hoàn toàn không quan tâm đến những thứ này, cô chỉ nghĩ đến việc gặp mặt anh T của mình.
Cô ấy đã chờ đợi ở nơi này suốt 3 ngày, nhưng huấn luyện viên chỉ nói rằng tình huống T100 khá đặc biệt, cô phải kiên nhẫn.
Thiên Không X3 của người khác là một bộ trang giáp tiêu chuẩn, chỉ cần gỡ lỗi một lần tại xưởng là đủ.
Nhưng T100 lại là loại trang giáp đặc chế kiểu mới, nó phải trải qua các cuộc thử nghiệm độ tin cậy phức tạp, lại còn phải trải qua các điều chỉnh bổ sung trước khi được bàn giao cho phi công.
Người phi công chuẩn bị tiếp quản T100 lại là Đồng Linh, một cô bé mới 12 tuổi, nên đương nhiên càng phải cẩn trọng hơn.
Thông tin trong cơ sở dữ liệu vũ khí trí tuệ là vô cùng lớn.
Khi chương trình phi công đi vào chương trình định sẵn, lượng thông tin cần truyền đi không hề nhỏ, hoàn toàn không thể sử dụng bàn phím hay nhập liệu bằng giọng nói, chỉ có thể kết nối trực tiếp phi công thông qua hệ thống dây thần kinh, còn cần phải thông qua cộng hưởng tư duy thì tin tức có thể truyền đạt đầy đủ trong một thời gian ngắn.
Mỗi khi kết nối thần kinh đều sẽ trực tiếp tác động rất lớn đến tinh thần của phi công.
Có một tham số rất quan trọng khi dây thần kinh được kết nối trực tiếp, liên quan đến sự ổn định của liên kết và tốc độ truyền thông tin, đó là mức độ phối hợp.
Khi liên kết, nếu trạng thái tinh thần của phi công hơi kém một chút, sự chú ý hơi lỏng lẻo một chút, hoặc trình độ của phi công không ổn định, thì rất dễ dẫn đến việc độ phối hợp giảm mạnh, tư duy của phi công có thể sụp đổ tại chỗ, trở thành người thực vật.
Loại phi công này thường được gọi là kẻ vỡ vụn.
Ý thức của kẻ vỡ vụn sẽ tham gia vào hệ thống trí năng của trang giáp, sau đó bị xé thành từng mảnh vụn, trở thành thông tin thừa vô nghĩa trong hệ thống trí năng, và bị vỡ vụn trong quá trình tự kiểm tra tiếp theo của hệ thống.
Những dữ liệu này không có giá trị thu thập, cũng không thể được tái tạo thành nhân cách, cũng như không thể phân tích thành bất kỳ nguồn lực sẵn có nào, cũng không thể rút ra được những kỹ năng chuyên môn mà phi công 'kẻ vỡ vụn' sở hữu lúc đầu.
Tất nhiên, một học viên có thể thông qua kỳ thi đánh giá để được cấp giấy phép ngành nghề, thuận lợi tốt nghiệp học viện phi công, thì có thể thấy học viên đó có tố chất toàn diện về mọi mặt, khả năng biến thành kẻ vỡ vụn không lớn lắm, rất khó xảy ra.
Nhưng tình huống của Đồng Linh lại vô cùng đặc biệt, cần được đối đãi một cách thận trọng.
Ngày từng ngày trôi qua, vô tình lại trôi qua thêm nửa tháng, Đồng Linh nóng lòng chờ tin tức của T100.
Tâm trạng lo lắng ban đầu của cô từ từ dịu lại, không còn nóng vội hay mất kiên nhẫn nữa. Cô mở lại sách hướng dẫn sử dụng T100, học lại từ đầu đến cuối, từ trang này qua trang khác.
Đồng Linh không biết rằng mấy ngày nay nhất cử nhất động của cô đều bị đoàn giám khảo quan sát.
Nếu cô tiếp tục thiếu kiên nhẫn như trước, thì rất có thể đã phải bỏ lỡ T100.
Một ngày này, Đồng Linh cuối cùng đã đạt được ước muốn.
Cô đã vượt qua bài kiểm tra quan sát và được huấn luyện viên đưa đến kho bí mật của trung tâm Southern Cross.
Huấn luyện viên bước đến làm bước xác minh, căn phòng niêm phong phát ra âm thanh ầm ầm rồi từ từ mở ra cánh cửa.
T100 với toàn thân đen kịt, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt, từ từ hiện ra trước mặt Đồng Linh.
"Kể từ hôm nay, nó là của con. Ta hy vọng con có thể khống chế được nó."
Huấn luyện viên hơi có vẻ bùi ngùi xúc động lên tiếng.
Anh ta biết cuộc khảo hạch tổng duyệt kéo dài hai tuần này có bao nhiêu mạo hiểm.
Nhưng Đồng Linh thì không hề hay biết, cô chỉ ngây người nhìn trang giáp khổng lồ.
Cảm giác bị người ta nhìn chăm chú càng lúc càng rõ ràng hơn.
Cô thậm chí còn mơ hồ cảm thấy thứ đang đứng đối diện với cô không phải là vũ khí trí năng, mà là một con người.
"Cảm ơn huấn luyện viên, con hiểu rồi."
"Không cần phải cảm ơn ta."
Huấn luyện viên hít một hơi thật sâu và hỏi: "Con có muốn nghỉ ngơi một chút, rồi sau đó mới kiểm tra độ phối hợp không?"
"Không cần phải nghỉ ngơi đâu, hiện tại con đang ở trong trạng thái rất tốt. Con muốn bắt đầu ngay lập tức."
"Con chắc chứ?"
"Chắc chắn, vô cùng chắc chắn!"
Nhìn vẻ ngoài vui vẻ của cô gái nhỏ này, huấn luyện viên cũng bị niềm vui của cô bé lây nhiễm một cách khó hiểu: "Tốt!"
Anh ta cũng học theo giọng điệu của Đồng Linh, nói lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận