Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1458: Tình Báo Khẩn Cấp

Nghe bọn họ cậu một câu tôi một câu, Trịnh Phong lại không vội trả lời.
Hắn cũng không chắc về điều này.
Dù sao thì nó cũng liên quan đến chiến lược tổng thể của cấp lãnh đạo, hắn cảm thấy lời của mình có nói ra cũng vô dụng.
"Đừng lo lắng. Suy cho cùng, đây chỉ là phán đoán cá nhân của tôi mà thôi. Đâu ai chắc được liệu cấp lãnh đạo có nghĩ như vậy hay không. Nhưng điều tôi muốn nói là, Lý Thanh Thanh, các cậu không cần nói lời xin lỗi. Trước đây, các cậu rất yếu, nhưng tôi cũng chẳng mạnh mẽ gì cho cam. Trong trận chiến hôm nay, các cậu không hề kéo chân sau. Nếu không nhờ các cậu câu giờ, e rằng tôi chẳng thể phục hồi được khả năng cơ động của mình."
Nói xong, Trịnh Phong lại thầm thì: "Đúng là các cậu chỉ là binh tốt, mà tôi cũng vậy, hiện tại có lẽ tôi đã mạnh hơn chút ít, nhưng thân phận của tôi vẫn chỉ là một binh tốt, cũng chẳng khác gì các cậu cả. À, đúng rồi, các cậu có biết cờ tướng của Trung Quốc không?"
Tất cả mọi người đều không biết tại sao Trịnh Phong lại đột nhiên nhắc tới cờ tướng.
Lý Thanh Thanh ngượng ngùng nói: "Không hiểu rõ lắm, sở thích sau giờ học của tôi chính là cờ vây. Tôi nghe nói nhà hiền triết rất thích chơi cờ vây. Tôi hy vọng khi nhà hiền triết sống lại, tôi có thể có cơ hội chơi cờ vây với ông ấy."
Chẳng hiểu sao trong lòng Trịnh Phong lại nghe lộp bộp.
Bryon trêu: "Lý Thanh Thanh, cậu đúng là biết cách mơ mộng nhỉ. Nhà hiền triết sẽ để ý tới cậu chắc?"
“Đừng ngắt lời.” Trịnh Phong vừa nói vừa chia sẻ bàn cờ và luật chơi cơ bản của cờ tướng Trung Quốc với mọi người. “Trong cờ tướng, con tốt chính là con nhỏ nhất, một lần đánh chỉ có thể đi một bước, lại không thể quay ngược trở lại, đúng kiểu con chốt thí, chỉ có thể làm vật hy sinh. Nhưng nếu con tốt nhỏ này có thể xông thẳng một đường tới phía trước, tránh mưa bom bão đạn, xuất hiện bên cạnh con tướng của đối phương, thì nó vẫn có thể giết chết đối thủ.
Trong cờ tướng, các quân cờ khác, chẳng hạn như con xe, con mã, con pháo, chúng vừa có tính linh hoạt và có khả năng công thành nhổ trại, thứ quyết định thắng bại đều dựa vào những đòn đánh lén khéo léo và bất ngờ. Nhưng chỉ có con tốt, vì chúng luôn chậm rãi, chỉ có thể tiến tới từng bước từng bước một, nên đối thủ chắc chắn sẽ để mắt tới, nhất định sẽ làm mọi cách để ngăn chặn con tốt đến gần con tướng, tạo thế phòng thủ tốt nhất.
Nhưng tại sao vẫn có rất nhiều ván cờ do con tốt quyết định kết quả thắng thua? Vì thứ giúp chiến thắng ván cờ đó chính là thế cờ. Cái gọi là thế cờ, chính là dù biết con tốt của đối phương sẽ đi như thế nào, nhưng lại không thể chặn được, không thể làm gì được. Người đã vô thế, nhất định sẽ thua.
Cho nên, tôi muốn nói cho các cậu biết, các cậu cho rằng lịch sử được viết bởi những anh hùng, điều này hoàn toàn sai. Có rất nhiều anh hùng đã từng là một binh tốt trước khi chém vào đồn địch! Giây phút đâm thủng trái tim của địch, binh tốt sẽ biến thành anh hùng!
Các cậu có hiểu ý của tôi không? Từ nay về sau, kẻ nào hối hận vì mình là binh tốt, thì đừng nhận tôi là đội trưởng nữa! Binh tốt thì sao? Nơi này chính là hành tinh của tộc biểu sinh, vị trí đồn địch của mắt kép! Tiến lên một bước, binh tốt có thể ăn được tướng. Nói cho tôi biết, rốt cuộc các cậu đang tự ti cái gì? Hả?"
Trịnh Phong làm một cái tổng kết vô cùng khí phách.
Cơn bão lượng tử tư duy vô hình đang bùng phát khỏi ý thức của Trịnh Phong, lặp đi lặp lại trong kênh liên lạc của đội Phi Hổ.
Trong kênh của tiểu đội Phi Hổ, một mảnh yên lặng.
Nhưng lời nói của Trịnh Phong liên tiếp vang vọng trong tâm trí mọi người, ầm ầm như tiếng sấm.
Tiếng vang dần dần khuếch đại, như kinh Phật vọng lại từ vách núi, đánh mạnh vào trái tim của đám tiểu tử, khơi lên từng đợt sóng to gió lớn.
"Đội trưởng nói đúng."
"Trước hôm nay, chúng ta còn tưởng rằng bọ cánh cứng không thể đánh bại được rết phản trọng lực. Những đội khác đều bị toàn diệt. Đội trưởng chỉ có 5 người, mà đối thủ còn là rết cường hòa, nhưng vẫn thắng."
"Chẳng lẽ binh tốt thật sự có thể làm được?"
Trịnh Phong lúc này dường như hóa thân thành ma quỷ, giọng nói của hắn như có ma lực kỳ dị, hắn đang kéo tín niệm của những thành viên khác đi theo một phương hướng mà xưa nay họ chưa bao giờ tưởng tượng được.
Các thành viên của Phi Hổ đã chung đụng với Trịnh Phong quá lâu.
Rất lâu trước khi bước vào trận chung kết, khi họ mới bắt đầu nổ ra tranh chấp nội bộ vì sự khác biệt, khi Edgar vi phạm tinh thần đoàn kết theo yêu cầu của ấn ký quy ước vận mệnh, hết lần này đến lần khác buộc tội và chỉ trích Trịnh Phong, khi Lý Thanh Thanh buông tha chính trực, không chút lập trường mà ủng hộ Trịnh Phong, ấn ký quy ước của mọi người đã dần lỏng lẻo.
Bây giờ, chính là thời điểm lượng biến dẫn tới chất biến.
Trong đầu của các thành viên trong đội đang bắt đầu giao chiến.
Một phe bị ràng buộc bởi ấn ký quy ước, tự nhủ với mình, ngoan ngoãn chấp nhận an bài, chờ người đến thay thế.
Phe còn lại chính là lời nói của Trịnh Phong, cùng với những vấn đề đặt tay lên ngực tự hỏi.
"Mình thực sự muốn từ bỏ cơ hội, cam chịu làm một người tầm thường ư?"
"Đội trưởng từng nói: 'Tôi không muốn trở thành hạt bụi không tên, sinh ra rồi lại chết đi một cách hèn mọn, tôi tình nguyện dùng chính sinh mệnh nhỏ bé của mình để thử cố gắng làm những chuyện tưởng chừng không khả thi.' Vậy, mình cũng làm được chứ?"
"Có lẽ mình sẽ bị tiêu diệt ở đây, nhưng được chết trên chiến trường cao nhất như thế này, chẳng phải là vinh dự hay sao?"
"Nhưng chúng ta cuối cùng cũng sẽ bị thay thế, chúng ta không thể làm gì cả."
"Tôi không cam lòng."
"Rất không tình nguyện."
"Rốt cuộc mình phải làm thế nào mới có thể như đội trưởng?"
Từng vấn đề hung hăng đánh vào ý chí của mỗi một thành viên, đánh thẳng vào sự trói buộc của ấn ký quy ước.
...
"Đội đại diện hành tinh K3152, các cậu sẽ đến hiện trường sau 20 giây nữa. Nhiệm vụ của các cậu tạo thành liên minh chiến lược với Phi Hổ, yểm hộ mọi hành động của Phi Hổ. Phải đảm bảo lập tức hỗ trợ Phi Hổ ngụy trang theo chiều sâu, chờ các đội còn lại đến. Phải ngăn chặn các đơn vị biểu sinh khác để mắt tới bên này, nếu có tai nạn bất ngờ xảy ra thì phải chịu trách nhiệm dẫn dụ địch."
"Rõ."
Trong phòng chỉ huy vừa được xây dựng tạm thời với sứ mệnh giải cứu nhà hiền triết, Chu Đông Lai hạ chỉ thị ra bên ngoài.
Bernstad và đội đặc chiến Quang Huy vừa đến hành tinh nơi đặt học viện số 2 Vân Đỉnh, đang khẩn cấp chuẩn bị bước vào cabin ngủ.
Đại đa số mọi người đều cho rằng trước khi Bernstad đến nơi, nguy cơ đe dọa nhà hiền triết sẽ không được tính là đã giải quyết triệt để.
Bên kia, quả nhiên có một đội tinh nhuệ đang tức tốc xông tới hành tinh 7, dự kiến sẽ tới nơi sau 20 phút nữa.
Đội ngũ này quả thực sẽ thay thế những thành viên còn lại của đội Phi Hổ.
Đúng lúc này, Chu Đông Lai đột nhiên nhận được tin tình báo khẩn cấp.
Vừa nhìn thấy, ông sửng sốt, râu trắng run lẩy bẩy: "Chuyện này sao có thể?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận