Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 941: Đả Kích Lớn

Trước khi nhảy vào cửa hang, Trần Phong nhận được một báo cáo vắn tắt từ hệ thống tình báo quân sự.
"Thông tin đã được kiểm tra và đang được phân tích sâu."
Điều này có nghĩa là hắn đã sử dụng mạng lượng tử để chia sẻ thu hoạch của Lâm Bố ra bên ngoài thành công, cho dù hắn gặp chuyện ngoài ý muốn thì chiến tích hôm nay cũng không phải là chuyện toi công lãng phí.
Trần Phong hít sâu một hơi, bật hiệu suất của tấm chắn lên mức cao nhất, tung người nhảy vào trong.
So với bên ngoài, bên trong điểm phát nổ là một mớ hỗn độn.
Bức tường bị hư hỏng rất nặng, khắp nơi đều có dấu vết tan chảy, giống như xông nhầm vào ngọn núi lửa dung nham.
Có một lượng khí lớn thổi từ trong ra ngoài, kiểm tra chất lượng môi trường cho thấy đây là “luồng khí” mà mắt kép dùng để hô hấp.
Ngoại trừ bức tường tan chảy bên trong tàu địch, chẳng có mấy thứ tồn tại nguyên vẹn.
Dù sao thì nơi này cũng gần với 'miệng' của vụ nổ, sức công phá của 2 quả bom năng lượng chùm chồng lên nhau đều xuyên vào đây, hết thảy những thứ không được làm từ vật liệu lõi Mizu đều gần như không thể chống chọi được.
Đầu tiên, Trần Phong đơn giản quét máy dò sinh mệnh, thử cố gắng tìm ra chấm xanh mờ nhạt kia.
Không có.
Đồng tử của hắn hơi co lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại sự bình tĩnh.
Hợp tình hợp lý, nằm trong dự liệu.
Thế sự khó vẹn toàn, có được tất có mất.
Lâm Bố sẽ không chết một cách vô ích.
Nhưng điều khiến hắn cực kỳ tức giận, chính là có đến 7-8 cái chấm đỏ đang nhấp nháy, chứng tỏ lũ mắt ruồi bên trong vẫn chưa chết.
Hắn lần theo bản đồ định vị mà Lâm Bố cung cấp, nhanh chóng lao vào con đường ngoằn ngoèo uốn lượn, đi thẳng xuống phía dưới điểm trung tâm.
Trong thông tin tình báo mà Lâm Bố cung cấp, nơi này trống rỗng.
Nhưng theo phân tích của Phồn Tinh, lõi trí năng của mẫu hạm lăng trụ đang nằm ở đây, bởi vì cuộn xoắn ốc xuyên qua lăng trụ hoàn toàn đối xứng với điểm trung tâm này.
So với sự rộng rãi với bố cục siêu đô thị forest city của chiến hạm hình cầu 3.000 km, kết cấu bên trong của chiến hạm lăng trụ chặt chẽ hơn nhiều, các ô được sắp xếp nối tiếp nhau thành hàng.
Những ô này có kích thước khác nhau, ô lớn có thể sánh ngang với sân vận động Tổ chim, còn những ô nhỏ thì chỉ có thể chứa một người đứng.
Bức tường giữa các ô về cơ bản là cùng vật liệu với lớp vỏ chiến hạm lăng trụ, độ bền cực cao.
Sau khi Trần Phong đi sâu hơn 10 km, cấu trúc chính của ô lưới ngày càng hoàn chỉnh, nhưng dư lượng trùn kích bên trong mỗi phòng có phần khác nhau.
Cái gọi là dư lượng trùng kích, chính là "cái bóng" để lại trên các bức tường của những căn phòng này.
Giống như thể một chùm ánh sáng mạnh chiếu vào những cánh cửa trong ô lưới, đồ đạc vốn được bài trí trong phòng sẽ để lại cái bóng trên tường và sàn nhà, chỉ là những thứ đồ vật đó đã biến mất.
Khi Trần Phong bước vào chiến hạm hình cầu, hắn chỉ cần xuyên qua bức tường bên ngoài là đã có thể nhìn thấy quả cầu sinh học ở trung tâm chiến hạm hình cầu, cùng với những đường ống khổng lồ lan rộng như rễ cây.
Nhưng chiến hạm lăng trụ lại giống như một mê cung tổ ong khổng lồ, có rất nhiều thông đạo, nếu không có thông tin tình báo mà Lâm Bố cung cấp, Phồn Tinh sẽ không thể tính toán để vạch ra con đường tốt nhất, không thể chỉ đường bất cứ lúc nào, lúc đó, có trời mới biết Trần Phong sẽ bị lạc bao nhiêu lần.
"Nhanh lên, những kẻ mắt kép may mắn còn sống sót đã bắt đầu di chuyển rồi. Bọn chúng sẽ kích hoạt nguồn năng lượng dự phòng."
Phồn Tinh thúc giục.
"Đã nhanh lắm rồi, nhiễu loạn không gian quá dữ dội, không thể sự dụng động cơ khúc dẫn, tôi cũng chẳng còn cách nào khác."
Phồn Tinh: "Tôi thực muốn cài cho anh 1 cái động cơ phản vật chất."
"Cô muốn giết tôi, hoặc hóa thạch tôi."
Nói tới nói lui, nhưng động tác của Trần Phong không hề chậm đi chút nào, 13 giây sau, hắn đã đến vị trí định sẵn.
Một căn phòng trống rỗng vô cùng khổng lồ.
Trên cửa phòng có một số dấu vết bị chém vỡ, thậm chí Trần Phong còn nhìn thấy một thanh đao bị vỡ của chiến giáp tinh ảnh ở gần đó.
Có lẽ, Lâm Bố đã cố gắng vật lộn ở nơi này mấy giây.
Có điều, Trần Phong không cần cân nhắc đến việc nhấc đao phá cửa, sự trùng kích của quả bom năng lượng chùm đã làm nổ tung một khoảng trống trên cánh cửa lớn, vừa vặn đủ để chiến giáp Chiết Ảnh chui vào.
Vào bên trong, 1s sau,Trần Phong rít lên một hơi.
Trong đầu hắn cũng vang lên tiếng rít hơi của Phồn Tinh.
Trước mặt hắn là một cái "chum nước" khổng lồ.
Chất lỏng hơi đục bên trong chum nước đang sôi ùng ục, một "bộ não người" khổng lồ đang trôi nổi bên trong chum nước.
Hai cuộn dây xoắn ốc có đường kính khoảng 40 mét kéo dài từ hai đầu căn phòng, luồn qua chum nước, nối vào phần "thân não" của bộ não người bên trong.
Cuộn xoắn ốc này không tiếp xúc trực tiếp với không khí bên ngoài, bề mặt của nó được phủ một lớp bảo vệ mờ, giống hệt như ống thủy tinh xoắn thường dùng trong các phòng thí nghiệm hóa học.
Bộ não khổng lồ của nhân loại có đường kính gần 3m, Phồn Tinh ước tính khối lượng của nó gần 8 tấn.
"Đây là cái quái gì!"
Hàm răng của Trần Phong run lên, hắn gầm nhẹ.
Bất kỳ một học sinh THCS nào đã được học qua môn sinh học đều có thể nhận ra, đây chính là bộ não người đã được phóng đại vô số lần.
Nhưng làm thế nào mà thứ này có thể xuất hiện trong chiến hạm của mắt kép, lại còn đảm nhiệm vai trò lõi não?
Có phải mắt kép đã lợi dụng cuộc chiến tranh trăm năm này để hấp thụ kiến thức của nhân loại, mô phỏng cấu trúc não người và đổi mới công nghệ lõi não trí tuệ của chúng không?
Hay ngay từ đầu, lõi của não lượng tử của chiến hạm lăng trụ chính là phiên bản phóng to của "não người" rồi?
Mối quan hệ giữa mắt kép và nhân loại là gì?
Nếu như là khả năng thứ hai, thì rất nhiều quan niệm trước giờ của Trần Phong sẽ bị lật đổ.
Trong nháy mắt ấy, hắn phải chịu một sự đả kích vô cùng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận