Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1313: Dụng Tâm Lương Khổ

Phó Nhược Vy điều chỉnh vị trí của màn hình chiếu, tiếp tục đặt nó trước mặt Trịnh Thành Long.
"Anh là một người lính với bàn tay nhuốm đầy máu tươi, anh có thể tháo bỏ lớp mặt nạ đạo đức giả của mình đi được không?"
Trịnh Thành Long quay đầu nhìn người phụ nữ rắn rết này: "Vô sỉ!"
"Anh có tư cách gì mà nói tôi?"
"Nhân loại Trái Đất chưa bao giờ đối xử với sinh mệnh trí tuệ cấp thấp như thế này."
"Đó chẳng qua là vì các anh chỉ chiếm mỗi nhánh Orion, chưa phát hiện những điều kỳ thúc khác mà thôi. Tôi hỏi anh, nếu nhân loại Trái Đất phát hiện một số chủng tộc nào đó có thể dùng để chế tạo nên một thứ vũ khí trí mạng, có thể thay đổi cục diện chiến tranh, thì dựa theo cái lý luận của các anh - cái gì mà "bất chấp mọi giá" ấy, các anh sẽ nhân từ chắc?"
"Đây là chuyện không xảy ra. Tôi không chấp nhận suy luận cắt cớ của cô."
Phó Nhược Vy cuối cùng cũng tắt nụ cười.
"Tỉnh lại đi, sự thiện lương mà các anh đang tự cho là đúng, chẳng qua chỉ là vì thời gian quật khởi của các anh quá ngắn mà thôi, thời gian bước ra khỏi hành tinh mẹ của các anh quá ngắn. Các anh chẳng biết gì về quy luật của vũ trụ cả. Trong vũ trụ này, mỗi một nền văn minh cấp cao đều phải có trách nhiệm khống chế những nền văn minh cấp thấp trong không gian thống trị của mình."
Trịnh Thành Long: "Cái này không gọi là khống chế, cái này gọi là nô dịch, đúng hơn, là hủy diệt."
"Đây không phải là hủy diệt, chỉ là thanh tẩy và loại trừ. Đây là để duy trì hỏa lực trong không gian thống trị. Chúng tôi có trách nhiệm lọc bỏ các nền văn minh cấp thấp. Nhân loại Trái Đất giờ chỉ chăm chăm lo nghĩ về sự tồn tại của bản thân, tầm nhìn của các anh không đủ lâu dài, không hề suy tính đến việc bảo vệ vũ trụ này."
Trịnh Thành Long sửng sốt: "Cô gọi cái này bảo vệ vũ trụ sao?"
"Tất nhiên. Mặc dù bây giờ đã có công nghệ năng lượng entropy nghịch đảo, nhưng anh phải nhớ kĩ, mặc dù vũ trụ là vô hạn, nhưng tổng lượng tài nguyên sinh tồn trong một đơn vị là có hạn. Tài nguyên này được định nghĩa là toàn bộ không gian, nguồn năng lượng và vật chất trong một đơn vị thời gian. Những nền văn minh rác rưỡi không có tiền đồ thường nhờ vào sự tích lũy thời gian để bước ra vũ trụ, lãng phí rất nhiều 'tài nguyên có hạn'.
Một nền văn minh cấp thấp không có tiền đồ, bất kể nó đi bao xa, số lượng quần thể và khu vực mà nó kiểm soát có lớn thế nào, chỉ cần nó không thể đột phá bình cảnh, phá vỡ rào cản của khoa học công nghệ và sự tự nhận thức chủng tộc, thì chắc chắn nó sẽ tan biến giữa con sông dài của lịch sử.
Một nền văn minh cấp thấp với giới hạn trên chắc chắn sẽ đàn áp rất nhiều nền văn minh cấp thấp hơn trong quá trình bành trướng cấp thấp của nó. Trong những nền văn minh cấp thấp bị đàn áp ấy, có thể sẽ có những kẻ có cùng tiềm lực như nhân loại Trái Đất. Đây là một sự lãng phí tài nguyên đáng xấu hổ. Nền văn minh cấp cao cần phải thanh tẩy và nô dịch các nền văn minh thấp.
Dưới sự kiểm soát của các nền văn minh cấp cao, vật chất và tri thức mà các nền văn minh cấp thấp tạo ra mới có được giá trị. Chỉ có sự thống trị của các nền văn minh cấp cao mới giúp các nền văn minh cấp thấp có giá trị tồn tại, mới có thể phân bổ tối ưu nguồn tài nguyên.
Làm nô lệ, dù rằng sớm muộn gì cũng sẽ biến mất, nhưng tri thức và vật chất mà nô lệ tạo ra sẽ được các nền văn minh cấp cao sử dụng, như thế cũng là đã để lại dấu vết tồn tại trong vũ trụ rồi. Trong vũ trụ, không có cái gì gọi là đúng sai tuyệt đối cả, chỉ có phán định hiệu quả hay không hiệu quả mà thôi."
Trịnh Thành Long nghe vậy, sửng sốt hồi lâu.
Anh ta chợt bật cười.
Dường như anh ta đã nghiệm ra cốt lõi của lý luận để phân biệt giữa nhân loại và mắt kép rồi.
Đối phương đã mỹ hóa chế độ thống trị và nô dịch thành 'dẫn dắt các nền văn minh lạc hậu vào thời đại vũ trụ', mỹ hóa sự áp bức công nghệ thành 'ngăn chặn các nền văn minh cấp thấp đi chệch hướng', mỹ hóa sự hủy diệt thành 'loại bỏ khối u ác tính ra khỏi vũ trụ'.
Tóm lại, chính là 1 câu như sau.
"Nhờ sự nô dịch của chúng tôi mà sự tồn tại của các anh mới có ý nghĩa. Các anh có thể gây hại cho vũ trụ, cho nên, chúng tôi ban cho các anh sự hủy diệt."
Trịnh Thành Long bật cười ha hả: "Nhờ cả có các cô, đúng là dụng tâm lương khổ mà."
(*) Dụng tâm lương khổ: bỏ ra rất nhiều công sức để suy nghĩ, chỉ vì muốn tốt cho người khác mà người khác không biết
Phó Nhược Vy vẫn luôn quan sát phản hồi của Trịnh Thành Long.
Trong lòng cô ta vô cùng đắc ý.
Cô ta tin rằng chỉ cần Trịnh Thành Long chịu tranh luận với chính mình, thì chắc chắn anh ta đã tin tưởng vào những gì cô ta vừa nói.
"Tất cả các nền văn minh có thể đạt đến cấp 4, cuối cùng đều sẽ đi đến bước này. Mối quan hệ chung sống hòa bình chỉ có thể tồn tại giữa các nền văn minh cấp 4 với nhau. Cho đến nay, mặc dù giữa những nền văn minh cấp 4 vẫn sẽ nảy sinh chiến tranh, nhưng tất cả đều có tiết chế, trong nền văn minh cấp 4 không bao giờ phát sinh chiến tranh diệt chủng.
Không thể loại trừ rằng, sẽ có những nền văn minh cấp thấp có thể hoàn thành quá trình tiến hóa nhanh chóng, sử dụng một lượng nhỏ tài nguyên và phá vỡ kỳ tích về quy tắc tuyệt đối của nền văn minh cấp cao có lịch sử lâu đời và nguồn tài nguyên khổng lồ. Kỳ tích như thế xứng đáng được tôn trọng, nhân loại Trái Đất chính là một trong số đó. Vì vậy, hãy trở về với chúng tôi.
Nhân loại Trái Đất thậm chí sẽ có cơ hội trở thành tầng lớp lãnh đạo của người Virgo, thay thế chúng tôi. Trong lịch sử gần 15 tỷ năm của vũ trụ hiện tại, trong vũ trụ đã biết với 9000 tỷ năm ánh sáng này, ngoài nhân loại Trái Đất ra, còn có một nền văn minh khác cũng đã làm được điều đó, bây giờ bọn họ cũng đang là nền văn minh cấp 4. Thậm chí, bọn họ còn mạnh hơn cả chúng tôi.
Tất nhiên, hầu hết các nền văn minh cấp 4 đều không phải chịu áp lực từ bên ngoài, mà tự dựa vào sự may mắn và năng lực của bản thân để tiến lên từng bước, rồi hình thành quy luật thống trị. Sau đó liên hệ với nhau để đạt được sự phối hợp thống nhất. Người Virgo chính là một đại diện tiêu biểu. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn là một thế lực mới nổi trong vũ trụ rộng lớn. Đoàn chấp chính tối cao của Virgo tin rằng, khi các anh trở về và hoàn thành quá trình dung nhập, chúng ta sẽ có cơ hội cùng nhau tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn, áp đảo các nền văn minh cấp 4 khác, trở thành một trong những những kẻ thống trị vũ trụ. Thậm chí, là kẻ thống trị duy nhất.
Sao nào? Anh có sẵn sàng trở thành người đầu tiên dẫn lối cho nhân loại trở về với mẫu tộc, truyền đạt ý của tôi cho những người khác trên Trái Đất không?"
Phó Nhược Vy nhìn Trịnh Thành Long - một chàng trai chỉ mới 21 tuổi, với ánh mắt hiền từ như một người mẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận