Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1086: Glenney Đã Thay Đổi

Nửa ngày sau, Glenney xuất hiện trong văn phòng hạm trưởng Will.
Trông anh rất phờ phạc.
Nhưng vừa trông thấy anh thì hạm trưởng Will lại muốn nổi giận.
"Glenney, tìm tôi có chuyện gì không? Hiện tại tôi đang rất bận, nên, có gì thì nói ngắn gọn thôi."
Hạm trưởng Will không thích Glenney.
Anh ta từng đặt rất nhiều hy vọng vào hoa tiêu hạng S này, nhưng đã qua mấy thập kỷ rồi mà anh ta chỉ thấy người đàn ông này chưa bao giờ làm việc một cách đàng hoàng cả, càng nhiều hy vọng thì càng thêm thất vọng.
Hiện tại lại là thời điểm đầy biến cố rối loạn, hạm trưởng Will rất bận rộn, cho nên, anh ta quả thực không muốn để ý đến cái tên lưu manh "khét tiếng" này chút nào.
Thậm chí, anh ta còn muốn cái người này rời khỏi vị trí hoa tiêu trưởng.
Tiếc là mỗi lần Will gửi yêu cầu lên cấp trên thì đều bị từ chối một cách khó hiểu.
Bộ tổng chỉ huy chiến dịch Ba Giang chỉ nói rằng họ có sắp xếp quan trọng khác, liên quan đến Glenney.
Nhìn thấy dáng vẻ thiếu kiên nhẫn của hạm trưởng Will, Glenney sắp xếp cầu từ một chút, đang định mở miệng nói chuyện thì Will lại ngắt lời anh:
"Bộ phận nhân sự vừa báo cáo với tôi rằng anh đã đến dự tang lễ của Bonnie Weissford."
"Vâng, hạm trưởng Will."
Glenney gật đầu.
"Mọi người ai nấy đều nghĩ rằng, cho dù sẽ có đến 90% người sẽ gục ngã trên con đường phía trước, thì một người kiên trì cố chấp như cô Weissford cũng nên trở thành một trong những người kiên trì đến cùng. Bây giờ, cô ấy lại dễ dàng từ bỏ cuộc sống của chính mình, anh chính là thủ phạm."
Glenney không hề phủ nhận điều này: "Đúng vậy, tôi biết."
"Anh dường như không cảm thấy có chút nào áy náy nhỉ?"
Glenney mỉm cười: "Có áy náy hay không, giấu trong lòng là được rồi. Người còn sống thì nên gánh vác thứ gì đó mà người chết để lại, có như thế thì mới có sức mạnh để bước tiếp, tôi nói có đúng không?"
Hạm trưởng Will: "Hửm?"
Glenney nhún vai, thoạt nhìn vẫn là vẻ bất cần đời như trước, nhưng lại có cái gì đó khác.
Anh nói: “Không phải chuyện buồn nào cũng phải đưa lên mặt cho người ta dễ nhìn. Nhà hiền triết đã từng nói rằng, trong thế giới người lớn chẳng có gì là dễ dàng, chẳng qua, anh nhìn tôi thấy tôi không buồn khổ mà thôi. "
Will buồn bực: "Phải không? Nhưng trong tuyển tập danh ngôn của nhà hiền triết lại có câu như thế à? Sao tôi lại không biết nhỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận