Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1346: Đạo Lý Đơn Giản

Vào lúc này, thực ra thì nền văn minh người Thằn Lằn đã diệt vong rồi, di sản lịch sử truyền thừa của họ bị cắt đứt, các đặc thù của nền văn minh và tư tưởng cá nhân cũng không còn tồn tại nữa.
Nhân loại đã giải phóng người Thằn Lằn, khôi phục lại hình dạng văn minh của họ và cởi mở trao đổi công nghệ với họ, cho phép người Thằn Lằn thực sự tiến vào thời đại Tinh Tế với tư thế văn minh ngẩng cao đầu.
Khi một lượng lớn các công nghệ hỗ trợ từ nhân loại tràn vào, đã làm thay đổi hoàn toàn phương thức tư duy và hình thức sinh tồn của người Thằn Lằn, cho phép họ giải phóng được tư duy trực giác nhanh nhạy thiên bẩm của mình, không cần phải dùng nó cho những nhiệm vụ cấp thấp đơn giản như chiến đấu hay phức tạp như khai thác tài nguyên nữa.
Một số lượng lớn tư duy của các cá thể người Thằn Lằn bắt đầu được liên kết với nhau thông qua một mạng lượng tử, giống như người Grass vậy.
Họ không cần phải suy nghĩ về những vấn đề phức tạp nữa, họ có thể nhanh chóng đạt được sự đồng thuận và đưa ra quyết sách trong mạng lượng tử chỉ bằng trực giác.
Biểu hiện tối cao của tư duy quần thể tổng hợp này chính là thúc đẩy cho việc sinh ra một cá nhân có phương thức tư duy gần với nhân loại và có khả năng học tập mạnh mẽ hơn để trở thành cá nhân siêu việt, và cá nhân này chính là Tô Bác.
Theo suy luận của các chuyên gia văn minh, lẽ ra Tô Bác sẽ nhanh chóng giúp chủng tộc Thằn Lằn phân bổ tài nguyên khoa học và hợp lý hơn, ra quyết định nhanh hơn, trình độ phát triển văn minh và tiềm lực chiến tranh cao hơn hệ thống đế chế.
"Quả thực McCain đã làm sai. Nhân loại không nên vì người Thằn Lằn cũng là những sinh vật dựa trên carbon giống chúng ta, mà ép buộc chuyển giao hệ thống tư tưởng của bản thân cho bọn họ. Chỗ kỳ diệu của một sinh mệnh và nền văn minh chính là sẽ luôn có những khác biệt nhất định trong những thời kỳ nhất định. lịch sử văn minh nhân loại cũng đã trải qua rất nhiều biến động, và hệ thống này chưa bao giờ được cố định cả.
Trong vũ trụ khổng lồ, bởi vì sinh vật ngày càng đa dạng nên khoa học kỹ thuật sẽ càng có nhiều biến đổi phức tạp, từ cao đến thấp. Không có bất kỳ quy tắc nào có thể áp dụng đúng cho toàn vũ trụ, chỉ có quy tắc phù hợp nhất mà thôi. Cái chết của Tô Bác giống như vừa tạm thời bóp chết một khả năng, đây có thể là khả năng vượt qua nút thắt bình cảnh của chủng tộc Thằn Lằn, giúp họ tiến lên cấp cao hơn dưới sự lãnh đạo của một lãnh tụ siêu cấp. "
Navilon xúc động nói: “Quả thật chúng ta nên sử dụng một phương pháp khoa học hơn để phân tích quy luật tư duy, đặc điểm sinh học và đặc điểm văn minh của từng chủng tộc nô lệ, để có thể có nhận định đúng đắn hơn về cái giá phải trả trong hành vi của McCann."
Một bản án với chữ ký của rất nhiều người xuất hiện trước McCann Ansel.
Đây là bản án dày nhất trong hơn 200 năm qua, với hàng trăm ngàn chữ.
Không phải tội ác của McCain chồng chất đến mức tốn nhiều chữ như thế, mà thứ chiếm nhiều chỗ trong bản án chính là các báo cáo khoa học và phân tích kỹ thuật, để McCain Ansel chủ động nhận ra mình đã làm gì sai, chứ không phải khiến ông ta bất mãn mà "nhận tội".
Một ngày sau, McCann tắt màn hình chiếu bản án, chậm rãi nói: "Tôi đã sai. Nhưng tôi phản đối việc bị cầm tù vĩnh viễn. Tôi nên được phép ra mặt trận và trở thành một thành viên của đội cảm tử, để tôi vẫn có thể cống hiến được chút gì đó..."
Thẩm vấn viên A, người chịu trách nhiệm tuyên án, cho biết: "Hy sinh là vinh quang của một người lính, không dành cho tội phạm. Những gì anh có thể tiếp nhận là bị tước bỏ mọi quyền lợi. Kể từ bây giờ, bất kể tình huống chiến đấu giữa chúng ta và mắt kép ra sao, bất kể tình cảnh của những chiến hữu của anh thế nào, thì anh chỉ có thể làm một khán giả."
McCann trợn to mắt, sự trầm ổn bấy lâu dường như đã biến mất: "Tại sao! Mặc dù tôi già rồi, nhưng tôi..."
"Vì anh đã phạm tội! Hành vi của anh đã khiến anh trở thành người không đáng để tin cậy và cậy nhờ. Một người không thực hiện nghiêm mệnh lệnh thì chắc chắn không đủ tư cách trở thành một thành viên của đội cảm tử! Mỗi thành viên của đội cảm tử đều mang theo một sứ mệnh cao cả là giải phóng nhân loại, không màng sinh tử, hết thảy lấy việc hoàn thành nhiệm vụ là trách nhiệm cao nhất của riêng mình. Anh tự để tay lên ngực và tự hỏi mfinh xem, tính kiềm chế của anh kém thế nào, cố chấp ra sao, ai dám tin tưởng anh trên chiến trường? Anh từng là một sĩ quan chỉ huy, chẳng lẽ anh không hiểu nổi một đạo lý đơn giản như thế này sao?"
Thẩm vấn viên A liên tục gầm lên.
Nghe vậy, McCann Ansel sững sờ hồi lâu, sau đó ủ rũ ngã ngồi.
Ông ta chán nản vòng tay ôm đầu, cả người run lên.
Một người không bao giờ biết sợ chết là gì, nay đã hoàn toàn bị đánh bại
"Sai lầm thì cũng đã rồi. Tôi hy vọng ít nhất tôi có thể nói lời xin lỗi đối với những người Thằn Lằn. Điều này ít nhất sẽ hàn gắn được chút ít sự rạn nứt tiềm tàng giữa chủng tộc nô lệ và nhân loại xuất phát từ tôi. Yêu cầu này, có thể không?"
"Có thể."
Ba ngày sau, McCann lấy được "tự do".
Ông ta đã công khai xin lỗi và ăn năn sâu sắc trên kênh phát sóng của tinh vực Vân Đỉnh.
McCann muốn dùng bài học kinh nghiệm của bản thân để nhắc nhở những chiến hữu nhân loại khác đừng mắc phải sai lầm như mình, đồng thời bày tỏ lời xin lỗi chân thành tới người Thằn Lằn và những chủng tộc nô lệ khác.
Người Thằn Lằn không tha thứ cho ông ta, bởi vì tính đến thời điểm này, người Thằn Lằn vẫn chưa sản sinh ra một siêu cá thể thứ hai có thể đại diện cho ý chí của tất cả người Thằn Lằn.
Về phần những nô lệ khác, họ không hề công khai bày tỏ tỏ thái độ.
Tuy nhiên, những thay đổi đang diễn ra một cách tinh vi và lặng lẽ, những chủng tộc nô lệ vừa mới đóng băng tiến bộ văn minh lại một lần nữa bắt đầu tiến trình chuyển hóa văn minh chậm rãi.
Chủng tộc nô lệ cảm nhận được thành ý của nhân loại, đồng thời, cũng nhận ra được sự kỳ vọng của nhân loại đối với mình.
Việc xử lý công chính nghiêm minh của nhân loại đã xóa tan những nghi ngờ của đông đảo nền văn minh cấp thấp, ổn định triệt để cấu trúc vũ trụ đa nguyên lấy nhân loại làm trụ cột, điều này chắc chắn sẽ càng kích thích tính tự chủ của tất cả các chủng tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận