Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 508: Ban Nhạc Cứu Thế

Trần Phong đã tặng u Mập Mạp 8 bản ballad kinh điển mới ra đời trong những năm gần đó và tặng thêm 2 bản rock and roll trong album kinh điển thế kỷ “Quốc Phong” năm 2174.
Vẫn chưa hết.
Lộ Vy cũng tặng một bài cô tự sáng tác ‘thí nghiệm’ theo phong cách rock and roll Tinh Không.
Chung Lôi cũng gửi tặng u Mập một bản ballad có giai điệu thiếu nhi mang tên “Nảy Sinh”, được coi như một món quà dành cho em bé trong bụng Tống Tư Vũ.
Trần Phong, Chung Lôi, Lộ Vy...
Nhìn vào danh sách các nhà sản xuất cho album “Đứa Con Số Phận”, đây đâu phải là khủng bố mà là gian lận mới đúng!
Album thứ tư của u Mập bùng nổ là điều không thể tránh khỏi.
Đặc biệt là bài “Nảy Sinh”, được Chung Lôi tình cờ sáng tác, đã thật sự bùng nổ.
Ngoài việc được đánh giá cao vì nó có thể khơi gợi sự hồn nhiên trong trái tim con người, “Nảy Sinh” còn được dịch và hát với hơn tám thứ tiếng trong vòng hai năm, được ghi vào danh sách 10 bài hàng đầu được đề cử cho thiếu nhi nghe. Ngoài việc được đưa vào sách giáo khoa, nó còn là một thần khúc được phát nhiều nhất để dưỡng thai ở 1000 năm sau.
Đôi khi những tác phẩm kinh điển được tạo ra một cách ngẫu nhiên thế đấy, đúng là văn chương bản thiên thành, diệu thủ ngẫu đắc chi (văn chương do trời thành tựu, ngẫu nhiên viết ra lại được nhiều người yêu thích).
Chung Lôi, người viết bài hát này cũng chưa từng nghĩ tới điều đó.
Ngoài đợt bùng nổ của album này, “Không Bao Giờ Đơn Độc”, đĩa đơn duy nhất được ban nhạc Cứu Thế lặng lẽ phát hành trên Internet mà không có bất kỳ sự công khai nào.
“Không Bao Giờ Đơn Độc” không mang biển hiệu của Tinh Phong Entertainment, và nó cũng không được đề tên của ai cả.
Biểu diễn: Cứu Thế
Lời và nhạc: Cứu Thế
Nhà phát hành: Cứu Thế
Ngoài ra cũng không có thêm phần giới thiệu nào khác.
Không ai biết tại sao ban nhạc này lại ở đây, thành viên là ai, cứ như vậy thẳng thừng ném một bài hát vào thư viện âm nhạc của nền tảng Q-Tone, không hề quảng bá hay lọt vào các bảng xếp hạng, chỉ đơn giản là được ẩn sâu.
Không biết ai đã nhấp vào bài hát này đầu tiên nhưng cũng không khó để đoán điều gì xảy ra tiếp theo.
Giọng của Chung Lôi và Lộ Vy quá dễ nhận ra, ai cũng sẽ biết hai người hát chính là ai.
Người này chết lặng.
Hai Đại Thiên Hậu hợp tác với nhau?
Chung Lôi và Lộ Vy đã tạo ban nhạc Cứu Thế sao?
"Nhanh đến xem thần tiên! Bài hát này kinh người quá!"
Việc chia sẻ và ca tụng này nhanh chóng lây lan như một loại virus.
Những người khác...
"Ồ, nghe hay đấy."
"Nó rất đặc biệt."
"Không ngờ hai người này lại hợp tác với nhau."
"Phong cách rất lạ, để nghe lại xem sao."
"Người đàn ghi-ta quá giỏi! Thủ pháp chuyển âm quá kinh người, nhất định là Trần Phong!"
"OMG, thật sao?"
...
“Không Bao Giờ Đơn Độc” có một sức mạnh đặc biệt.
Mới nghe qua, nó có vẻ chẳng hùng hồn kịch liệt, vô cùng ôn hòa nhưng lại có một cỗ Tinh Khí Thần thấm vào lòng người qua tiếng hát.
Bất giác, một số thay đổi rất tinh tế dần đọng lại trong lòng những thính giả trung thành replay bài hát.
Có lẽ là một thời điểm nào đó, ai đó sẽ chợt nhớ ra điều gì đó.
Khuôn mặt của một người bạn thân trước đây đã phai mờ theo lớp bụi thời gian đột nhiên hiện ra trong đầu óc.
Những tức giận không thể kiềm chế lúc còn trẻ thật khó quên.
Thời gian không chỉ làm mỏng đi cảm xúc mà còn làm dày thêm kinh nghiệm, khi lớn lên con người ta sẽ dần hiểu ra nhiều điều mà khi còn trẻ họ không thể nghĩ hết được.
Mỗi khi nghĩ đến chuyện đó, cơn tức giận đến sự kích thích do nội tiết tố tuyến thượng thận tiết ra, lại mất dần đi.
Cuối cùng, vào một thời điểm nhất định, có thể là một năm, cũng có thể là một tháng, bản thân lúc đó đã trưởng thành, khi nghĩ lại đã không còn tức giận, chỉ nhận ra rằng đó là một sự hiểu lầm có thể tránh được.
Nếu nói ra sớm một chút thì bạn bè vẫn là bạn bè, vẫn có thể ngồi nói chuyện, uống rượu xem bóng đá, đi mua sắm và dắt chó đi dạo.
...
Sự hụt hẫng, uất ức vì bị từ chối khi nhờ các anh chị đáng tin cậy để vay tiền cách đây không lâu đã dần tan biến.
Vị thính giả bắt đầu học cách quan tâm đến người khác hơn và hiểu những khó khăn của họ.
Có thể người kia cũng không phải đang sống tốt như mình nghĩ.
Có thể anh ấy hoặc cô ấy chỉ đang khoe khoang, hoặc cô ấy không muốn người khác lo lắng cho mình nên mới gắng gượng tỏ vẻ.
Cũng có thể anh ấy hoặc cô ấy từng cho người khác vay tiền nhưng không đòi lại được, nên ghi hận và thề không cho vay tiền nữa.
Lâu rồi không liên lạc với nhau.
Anh ấy hoặc cô ấy bây giờ thế nào?
...
Có người từng là bạn nhưng trong quá trình xây dựng sự nghiệp lại bào mòn đi tình bạn, hễ gặp nhau ở công ty là mũi không ra mũi, mắt không ra mắt, có thể gạt bỏ nhau bất cứ lúc nào. Bọn họ bắt đầu thông cảm cho nhau, dần dần hiểu rõ lẫn nhau.
Tôi hiểu vị trí và suy nghĩ của bạn, bạn cũng hiểu mối bận tâm của tôi.
Những lời thề ở cái thuở mới chập chững ra đời lập nghiệp, nay lại trở nên vang dội.
Mỗi người chúng ta lùi lại một bước, rồi cùng nhau tiến lên.
Hãy suy nghĩ về nó một cách nghiêm túc, liệu còn có thể tiếp tục được không.
Nếu không thể, chúng ta coi như dễ hợp dễ tan.
Còn cả một chặng đường dài phía trước, bạn tiếp tục cuộc đấu tranh của bạn, tôi tiếp tục cuộc đấu tranh của mình, và một ngày nào đó, khi bạn và tôi cần giúp đỡ nhau một lần nữa, chúng ta sẽ không còn thờ ơ từ chối sự giúp đỡ của nhau.
Nếu điều này có thể tiếp tục và có giá trị, thì đừng dao động, hãy tiếp thêm sức mạnh và giải quyết xung đột. Để đạt được mục đích cuối cùng cho sự nghiệp, chúng ta sẽ cho nhau cơ hội khác.
...
Bên ngoài cục dân chính, người đàn ông trung niên hờ hững gác chân ngồi trên ghế dài nghịch điện thoại.
Trong chiếc cặp bên cạnh có một tờ giấy đăng ký kết hôn và sổ hộ khẩu.
Anh ta đang đợi người, đang đợi vợ mình.
Thứ tình cảm mà cả hai từng nương tựa vào nhau bền chặt chẳng thể nào tan biến, lại hầu như tiêu tan trong nỗi lo cơm áo gạo tiền và cãi vã từ năm này qua năm khác.
Thời gian tiêu phí nhiệt huyết tuổi trẻ, trong ánh mắt chỉ còn lại sự chán ghét và oán giận.
Không ai lừa dối, không ai phản bội, nhưng cuộc sống thực sự không thể tiếp tục được nữa, trong mắt nhau chỉ còn lại sự than phiền và chán ghét.
Quên đi.
Cứ kết thúc như vậy đi.
Cho mỗi người một giải thoát.
Người đàn ông mở nhóm WeChat "Gia đình tốt" ra, đó là một tin nhắn từ cậu con trai đang học trung học của anh ta.
"Ba mẹ, cuối tuần con không về, con sẽ ở lại nhà bạn."
Người đàn ông trả lời: "Được, ba biết rồi."
Người đàn ông quay lại nhắn tin riêng, anh ta hỏi vợ: "Cô còn bao lâu nữa?"
"15 phút."
Đang lúc buồn chán, anh ta nhấn vào Q-Tone để nghe nhạc giải sầu.
Đầu tiên anh nhìn thấy một quảng cáo được bật lên.
"Mời các bạn nghe thử, tác phẩm mới của ban nhạc bí ẩn Cứu Thế, “Không Bao Giờ Đơn Độc”."
Người đàn ông trung niên thản nhiên nhấp vào.
Bảy phút sau.
Anh ta dụi mắt.
Anh ta nhớ về mùa thu 15 năm trước, hai người tay trong tay đi dạo dưới đại lộ rợp bóng cây phủ đầy khô.
Gió thu thổi lá vàng rơi, lá vàng bay cả một góc trời.
Không biết bọn họ đi như vậy được bao lâu.
Người đàn ông nói: "Chúng ta kết hôn nhé."
Người phụ nữ nói: "Được."
Mọi thứ đều bình yên và tự nhiên, không có lời thề non hẹn biển với nhau, giống như một chuyện đương nhiên.
Người đàn ông từng nghĩ rằng kiểu tình yêu này là đẹp nhất, bởi vì đơn giản mới chân thật.
Nhưng điều gì đã xảy ra bây giờ?
Người đàn ông chạm vào má mình, lạnh và ướt.
Vợ anh ta đã đến.
Người phụ nữ nói: "Nhanh lên, tôi đang vội."
Người đàn ông đưa tai nghe của mình qua cho đối phương, "Gượm đã, em nghe bài hát này trước đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận