Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 509: Tân Phục Hưng

Thời đại do nghệ thuật thay đổi sẽ không oanh oanh liệt liệt, đại khai đại hợp như khoa học, mà giống như một cơn mưa xuân, lặng lẽ thấm vào mặt đất, nuôi dưỡng thế giới trong giấc ngủ của con người, để cho một vài nụ xuân khô héo lại nở rộ, và để cho một vài hạt mầm bên dưới mặt đất đóng băng tưởng rằng đã chết nhẹ nhàng sống lại.
...
Kể từ đầu năm 2020, thời kỳ Phục hưng thuộc về toàn bộ văn minh vẫn diễn ra theo đúng kế hoạch và còn được tiếp thêm động lực mới.
Bông hoa tư tưởng được tạo ra dường như bị thôi thúc lớn lên, phát triển một cách điên cuồng.
Với việc Lộ Vy phát hành “Chiến Thần Cái Thế” vào năm 2028, phong cách rock and roll Tinh Phong đã hoàn toàn thành hình, sự cất cánh của nghệ thuật kéo dài 200 năm này đột nhiên bước vào giai đoạn tiếp theo.
Thời kỳ Tân Phục Hưng do Trần Phong tạo ra trong quá khứ vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của logic thế giới, khi nhìn lại lịch sử, sẽ thấy thời điểm này thật kỳ diệu nhưng cũng đầy hợp lý.
Lần này, không ai dám đặt tên là “Phục hưng” nữa.
Trước đây, dù ở thời đại nào, sự sáng tạo nghệ thuật của nhân loại cũng đều được gọi chung là giai đoạn sơ cấp.
Sau đó, khả năng sáng tạo nghệ thuật của nhân loại đột ngột chuyển sang giai đoạn trung cấp.
Đây được gọi là cất cánh!
Đó là sự tỉnh ngộ của nền văn minh!
Trong hàng trăm năm sau đó, các nhà nhân chủng học, sử học, khoa học và các nghệ sĩ hàng đầu đều có cùng quan điểm về sự phát triển của văn học và nghệ thuật.
Đây là điều có thật, vô tiền khoáng hậu, nền văn minh nhân loại dù phát triển ở giai đoạn nào thì cũng không thể nhìn thấy rõ ràng được những bước tiến nhảy vọt, đây quả là một kỳ tích.
Sau khi theo dõi những thay đổi quy mô lớn trong lĩnh vực nghệ thuật, Trần Phong một lần nữa tập trung vào các nghệ sĩ của Tinh Phong Entertainment.
Số phận của Chung Lôi có quan hệ mật thiết với Trần Phong, và mọi thay đổi của Chung Lôi đều có thể được phản ánh trên người Trần Phong.
Ngay sau khi hoàn thành “Bát Trọng m”, Chung Lôi liên tục cho ra mắt ba đĩa đơn “You Think I'm Not Here”, “Kiếp Này Không Tiếc” và “Giấc mộng Virgo”.
Ngoài “Giấc mộng Virgo”, tác giả của hai ca khúc còn lại vẫn có tên là Trần Phong.
Lúc đó, nếu Trần Phong vẫn làm như cũ thì thật không tiện, nên hắn trực tiếp đẩy về phía chủ nhân của nó.
"Đây là bài hát của cô, viết tên cô đi.”
Chung Lôi nói: "Đúng là do tôi viết nhưng kể ra cũng không phải."
Trần Phong: "Hả?"
"Đây là tác phẩm của anh."
"Hả?"
Chung Lôi: "Tôi không quan tâm anh đã tạo ra nó như thế nào, và không quan tâm các bài hát khác của anh thế nào. Nhưng thực tế thì hai bài hát này đã hoàn toàn biến mất và chúng sẽ không xuất hiện trong tương lai. Anh đã mang thứ hoàn toàn biến mất đó của tôi trở về, vậy dĩ nhiên nó là của anh."
Trần Phong: "Hả?"
Chung Lôi cười hì hì chọc vào trán hắn, "Hả cái gì mà hả? Kiếp này anh không gạt tôi, tôi cũng đã biết chân tướng rồi. Thế giới quan của tôi chịu một sự đả kích quá lớn, tâm trạng cũng thay đổi quá nhiều so với quá khứ, bây giờ anh ép tôi viết lại hai ca khúc này, có lẽ tôi cũng khó làm được như ý nhưng cách thể hiện cảm xúc trong tác phẩm thì nhất định sẽ khác. Tôi không viết được “You Think I’m Not Here” và “Kiếp Này Không Tiếc” rồi.
Trần Phong: "Nhưng..."
Chung Lôi: "Không sao cả. Tôi sẽ không nhận những thứ không thuộc về mình. Lần này, tôi sẽ hoàn thành “Thần Phong” nhanh hơn và viết những bài hát hay hơn. Sao nào, anh nghĩ là tôi không làm được hả?"
Cuộc nói chuyện này của hai người không hề được sử sách ghi lại, Trần Phong thực sự cũng không nhìn thấy nó, coi như đây là một giai thoại thú vị được hắn bịa đặt vậy.
Trần Phong đang trong quá trình lật lại lịch sử, dựa trên cục diện cuối cùng, kết hợp với sự hiểu biết của bản thân về tính cách của hai người và mô phỏng cuộc thảo luận giữa hai người với tư cách là một người tham gia.
Mình nghĩ có lẽ sẽ là như vậy và sẽ không có quá nhiều khác biệt.
Chung Lôi nói được làm được.
Năm 2041, khi 42 tuổi, cô đã hoàn thành “Thần Phong”, sớm hơn lần trước 19 năm, và chỉ mất 21 năm tỏa ánh hào quang.
Lần này cô ngừng theo đuổi sự giải thoát linh hồn, vì cô không bị mắc kẹt ngay từ đầu nữa.
Xu hướng của lịch sử đến đây không chỉ có rối loạn mà biến cố lớn cũng trở nên hoàn toàn khác.
Cả hai không tổ chức đám cưới thế kỷ mà lặng lẽ đi làm giấy chứng nhận, ghi tên vào cùng một sổ hộ khẩu, tình trạng hôn nhân từ chưa kết hôn biến thành đã kết hôn.
Không có một buổi lễ đẫm nước mắt, không có sự phô trương khiến thế giới ghen tị, mọi thứ đều bình thường.
Theo sử sách ghi lại, ngày hôm đó sáu thành viên của ban nhạc Cứu Thế đến Thái Vi Lư, uống rượu và ca hát, rất vui vẻ.
Không ai biết những người này đã nói chuyện gì trong Thái Vi Lư ngày hôm đó, hôm sau, mọi người lại trở về vị trí của mình và hoàn thành các nhiệm vụ khác nhau, như thể không có gì thay đổi.
Lúc đó, đám người thậm chí còn không biết chuyện gì đã xảy ra.
Mãi cho đến nhiều năm trôi qua, sau khi Trần Phong đại sư qua đời, ai đó trong nội bộ cục dân chính mới lấy tập hồ sơ ố vàng từ Tứ Xuyên ra và mọi người mới biết hai người này thực sự đã kết hôn.
Một số nhà khảo cổ đã cố gắng tìm kiếm hộ khẩu và giấy đăng ký kết hôn của hai người, nhưng họ đã trở về tay trắng và cuối cùng họ phát hiện ra rằng những thứ này đã được Trần Phong đại sự đưa ra ngoài vũ trụ.
Bây giờ, khi Trần Phong tự mình nhìn thấy đoạn lịch sử này, trên mặt hắn bất giác nở một nụ cười.
Hắn thầm nghĩ, lần này chắc nhất định mình đã không khó nên trong lòng cũng ung ung hơn rất nhiều.
Bỏ qua những lời nói dối, chắc chắn có thể lấy được sự thản nhiên.
Nhưng việc này cũng khó nói.
Vì hắn đã cho Chung Lôi một cuộc sống chân thực, nhưng lại nợ cô một đám cưới mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng mơ ước, đến mức không thể trả nổi.
Tại sao lại nợ đám cưới này chứ?
Với tai tiếng về sự ‘tán tỉnh đơn phương’ vẫn còn được cô chủ Lộ Vy của Thái Vi Lư mang trên lưng, hẳn là cô cũng không thoát khỏi có liên quan trong chuyện này.
Nếu hai người tổ chức đám cưới, Lộ Vy phải giải quyết như thế nào?
Vì vậy, thật sự rất khó để nói là ai nợ ai.
Chỉ có thể nói rằng mọi người đã trở thành đồng đội, trong quá trình sóng vai nhau tiến lên thường là tôi hy sinh một chút, bạn hy sinh một chút, cùng ở bên nhau trong sự thỏa hiệp và nhân nhượng không ngừng, mới có thể đẩy từng người tiến về phía trước như một cuộc chạy tiếp sức được.
Lần này, Chung Lôi, Lộ Vy, Mạnh Hiểu Chu và Lại n đã rơi nước mắt trong đám tang theo phong cách hài hước của u Mập.
Điều này chưa từng xảy ra trước đây.
Tuy nhiên, Trần Phong là kẻ cảm thấy tồi tệ nhất, hắn đã tham dự lễ tang của đồng đội tổng cộng 5 lần.
Có một đoạn như vậy trong tiểu sử của Chung Lôi.
Trước khi qua đời vào năm 2121, Chung Lôi, hưởng thọ 122 tuổi, nói với Trần Phong: "Lần này em rất chú trọng đến việc chăm sóc sức khỏe. Em muốn sống lâu hơn, nhưng em vẫn thua anh. Xin lỗi, lại phải để anh tham gia tang lễ của em rồi."
Lúc đó, Trần Phong xem ra vẫn còn tinh thần quắc thước, chỉ ôm cô và không nói gì.
"Kỳ thật cũng là một sự nhẹ nhõm, để anh có thể sớm làm được những gì mình muốn làm. Nghĩ đến đây mới thấy anh thật hạnh phúc, kiếp này ở bên nhau, kiếp sau cũng vậy. Anh tham dự tang lễ nhiều hơn người thường nhưng anh cũng hạnh phúc nhiều hơn bọn họ, lần sau anh về, nhất định phải nói rõ chuyện của chúng mình hơn, em cũng muốn trải qua cảm giác hạnh phúc này."
Nói xong, một đại sư thuộc top 100 người có ảnh hưởng tới âm nhạc nhất mọi thời đại ở 1000 năm sau, Chung Lôi đại sư trút hơi thở cuối cùng.
1000 sau, những lời cuối cùng này của Chung Lôi vẫn còn gây hoang mang cho thế giới, chỉ những ai ‘hiểu’ mới có thể hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận