Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1084: Một Phần Của Lịch Sử

Bảy ngày sau, hệ thống thông tin cá nhân của Glenney gửi cho anh ta một tin nhắn.
Âm thanh điện tử lạnh lùng thông báo:
"Chuyên gia khai quật cơ khí cấp cao Bonnie Weissford đã tự kết liễu cuộc đời mình. Xét thấy mối quan hệ thân thiết giữa hoa tiêu Glenney và đối phương, nên xin gửi thông báo đến anh. Anh không được nói với ai khác. Anh có muốn cùng James Trịnh Weissford tham gia nghi thức đưa tiễn Bonnie Weissford hay không? Cân nhắc đến nhu cầu đặc biệt của giai đoạn đặc biệt, nghi thức đưa tiễn của Bonnie hiện chỉ có James và người giám sát của Bonnie là Lương Thiên Ý biết và được phép tham gia."
Sau khi Glenney đọc xong thông tin, lập tức có một hộp thoại hiện lên trong hình chiếu võng mạc của anh ta.
Anh ta vô thức nhấp vào "Không".
Nhưng, quỷ thần xui khiến thế nào mà nửa lời cuối cùng mà vị trợ thủ trí năng vừa nói lại cứ lặp đi lặp lại trong lòng anh ta, quẳng đi không được.
Anh ta nhấp vào "Có".
Bonnie là một người rất năng động và hơn thua háo thắng.
Nếu để cô ấy biết rằng đám tang của cô ấy vắng vẻ đến mức chỉ có hai người có mặt, thì chắc là cô sẽ đau lòng lắm.
Thêm một người thì đông hơn một người, có còn hơn không.
Ít nhất thì trong vũ trụ này cũng có đến 3 người tưởng nhớ đến cô trong đám tang của cô.
Không hiểu tại sao, tin tức về cái chết của Bonnie khiến Glenney cảm thấy cảm xúc của mình khang khác.
Trạng thái vô lo vô nghĩ kiểu 'nhân sĩ dạo chơi chốn nhân gian' của anh ta bỗng xuất hiện khe nứt.
Trên boong sau của Tâm Hỏa, Glenney, James và Lương Thiên Ý đứng cạnh nhau, dưới bầu trời mô phỏng đầy sao.
Bầu trời đầy sao trên đầu sáng lấp lánh rực rỡ.
Một chiếc 'mũ' trùm cách ly màu xám bao trùm một khoảng không.
Dưới sự bào mòn của năm tháng, khuôn mặt của Bonnie đã ghi dấu năm tháng, cô nằm lặng lẽ trong chiếc quan tài trong suốt, đôi mắt nhắm nghiền, vẻ mặt ôn hòa, khác hẳn với bộ dáng nóng nảy lúc bình thường.
Nghi lễ không có gì đặc biệt, cũng không có lời cầu nguyện hay tưởng niệm gì cả, chỉ miêu tả sơ lược về hồ sơ cuộc đời của Bonnie dưới sự chứng kiến của mọi người, cho thấy những thông tin này sẽ được lưu trữ trong kho lưu trữ lịch sử.
Cô ấy sẽ trở thành một phần của lịch sử.
Ý nghĩa của sự hiện diện của 3 người chứng kiến như Glenney nằm ở chỗ, mỗi người sẽ tự xem xét tính đúng đắn của dữ liệu lịch sử này.
Khi Glenney nhìn thấy phần hồ sơ có liên quan đến mình, anh ta lại chẳng thốt nên lời.
Bonnie lúc nào cũng yêu cầu anh ta phải trở thành một người như thế này như thế nọ.
Cho nên, anh ta luôn kiên định cho rằng người mà Bonnie để ý không phải là mình, mà chính là mẫu người mà cô luôn muốn anh trở thành, nhưng mãi mà anh vẫn chưa trở thành.
Nhưng Glenney không biết rằng Bonnie đã nhập mối quan hệ giữa hai người là 'vợ chồng' trong thông tin cá nhân của cô ấy, không phải là kiểu 'đối tượng phối đôi có cũng được không có cũng được' mà anh ta nghĩ.
Tuy nhiên Bonnie không hề yêu cầu đồng bộ thông tin, mà cô chỉ đơn phương sửa đổi thông tin, nên Glenney không hề hay biết.
Bây giờ Glenny cảm thấy vô cùng bối rối.
Anh ta thậm chí còn bắt đầu hoài nghi rằng, có phải từ đầu đến giờ anh ta đã luôn hiểu sai hay không.
Thực ra, lúc trước Bonnie tiếp nhận anh ta không phải vì cái thân phận hoa tiêu hạng S của anh ta, mà là vì thực sự có tình cảm với anh ta .
Lương Thiên Ý cũng nhận thấy điều kỳ lạ này, liền hỏi Glenney: "Ầy, quan hệ 'vợ chồng' của hai người không khớp với thực tế. Anh có muốn sửa thành 'quan hệ phối đôi' không?"
Glenney im lặng hồi lâu, lắc đầu, chuyển quan hệ giữa hai người từ cặp phối đôi thành vợ chồng trong phần thông tin của mình: "Không, đây là sự thật."
Lương Thiên Ý thắc mắc: "Nhưng, nếu không báo cáo với cục quản lý dân sự Ba Giang, thì mối quan hệ của hai người sẽ không có giá trị pháp lý."
Glenney nhếch miệng cười: "Chuyện đó có gì đâu mà quan trọng? Chúng ta hiện đang cách Ba Giang 946 năm ánh sáng. Chỉ cần chúng ta cho rằng điều này có ý nghĩa, có giá trị, vậy là được."
Lương Thiên Ý: "Được rồi, James, cậu có đồng ý không? Sửa mối quan hệ giữa cha và mẹ cậu thành 'vợ chồng', rồi lưu lại đi."
James lắc đầu, "Tôi không đồng ý. Cha tôi chưa bao giờ làm tròn bổn phận của một người chồng, dù chỉ là một ngày."
Bạn cần đăng nhập để bình luận