Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 663: Tiêu Hóa Và Hấp Thụ

Năm 2760, nhóm người 'không trở lại' này khởi hành từ các hành tinh ngoài rìa của thiên hà Barnard, đến năm 2950, họ đã tiến đến không gian sâu xa cách Thái Dương Hệ gần 160 năm ánh sáng.
Bọn họ tìm thấy một hành tinh nhỏ, cô độc trôi nổi trong vũ trụ, và không xoay quanh bất kỳ hằng tinh nào.
Sau khi hạ cánh, máy thăm dò bắt đầu liên tục nhận được tín hiệu sóng điện từ với quy luật đều đặn rõ ràng.
Trải qua nhiều năm nghiên cứu, những người 'không trở lại' phát hiện ra rằng, tiểu hành tinh này thực chất là một sinh mệnh nham thạch cổ xưa lâu đời.
Sinh mệnh nham thạch này có tuổi thọ ít nhất là 2 tỷ năm.
Ý thức của sinh mệnh nham thạch được sinh ra cô độc trong một cấu trúc nham thạch kết hợp với một phần kim loại, nó tồn tại theo một phương thức không phù hợp với logic nhận thức của nhân loại Trái Đất, cũng không phù hợp với định nghĩa của Trái Đất về sự sống (sinh mệnh).
Ý thức chủ thể của nó không phải là logic hoàn chỉnh được xây dựng trong bộ não của một sinh mệnh dựa trên nguyên tố Cacbon, trong cơ thể nó cũng không tồn tại tế bào thần kinh và dây thần kinh.
Nhưng điều kỳ diệu là các proton, neutron, và thậm chí là cả cấu trúc khổng lồ của các nguyên tử và phân tử tạo nên tiểu hành tinh này đã tạo thành một chỉnh thể kỳ diệu.
Các electron và ion phân ly giữa chúng, truyền thông tin với tốc độ chậm, tạo thành một chu trình khép kín, tạo thành một trí tuệ chậm khổng lồ tương tự như một sinh mệnh dựa trên carbon, nhưng cũng hoàn toàn khác.
Sinh mệnh dựa trên nguyên tố carbon, đặc biệt là nhân loại, đều dựa vào dòng ion tích điện để truyền đạt thông tin, dựa vào sự thay đổi lượng tử của các nguyên tử phốt pho trong cấu trúc vi ống của tế bào thần kinh để tạo ra ý thức và lưu trữ ký ức.
Sinh mệnh nham thạch dựa vào một phản ứng hóa học có tốc độ thấp nhưng lại có quy mô lớn hơn và chậm hơn để truyền đạt thông tin, đồng thời, cũng dựa vào sự sụp đổ lượng tử và những thay đổi trong các hợp chất khác nhau bên trong nó để tạo ra ý thức và ký ức.
Điều kiện tiên quyết cho mọi thứ là trong sự ngẫu nhiên của mẫu số vô hạn, những thay đổi lượng tử trong tiểu hành tinh này tạo thành một quy luật và được tổ hợp thành một chỉnh thể.
Quá trình ra đời của nó quá ngẫu nhiên.
Nó không có đồng loại.
Ngay cả khi trong vũ trụ có những sinh mệnh nham thạch khác, thì chúng cũng không thuộc cùng chủng tộc với nó.
Trong hoàn cảnh bình thường, tốc độ suy nghĩ của nó rất chậm, cả một đời của nhân loại có thể chỉ là một đoạn hồi ức ngắn ngủi đối với nó.
Nó không thông minh, nó cũng không có bất kỳ phát minh nào, thậm chí, nó cũng không có cấp độ văn minh.
Nhưng nó vẫn thực sự "sống".
Nó có thể liên tục ghi nhớ và lặp lại một số thông tin đơn giản.
Sau khi thông tin được nó ghi nhớ, nó cũng sẽ lãng quên với tốc độ thật chậm khi nó "già đi".
Khi tất cả ký ức bị lãng quên, có nghĩa là nó đã "chết".
Khi đó, hơn 20 người 'không trở lại' chỉ còn tuổi thọ hơn 10 năm, nên không có cơ hội đọc được những thông tin của nó.
Nhưng trong cái rủi lại có cái may, khi nhân loại tiếp xúc với nó thì nó cũng đã sắp đi đến phần cuối cuộc đời trong sinh mệnh.
Hiệu ứng lực hấp dẫn trong cơ thể của nó bắt đầu có hiệu lực, sự sụp đổ lượng tử vốn chưa từng đình trệ đang dần dần đình trệ do sự chìm xuống của các hạt.
Khi mọi thứ rơi vào im lặng, nó sẽ trở thành một nham thạch vũ trụ chân chính, có thể bị một hằng tinh hoặc hành tinh nào đó bắt giữ trong vô số năm.
Là một sinh mệnh cô đơn đã chứng kiến mọi biến hóa của vũ trụ hai tỷ năm, có thể đến cuối cùng nó cũng có chút không cam lòng.
Đồng thời, chính vì trạng thái lượng tử dần dần có xu hướng chìm xuống, nó đã làm tăng tốc độ sụp đổ quy mô nhỏ trong cơ thể của nó lên gấp vô số lần.
Suy nghĩ của nó trở nên nhanh hơn, nó có thể bắt đầu phát ra tín hiệu video dài khoảng nửa giờ, trong một năm.
Tín hiệu sóng điện từ chính là hình ảnh cuối cùng mà nó muốn truyền tải đến nhân loại.
Những người 'không trở lại' cuối cùng đã giải mã được thông điệp này trước khi già nua và chết đi, đó là một hình chiếu lập thể vô cùng hùng vĩ tráng lệ bên trong vũ trụ.
Nó đã kể một câu chuyện cho nhân loại.
Nội dung của câu chuyện này chính là cuộc chiến xảy ra cách đây 1 triệu năm.
Cuộc chiến kéo dài đến mấy nghìn năm, 2 bên tham chiến lần lượt biến mất rồi lại xuất hiện trở lại.
Tất nhiên, cả cuộc đời của sinh mệnh nham thạch không chỉ nhìn thấy mỗi cảnh tượng trong đoạn video này, nhưng mà nó đã quên mất những điều xa xưa hơn thế từ lâu rồi.
Hơn nữa, trong ý thức của nó, tất cả những gì nó trải qua trong "nửa đầu của cuộc đời" hơn 1,9 tỷ năm, chỉ có nỗi cô đơn vô tận và sự buồn chán tuyệt đối, mãi cho đến 1 triệu năm cuối đời, mọi thứ trước mắt nó mới có thể trải qua những thay đổi mạnh mẽ như vậy.
Trải nghiệm kéo dài mấy ngàn năm này chính là kho báu quý giá nhất trong lòng nó.
Ngay cả khi nó sắp chết, nó vẫn hy vọng rằng kho báu quý giá của nó có thể được truyền lại cho kẻ đến sau.
Sinh mệnh nham thạch nén một quá trình mấy ngàn năm thành một đoạn video chỉ dài nửa tiếng, khiến công việc giải mã vô cùng khó khăn.
Nhưng cuối cùng những người 'không trở lại' cũng đã thành công.
Hai bên giao chiến, chính là Mizu và mắt kép.
Vào thời điểm đó, chiến hạm của mắt kép không phải là cấu trúc hình lăng trụ như lúc này, mà là những hình cầu cỡ nhỏ, số lượng cũng vừa vặn 1 triệu.
Ngay từ đầu, nền văn minh mắt kép đã chiếm thế thượng phong.
Khi chiến tranh tiếp tục tiến triển, hình thái chiến hạm của nền văn minh mắt kép dần dần thay đổi, tính năng của nó không ngừng được cải thiện.
Điều này có nghĩa là khoa học công nghệ của Mizu đang bị tiêu hóa và hấp thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận