Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1217: Lời Nói Thấm Vào Tim

Trần Phong giống như một đứa trẻ lần đầu trèo tường, không ngừng khích lệ bản thân bằng thứ ngôn ngữ ngây thơ như thế.
Lúc này, hắn không có ai để dựa vào cả.
Nhưng càng là tình huống như thế này, hắn lại càng quật cường.
Từ lâu, người có thể đồng hành cùng hắn, trực tiếp trợ giúp hắn, căn bản chỉ có một mình Lâm đầu to.
Đa số thời gian còn lại, hắn đều phải một mình đối mặt với tất cả kẻ thù.
Hắn quen rồi.
Một lúc lâu sau, rốt cục Trần Phong đã không còn thở dốc nữa, ánh mắt trở nên trong trẻo, đầy kiên định.
Hắn bắt đầu hình dung lại thông tin trong tâm trí.
Phía trước, dàn khung của ký hiệu thần bí đã được Trần Phong thiết kế hoàn chỉnh, nét mực uốn lượn đầu tiên được điền vào, giống như đang đồ bằng bút lông.
Đồng thời, Trần Phong quên hết thảy những kiến thức mà hắn đã nắm được từ năm 2600 đến nay.
Quy luật lượng tử gánh chịu tư duy của hắn tiến một bước dọc theo sợi trục trong chuỗi xích của mũi khoan.
Hạt vật chất ở mức năng lượng thực trôi nổi ở phía trước cũng là một dạng quy luật lượng tử giống như dữ liệu nhị phân 1 Bit, nó đi qua một kênh thông tin kết nối ảo và thực, nhỏ giọt vào tế bào não của phôi thai, rồi bén rễ như một hạt giống.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, lần đầu tiên sau 7 năm ròng, phôi thai "đã chết" lần đầu tiên giải phóng một luồng giao thoa rối lượng tử cực kỳ nhỏ.
Khuếch đại sự giao thoa này lên vô số tỷ lần, có thể hiểu đây chính là sóng não của một người, hoặc một phản ứng điện từ sinh học được giải phóng khỏi cơ thể trong quá trình tuần hoàn.
Trong máy quét mức năng lượng thực của viện nghiên cứu di truyền nguyên thủy, tín hiệu rối lượng tử này đã được khuếch đại vô hạn, cuối cùng vang lên trong nhiều phòng giám sát của viện nghiên cứu như một tiếng nổ lớn.
Bùm!
Sở nghiên cứu như sôi trào.
Vô số người vui mừng kích động đến mức nhảy dựng lên.
Có người đỏ bừng mặt, nước mắt lưng tròng.
Có người thì hai tay run rẩy, nói năng lộn xộn.
Những nhà nghiên cứu tham gia vào hạng mục có mức độ bảo mật cao nhất của đế chế Thần Phong, ôm quyết tâm kiên trì mặc kệ sống chết, đều biết thứ âm thanh này có nghĩa là gì.
Tiếng "bùm" đó tượng trưng cho nhịp đập trái tim của nhà hiền triết.
Gần như cùng lúc đó, giọng nói của Dương Quốc Định vang lên trong kênh tin tức của tất cả mọi người.
"Mọi người im lặng, giữ vững tinh thần tập trung, giai đoạn thứ hai chỉ vừa mới bắt đầu. Phôi thai có 'nhịp đập' không có nghĩa là đã thành công. Tôi phải nhấn mạnh một lần nữa, rằng, nhà hiền triết đã chính thức bước vào giai đoạn kết nối tư duy.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, và cũng là hạng mục quan trọng nhất trong việc đưa tư duy lượng tử trở lại cơ thể nhân loại! Khi phôi thai có nhịp tim, điều đó có nghĩa là nhà hiền triết đã bắt đầu tiến vào phôi thai. Quá trình tiếp theo là không thể đảo ngược, càng không thể dừng lại! Nhà hiền triết đã chặt đứt đường lui của chính mình. Ông đã đặt sinh mệnh của chính ông vào tay chúng ta.
Tầm quan trọng của sinh mệnh nhà hiền triết là thế nào, tôi tin rằng tôi không cần phải nhấn mạnh lại lần nào nữa. Điều này liên quan đến sự tồn vong của đế chế, toàn bộ nền văn minh nhân loại, và sự tồn vong của tất cả mọi người!
Hai trăm năm trước, tiến sĩ Sergey đã từng nói rằng. các nhà nghiên cứu khoa học chính là những chiến binh mặc áo choàng trắng. Đây là chiến trường của chúng ta! Trận chiến cuối cùng của chúng ta đã bắt đầu! Kẻ thù thực sự của chúng ta không phải là mắt kép, cũng không phải kẻ đầu têu đứng đằng sau mắt kép, mà chính là số mệnh bị diệt vong!
Vận mệnh chính là thứ mắt không thể thấy, tay không thể sờ tới. Nhưng nó vẫn đang chờ đợi chúng ta trong tương lai. Nó muốn xóa sạch chúng ta, gia đình chúng ta, quê hương chúng ta, đồng bào và dấu vết tồn tại của chúng ta, xóa sạch khỏi vũ trụ.
Nhân loại sẽ không ngồi một chỗ chờ chết! Nhà hiền triết và các bậc tiền bối của chúng ta, cũng như 'chúng ta' của trước đây, đã dùng công sức của 9 kiếp người, cuối cùng mới xé được một vết nứt lớn trong bóng tối vô tận. Ở đầu vết nứt kia, lại có một vũ trụ khác đang ẩn nấp.
Trong vũ trụ đó, con cháu của chúng ta có thể chèo thuyền vô tư giữa vô số thiên hà, từ Dải Ngân hà đến Andromeda, đến cả bức tường vĩ đại Sloan, vượt ra ngoài ranh giới vũ trụ đã biết! Nền văn minh của chúng ta sẽ trường tồn mãi mãi bên trong vũ trụ đó!
Tuy nhiên, để đạt được điều đó, chúng ta cần dùng chính đôi tay của mình để đánh bại vận mệnh tương lai, trở thành thứ mà chúng ta muốn.
Một chiến binh sẽ không bao giờ chỉ ham muốn một chút tiến bộ nho nhỏ, mà sẽ luôn kiên định vào mục tiêu cuối cùng. Sự buông thả đồng nghĩa với cái chết và thất bại. Vì vậy, mọi người có hiểu được ý mà tôi muốn nói không?"
Lời nói của Dương Quốc Định không phải là kiểu sâu xa khó hiểu, ý nghĩa bên trong cực kỳ đơn giản, thậm chí có một chút thông tục, nhưng chẳng hiểu sao chúng lại vô cùng thấm vào lòng người.
Người trong viện nghiên cứu sửng sốt trong chốc lát, sau đó sắc mặt từ từ đỏ lên.
Hơn mười giây sau, tiếng ồn nhanh chóng lắng lại, mọi người lại trở về với vị trí công tác của mình.
Bầu không khí rõ ràng đã thay đổi đáng kể so với trước đó.
Lúc mọi người quyết định ở lại, chính là dựa vào sự dũng cảm liều lĩnh, họ dựa vào ý chí thuần túy để chèo chống cho công việc của mình, nhưng bây giờ, bên trong mỗi người lại có thêm một sự giác ngộ sâu sắc.
Lâm La cũng nghe được những lời nói vừa rồi của Dương Quốc Định.
Cô hơi ngạc nhiên.
Cô hiểu rất rõ về Dương Quốc Định.
Dương Quốc Định tuy không lầm lì trầm mặc ít nói, nhưng chắc chắn không phải là người có tài ăn nói khéo léo như vậy.
Phong cách làm việc của anh thường là nói ít, làm nhiều, dùng hành động để thay thế cho ngôn ngữ, hiếm khi thể hiện những cảm xúc bộc lộ như vậy bằng ngôn ngữ.
Những lời vừa rồi, chắc chắn không thể nào xuất phát từ bản thân anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận