Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1342: Đánh Gãy Quá Trình Phát Triển Tự Do

Trong nhiều năm nay, McCann Ansel đã làm rất tốt công việc của mình, mãi cho đến tháng 2 năm 2975, khi tinh cầu người Thằn Lằn phát sinh bạo loạn.
Trong lịch sử, do những suy nghĩ cảm tính tương đối đơn giản, hệ thống xã hội của người Thằn Lằn thực sự rất giống với xã hội nguyên thủy của nhân loại, chính là hệ thống liên minh bộ lạc.
Cho dù khoa học công nghệ của họ rất tiên tiến, người Thằn Lằn đã quen với việc sử dụng các cuộc họp trực tuyến, dùng phương thức đơn giản là bỏ phiếu chung để quyết định các quyết định lớn, nên chưa bao giờ công nhận ai đó làm nhà lãnh tụ tối cao cả.
Nhưng sau khi gia nhập xã hội nhân loại, có lẽ là bị nhân loại ảnh hưởng, hoặc cuối cùng cũng giải phóng khỏi sự thống trị áp bức của mắt kép, người Thằn Lằn bắt đầu trải qua quá trình tiến hóa vi diệu,.
Năm 2969, một người Thằn Lằn có cả EQ và IQ tuyệt vời được sinh ra, anh ta chỉ dùng 6 năm ngắn ngủi để thu được sự phục tùng tuyệt đối của hơn 60% bộ lạc.
Thậm chí, anh ta còn tìm một nhân loại cho anh ta một cái tên Ấn-Âu, gọi là Tô Bác, có nghĩa là siêu thằn lằn.
Tháng 2 năm 2975, Tô Bác quyết định mở một cuộc nội chiến quy mô nhỏ để buộc 40% bộ lạc khác phải phục tùng mình, đẩy cấu trúc xã hội của người Thằn Lằn từ xã hội nguyên thủy sang chế độ quân chủ phong kiến.
Dưới tình huống bình thường, phản ứng của nhân loại đối với những thay đổi quyền lực trong nội bộ chủng tộc nô lệ đều là nhắm một mắt mở một mắt, không can thiệp.
Bởi vì nhân loại tin rằng, dựa theo kinh nghiệm của bản thân, cho rằng nếu để những nô lệ này tự do tiến hóa thì bọn họ sẽ khám phá được tiềm năng bản thân và giúp quá trình tiến hóa nhanh chóng hơn.
Nhiều học giả cũng cảm thấy, nếu người Thằn Lằn đã tiếp xúc với nhiều công nghệ của nhân loại rồi, thì bọn họ nên thúc đẩy văn minh tiến bộ nhanh chóng hơn, nhanh chóng tích hợp lối tư duy đơn giản có vẻ phân tán của bọn họ.
Nhưng lần này, McCann Ansel lại cho rằng chế độ quân chủ phong kiến của người Thằn Lằn không phù hợp với các nguyên tắc của hệ thống cộng hòa nhân loại, quyết đoán bắn chết Tô Bác - vị lãnh mới ra đời.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu thu nạp nền văn minh nô lệ, nhân loại can thiệp trực tiếp vào một dị tộc.
Chuyện này vốn dĩ chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng không ai có thể ngờ rằng 40% bộ lạc còn lại nhìn thì có vẻ chống lại Tô Bác đã công khai thái độ, tuyên bố rằng họ đang nhanh chóng hoàn thiện luật pháp, chuẩn bị hoàn toàn tuân theo Tô Bác, chờ đợi vị lãnh tụ mới này có thể dẫn dắt họ tiến lên.
Thế là chuyện nhỏ biến thành chuyện lớn.
Hành vi của McCann đã đánh gãy quá trình phát triển tự do của một nền văn minh tộc nô lệ.
. . .
Trong một thời gian rất ngắn, cái chết của Tô Bác đã truyền khắp tinh vực Vân Đỉnh.
Bề ngoài thì các dị tộc khác không có phản ứng gì cả, nhưng chắc chắn trong lòng sẽ có chút suy nghĩ.
Phản loạn không xảy ra, suy cho cùng, sự lãnh đạo của nhân loại vẫn tốt hơn sự áp bức và nô lệ của mắt kép rất nhiều.
Dưới sự cai trị của mắt kép, sự tuyệt chủng của bộ tộc nô lệ chưa bao giờ là chuyện hiếm cả, giờ đây nền văn minh người Thằn Lằn chỉ là mất đi một Tô Bác...mà thôi.
Cơn ác mộng trôi qua chưa được bao lâu, rất nhiều nô lệ vẫn còn biết ơn nhân loại, hơn nữa, song phương hoặc cùng chiến đấu hoặc cùng nhau hợp tác lâu dài, những chủng tộc nô lệ này biết rất rõ rằng nhân loại chỉ là vì thời gian phát triển quá ngắn nên nhìn cứ tưởng yếu ớt mà thôi.
Chứ nếu xét về mặt chiến tranh và tiềm năng nội lực, nhân loại Trái Đất vượt xa mắt kép.
Vất vả lắm cuối cùng mới có thể thoát khỏi số phận bi thảm khi bị khống chế tư duy và sống như một cỗ máy, nên không có chủng tộc nào nghĩ đến việc khiêu khích nhân loại vào thời điểm này, điều quan trọng nhất bây giờ là đoàn kết với nhân loại và đối mặt với kẻ thù chung.
Một số nô lệ tin rằng cái chết của Tô Bác có thể biểu hiện của hình thức quản lý của nhân loại, khác với hình thức quản lý của mắt kép.
Nhân loại sẽ không kiểm soát hoàn toàn, mà chỉ can thiệp một chuyện nhất định trong thời điểm nhất định.
Tuy nhiên, vẫn có một số loài đang tiến lên trong trong quá trình phát triển văn minh nhờ những những thay đổi mà trình độ công nghệ mới của nhân loại mang lại, bọn họ bắt đầu âm thầm cảnh giác, dứt khoát ngăn chặn quá trình tiến hóa, cố gắng trở lại trạng thái ban đầu - cũng là trạng thái khi họ tham gia vào vũ trụ đa nguyên.
Ví dụ, người Mizu đang xem xét có nên sử dụng công nghệ của nhân loại để nhanh chóng sinh sôi, mở rộng quy mô giống loài, khôi phục năng suất của quần thể hay không.
Họ hơi do dự.
Nhân loại Trái Đất - người đã từng là "tiểu lão đệ" của bọn họ đã trở nên cường đại thế này rồi.
Mizu còn cần thời gian để thích ứng.
Những thay đổi của thế giới bên ngoài không quá dữ dội, nhưng lại rất tinh tế và tồn tại một cách khách quan.
Các nền văn minh thứ cấp đang bí mật quan sát tình hình theo cách riêng của họ, chờ đợi quyết định của nhân loại.
Bất kể nhân loại làm gì tiếp theo, bất kể sẽ xử trí McCann Ansel thế nào, tất cả chắc chắn sẽ gây ra những tác động tiềm ẩn lâu dài và trên diện rộng.
"McCann, hãy nói cho tôi biết suy nghĩ của anh. Tại sao anh lại tự ý giết Tô Bác mà không hề thảo luận với cấp trên của mình. Ấn ký quy ước vận mệnh của anh hết hiệu lực rồi ư?"
Trong phòng thẩm vấn, 3 thẩm tra viên ngồi phía sau một chiếc bàn dài, một người trong đó nói.
McCann Ansel ngồi đối diện, ông ta không bị áp dụng các biện pháp cưỡng chế, không bị xích hay còng tay.
Thoạt nhìn thì tình trạng của ông ta vẫn có vẻ ổn, tràn đầy năng lượng, ánh mắt sáng ngời và có thần.
McCann trả lời: "Ấn ký của tôi vẫn còn đậm nét. Tôi cho rằng những gì Tô Bac định làm với người Thằn Lằn là không thể chấp nhận được. Bất kỳ hệ thống xã hội nào cũng phải duy trì sự cạnh tranh công bằng để duy trì sức sống. Hành động của Tô Bác sẽ bị tổn hại nghiêm trọng đến quyền lợi và động lực tiến lên của những người Thằn Lằn khác, như vậy, sẽ gián tiếp gây thiệt hại cho lợi ích của nhân loại. Tôi đã cố gắng thuyết phục cậu ta, nưng lại bị từ chối. Vì vậy, tôi quyết định giết cậu ta.
Đồng thời, tôi cũng biết hành động của mình không thể được cấp trên ủng hộ. Có thể sẽ có một cuộc họp bàn bạc phức tạp, có thể sẽ cho phép tôi tạm thời ngăn chặn tình hình, để mọi chuyện phát triển từ từ. Nhưng tôi không nghĩ là có thể trì hoãn lâu hơn nữa, tôi sợ những người Thằn Lằn khác sẽ ý thức được sự cám dỗ của địa vị hoàng đế, gieo vào lòng cá nhân trong quần thể này hạt giống của lòng tham.
Cho nên, tôi đã quyết đoán hành động. Tôi biết rằng tôi đã vi phạm luật cơ bản của vũ trụ đa nguyên. Dù có bị xử lý thế nào thì tôi cũng sẽ chấp nhận vô điều kiện, đồng thời, tôi cũng muốn bày tỏ sự ủng hộ chân thành đối với quyết định của lãnh đạo. Tôi là một quân nhân, thiên chức của một quân nhân chính là phục tùng mệnh lệnh. Tôi sẽ chỉ phạm sai lầm lần này."
McCann rất thẳng thắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận