Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 154: Cô Ấy Sẽ Bị Xử Quyết

u Thanh Lam và Trần Phong nói chuyện ròng rã hai ngày, cô cẩn thận sắp xếp lại ý tưởng “dân dụng” của Trần Phong, khiến nó càng thêm chặt chẽ, phương pháp lập luận không còn chỉ là suy đoán bởi trực giác của Trần Phong, mà kết quả cuối cùng có được là thông qua so sánh rất nhiều dữ liệu.
Trong văn phòng, ba người không chớp mắt nhìn vào màn chiếu.
Tải tệp lên...
Tiến trình tải tệp 1… 100%.
Lãnh đạo đang xem xét…
Ủy viên ban điều hành Bowyer Grant đang xem tài liệu 1/27…
Ủy viên ban thường vụ Lộ Tiên Phong đang xem tài liệu 2/27...
"Hoàn tất. Báo lên."
Đường Thiên Tâm thở phào một hơi.
Ba ba ba!
Ba người vỗ tay chúc mừng.
Nửa tiếng trôi qua, trên màn hình chiếu không hiển thị phản hồi của đề xuất được thông qua, nhưng cũng không biểu hiện là bị từ chối, không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Đường Thiên Tâm nghi ngờ nói: "Có chuyện gì vậy? Dù là đồng ý hay bác bỏ thì thường ngày đều được giải quyết rất nhanh, hôm nay sao lại thế này?"
Trần Phong không hiểu mấy về tình huống này, thẳng lắc đầu.
u Thanh Lam nói: "Có lẽ là vì liên quan đến quá nhiều nhân viên, nên cần phải triệu tập toàn thể ủy viên đại biểu trong quy mô lớn để bỏ phiếu công khai."
"Có lẽ vậy, mặc kệ nó đi. Chúng ta tiếp tục làm tốt chuyện của mình. Cuối tuần, hạm đội Thiên Tâm sẽ khởi hành, tôi phải chuẩn bị và hoàn thành việc lựa chọn thành viên mới cho hạm đội tại căn cứ."
Ba người tạm thời bỏ chuyện này xuống, bận rộn với việc của mình.
u Thanh Lam mang theo quân cờ và bàn cờ về viện Huyền Vũ ở phía tây nam Trung Hoa.
Tối hôm đó, Đường Thiên Tâm tìm Trần Phong, nói cho hắn biết là cô phải đến thủ phủ hành chính ở Châu Mỹ, để giải quyết bản kiến nghị của mình, ở đó sắp tổ chức hội nghị lớn dành cho toàn bộ đại biểu biểu quyết tập thể, do đó bọn họ yêu cầu cô, những người duy nhất đã ký tên trong bản kiến nghị này, đến để giải trình.
Trần Phong không nghĩ nhiều, hắn bảo cô nàng đi sớm về sớm, tốt nhất là trên đường bàn bạc chột chút với u Thanh Lam, xem xét cẩn thận nội dung của bài phát biểu trước khi lên sân khấu.
Sau khi Đường Thiên Tâm rời đi không lâu, đúng 8 giờ tối, 5 chiến hạm tuần tra cỡ lớn xuất hiện trên bầu trời của căn cứ Đại Tuyết Sơn.
Rất nhiều binh sĩ mặc Tinh Phong Giáp cùng đầy đủ trang bị nhảy xuống.
Lệnh tập hợp khẩn cấp vang lên khắp căn cứ, tất cả mọi người bị triệu tập đến quảng trường.
Là vệ sĩ riêng của Đường Thiên Tâm, Trần Phong, được xem là người phụ trách căn cứ tạm thời, đến gặp gỡ tướng lĩnh của nhóm binh sĩ này tại căn cứ.
Quân hàm của tên tướng lĩnh này còn cao hơn Đường Thiên Tâm!
Trần Phong ngơ ngác không hiểu gì.
"Xin lỗi, chuyện gì đang xảy ra?"
Tướng lĩnh liếc mắt nhìn Trần Phong, khẽ cười nói: "Anh chính là vị chiến sĩ xếp hạng nhất toàn hệ thống nhiệm vụ mô phỏng, thượng tá Trần Phong?"
Trần Phong khiêm tốn lắc đầu, "Không dám nhận."
"Thượng tá, khiêm tốn cũng không thể nâng cao phẩm đức của anh. Chiến tranh đang đến gần, bộ quân sự đã quyết định tiến hành một cuộc kiểm tra tâm lý tấn công toàn diện đối với tất cả các binh sĩ tại tất cả các căn cứ huấn luyện chính trong quân đội. Tôi hy vọng anh hợp tác."
Trần Phong kinh ngạc hỏi: "Chuyện lớn như vậy, tốt nhất là đợi chỉ huy Đường Thiên Tâm của chúng tôi trở lại rồi chấp hành mới đúng chứ?"
"Hiện tại, Đường tướng quân có việc cần giải quyết, không thể trở lại. Đây cũng không phải việc lớn gì, anh phối hợp một chút đi, sắp xếp thỏa đáng là được."
Lúc hai người đang nói chuyện, tàu tuần tra đã bắt đầu ngo ngoe đưa 200 thiết bị kiểm tra tâm lý đến quảng trường.
Những thiết bị kiểm tra này là những hộp vuông màu trắng có chiều dài 3m.
"Thời gian gấp gáp, bắt đầu ngay thôi. Mỗi người 20 phút, căn cứ Đại Tuyết Sơn có tất cả 63.400 người cần kiểm tra, đêm nay sẽ rất bận rộn đây."
Trong lòng Trần Phong đầy nghi ngờ nhưng đây là mệnh lệnh của cấp trên, hắn cũng chỉ có thể chấp hành.
Lúc sắp xếp xong mọi thứ, Trần Phong lặng lẽ kéo Scott ra sau, hỏi: "Scott, chuyên môn của anh là nghiên cứu những thứ này, mấy gian phòng màu trắng đó không có gì kỳ quặc chứ?"
Scott lắc đầu, "Không có vấn đề gì. Đây thực sự là những cabin loại nhỏ dùng để kiểm tra tâm lý, được sử dụng rất rộng rãi và độ chính xác có thể còn cao hơn nhiều so với thẩm tra chính trị thông thường."
"Vậy là được rồi."
Thời gian trôi qua, huấn luyện viên trong căn cứ, thành viên huấn luyện, tân binh thậm chí là các nhân viên kỹ thuật đều lần lượt bước vào thiết bị kiểm tra.
Những người đi ra đều không có biểu hiện gì bất thường, những người xuống từ trên tàu tuần tra cũng không làm khó dễ gì những người đã kiểm tra, chỉ bảo bọn họ về phòng nghỉ ngơi.
Trần Phong để mình kiểm tra cuối cùng, hắn cũng không ở đây khổ sở chờ đợi mà trở về ký túc xá, mở trợ thủ AI lên, hắn định liên lạc với Đường Thiên Tâm, để làm rõ đến cùng những chuyện đang xảy ra.
Nhưng hắn không thể liên lạc được với cô, bên kia chỉ nói Đường Thiên Tâm đang tham gia hội nghị quan trọng, không được liên lạc với bên ngoài.
Trần Phong quyết định vào hệ thống nhiệm vụ mô phỏng, tranh thủ luyện tập 2 màn nhiệm vụ.
Trước khi bắt đầu, hắn bước vào quán cà phê Chuông Hoa Lâu ở quảng trường mô phỏng vắng vẻ, định làm một chén Đại Hồng Bào điều hoà trạng thái một chút.
"Trần Phong."
Hắn mới nhấp một miếng trà thì trong lỗ tai đã truyền đến giọng nói từ nơi nào đó.
Hắn nhìn bốn phía, trong hệ thống mô phỏng, bên cạnh hắn không có ai.
"Đừng tìm, là tôi, u Thanh Lam đây. Tôi đang ẩn nấp trong lõi của hệ thống mô phỏng, thông qua hệ thống truyền tin cho anh. Tôi truyền âm thanh thông qua việc khống chế cái ghế anh đang ngồi, tạo ra chấn động truyền âm, thông qua trục của hệ thống mô phỏng để anh có thể nghe được."
"À…, có chuyện gì?"
"Có chuyện không hay rồi, Thiên Tâm bị giải trừ chức vụ, bị bắt rồi!"
Lòng Trần Phong hoảng hốt, "Cái gì! Lãnh đạo có ý gì?"
"Tôi cũng không rõ tình hình cụ thể. Tôi chỉ biết cô ấy bị phán quyết tội danh nhiễu loạn quân tâm, đang bị hạn chế tự do di chuyển. Sáng sớm mai, cô ấy sẽ bị xử quyết!"
Trần Phong hoàn toàn không kịp phản ứng, "Tại sao?"
u Thanh Lam vẫn dùng giọng điệu khó hiểu: "Tôi cũng không nghĩ ra. Nếu bọn họ không đồng ý đề án của chúng ta thì cũng không cần thiết phải làm như vậy. Chuyện này quá không hợp lý."
Trần Phong cấp tốc tập trung ý chí, "Tôi phải đi cứu cô ấy, hãy nói cho tôi biết tôi nên làm gì. Cô liên hệ với tôi như thế này chắc chắn là cô có biện pháp."
Mặc dù sớm muộn gì nhân loại cũng sẽ bị tuyệt diệt.
Mặc dù Trần Phong đã trải qua rất nhiều lần diệt vong, nhưng loại đại chiến này chưa từng xảy ra. Việc Đường Thiên Tâm chết trong tay chính “người nhà” của mình mà không có nguyên nhân rõ ràng, hắn hoàn toàn không thể tiếp nhận.
Những kẻ đưa ra quyết sách quả thực ngu xuẩn!
Chỉ có một lời giải thích.
Sau khi Đường Thiên Tâm gửi kiến nghị đi, tâm lý thâm nhập ẩn nấp ở một nơi sâu thẳm trong lòng lãnh đạo cấp cao đã bị phát động theo một cơ chế nào đó, dẫn đến sự bắn trả mãnh liệt này.
u Thanh Lam trả lời: "Chờ một chút, anh để tôi suy nghĩ lại đã."
Trần Phong chờ đến nóng lòng, "Đợi không được, giờ tôi sẽ ra ngoài mặc trang bị."
"Đừng mơ nữa. Ngay lúc tước đi chức vụ của Thiên Tâm, mọi người trong căn cứ Đại Tuyết Sơn các anh đã tạm thời bị thủ tiêu quyền khống chế trang bị rồi. Nếu bây giờ anh đi mặc Tinh Phong Giáp, chính là tự mang xiềng lên cổ, tự chui đầu vào lưới mà thôi. Bây giờ, trong căn cứ các anh đang kiểm tra đo lường tâm lý, chính là vì muốn xác định có người ủng hộ cô ấy hay không."
Trần Phong nghe vậy thì lập tức bừng tỉnh, "Thì ra là thế."
Chuyện này hắn cũng không có cách nào khác.
"Tôi có biện pháp!" u Thanh Lam bỗng nhiên nói.
"Nói nhanh!"
"Tôi là người phụ trách cải tiến thiết kế của Tinh Phong Giáp, tôi có thể công phá hệ thống phòng ngự của nó. Một lát nữa, anh hãy trực tiếp đến nhà kho, trước tiên tôi sẽ phá vỡ khóa điện tử ở đó, rồi giải trừ khống chế của một bộ thiết bị Tinh Phong Giáp, lúc ấy anh có thể mặc nó vào.
Tiếp theo, anh lại đến kho chứa kho chứa phi thuyền đằng sau căn cứ Đại Tuyết Sơn, trung tâm điều khiển của tàu chiến Hoàng Phong bên kia cũng do tôi thiết kế, tôi đã tính đến tình huống cực đoan là nó đã bị offline. Đầu tiên, anh kết nối dây dữ liệu của Tinh Phong Giáp vào tàu Hoàng Phong, rồi nhập chuỗi code này vào, như vậy có thể phá bỏ tình trạng offline. anh có thể lập tức rời khỏi căn cứ Đại Tuyết Sơn."
u Thanh Lam lấy tốc độ cực nhanh nói ra một chuỗi code dài, may mắn là trí nhớ hiện tại của Trần Phong đủ mạnh, hắn cấp tốc nhớ kỹ.
"Được, giờ tôi sẽ xuất phát!"
"Nếu không có vấn đề gì, tôi sẽ gặp anh ở thủ phủ bên kia."
"A?"
"A cái gì mà a, nhanh đi đi!"
Hai người nói xong, Trần Phong lập tức ra khỏi hệ thống nhiệm vụ mô phỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận