Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1033: Quan Điểm Khác Biệt

Thực ra, trong kế hoạch 1000 năm, vốn dĩ Trần Phong sẽ công bố một số lượng lớn các hạng mục công nghệ mang tính 'bom tấn' vào tháng 7 năm 2020, tiếp tục khơi mào cho sự phát triển điên cuồng về công nghệ của thế kỷ 21.
Đây chính là bước đầu tiên, cũng là bước cực kỳ quan trọng trong lịch sử văn minh nhân loại.
Vào năm 2020, nhân loại sẽ được tiếp xúc với những kiến thức mà nhân loại chỉ có thể tiếp cận sâu vào thế kỷ 24 trong tuyến thời gian thứ 9.
Tất nhiên, nếu muốn mọi người lập tức tiếp thu toàn bộ chúng là một chuyện rất khó, vì tiến độ của các ngành cơ sở còn chưa theo kịp, quá trình tiếp thu kiến thức của mọi người cần phải phối hợp với một số thí nghiệm mà hiện tại không thể thực hiện được
Nhưng không thành vấn đề, Trần Phong đã bày ra những thứ này trước thời hạn, vốn dĩ hắn cũng không trông cậy vào việc mọi người có thể làm được ngay.
Những người khác sẽ mất ít nhất từ 20 - 40 năm để tiêu hóa hết "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên" mà hắn soạn ra.
Nhưng điều này chỉ giúp hắn có đủ thời gian để thúc đẩy sự phát triển của các ngành ứng dụng.
Chỉ khi thành quả khoa học ứng dụng của bố cục mà hắn định sẵn trước đây ra lò, thì các công nghệ cơ bản như vật liệu và năng lượng mới có thể bắt kịp tiến độ, từ đó, mọi người mới có thể tiếp thu toàn bộ kiến thức lý thuyết trong "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên", và tự nhiên bọn họ có thể kết nối liền mạch với "tài liệu giảng dạy đến từ tương lai" mà Trần Phong đưa ra.
Trên đài, hắn đứng phát biểu. Dưới đài, không ít người nghe được mà như si như say.
Mặc dù Trần Phong chỉ giới thiệu những khái niệm cơ bản, nhưng hắn đã liên tục làm mới nhận thức của mọi người.
Một số lý thuyết mà hắn đưa ra còn điên cuồng lật đổ những quan điểm sống của các nhà nghiên cứu khoa học. Hóa ra, khoa học còn có thể được giải thích từ quan điểm này?
Nhưng cũng có một số người cau mày, cứ cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Một buổi sáng trôi qua, đã gần 12 giờ, hàng loạt lời giảng giải ở cường độ cao của Trần Phong rốt cuộc cũng kết thúc.
Buổi chiều lại tiếp tục.
Trước khi hội nghị tạm dừng, người phụ trách chính của một số viện nghiên cứu đã thông qua Lauersen để liên lạc riêng với Trần Phong, nhằm bày tỏ lòng biết ơn về những chia sẻ quên mình của hắn, nhưng những người này cũng đặt ra những nghi ngờ.
Họ cho rằng lý thuyết mà Trần Phong đề xuất quá phiến diện, tính đột phá quá cao, không phù hợp để sử dụng như một chân lý khoa học ở hiện tại.
Cho dù logic của những thứ này có chặt chẽ đến đâu, thì hiện tại cũng không thể tiến hành chứng minh thực tế.
Nếu ngộ nhỡ những điều mà Trần Phong vừa nói bị sai, nó sẽ khiến nhiều người lầm đường lạc lối, cản trở sự phát triển của khoa học.
Trước đó cũng đã có những tiền lệ tương tự, mà trường hợp điển hình nhất chính là sự tranh cãi về dòng điện một chiều và dòng điện xoay chiều.
Cho nên, những người này hy vọng rằng vào buổi hội nghị ban chiều, Trần Phong có thể thu lại bớt những lời nói vừa rồi, đừng có khẳng định theo kiểu chém đinh chặt sắt như vậy.
Lúc nói chuyện với Trần Phong, những người này đã cố gắng kìm nén cảm xúc của mình hết mức có thể, không hề tỏ ra tức giận, cố gắng tỏ ra tôi chỉ phản đối câu chuyện chứ không phải phản đối người nói, vô cùng nhấn mạnh rằng ý kiến của họ xuất phát từ những cân nhắc suy xét thuần túy về mặt học thuật.
Họ đều là những học giả thuần túy, không muốn đắc tội với Trần Phong, nhưng cũng không muốn vi phạm những nguyên tắc khoa học của riêng họ.
Trần Phong thì lại từ chối cho ý kiến, chỉ nói rằng đợi đến buổi chiều thì tự khắc sẽ rõ.
. . .
Bữa trưa, những người vừa mới tìm Trần Phong để bày tỏ sự không hài lòng lại ngồi cùng bàn với đám người Mendelssohn, Laursen.
Để trở thành một nhà lãnh đạo quan điểm, địa vị giang hồ của những người này trong giới học thuật tự nhiên sẽ không thấp, cấp bậc thứ hạng tương tự như đám người Laursen, Mendelssohn.
Trên bàn cơm, trung tâm chủ đề trò chuyện của mọi người không khỏi xoay quanh những khái niệm mang tính đột phá mà Trần Phong vừa mới đề xuất lúc sáng.
Đám người bắt đầu thảo luận về những khái niệm này dựa theo hiểu biết về lĩnh vực chuyên môn của riêng mình, ai nấy đều có những quan điểm riêng khác nhau.
Tâm trạng của mọi người đều hơi hỗn độn.
Tố dưỡng khoa học và tri thức thường thức của họ đang âm thầm giao chiến trong lòng.
Từ quan điểm học thuật thuần túy, những lý thuyết mà Trần Phong đưa ra lúc sáng không hề có vấn đề gì.
Ở giai đoạn hiện tại, đây đều là những "phỏng đoán" không thể phản bác, càng không thể chứng minh.
Cũng không thể nói rằng những phỏng đoán này là vô giá trị được, càng không thể người đưa ra phỏng đoán không có đóng góp gì cho khoa học.
Bản chất của cái gọi là "phỏng đoán", chính là suy nghĩ của những trí giả, đi trước cả thế giới hiện thực.
Có thể vượt ra khỏi cực hạn của thời đại, nhìn thấy được những gì mà người khác không thể nhìn thấy, lại còn có thể đưa ra một quy trình lập luận logic tương đối hợp lý, những thứ này vốn là biểu tượng của trí tuệ mà người thường khó có thể đạt được.
Tuy nhiên, trong triết học, "phỏng đoán" chiếm nhiều quyền lực hơn khoa học.
Từ xưa đến nay, hầu hết các phỏng đoán cuối cùng đều được chứng minh là sai.
Nhưng trong quá trình chứng minh sự sai lầm của nó, khoa học lại tiến thẳng về phía trước.
Một số ít phỏng đoán trở thành "chân lý" theo từng giai đoạn, cũng đem những người đề xuất phỏng đoán đẩy lên 'thần đàn' (bàn thờ vị thần).
Với địa vị hiện tại của Trần Phong, hắn muốn đưa ra những phỏng đoán mang tính cá nhân cũng là chuyện không có gì quá đáng.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, hắn đề cập quá nhiều phỏng đoán cùng một lúc.
Lúc trước, Trần Phong xuất bản "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên", điều này có thể xem là "hợp lý".
Nhưng lúc đó, những thứ mà hắn đề cập tới so với thời đại cũng không tính là quá xa, người khác có thể nhìn thấy khả năng kiểm chứng một cách rõ ràng.
Nhưng lần này, hắn lại một hơi bày ra những thứ vượt khoảng cách đến cả mấy trăm năm, chuyện này chẳng khác nào việc đang rao giảng về vật lý thiên văn và quảng bá di truyền học cùng với các loại thuốc điều trị ung thư trong thời kỳ Trung cổ châu Âu vậy, nơi "thuyết nhật tâm" vẫn còn phổ biến.
Đây chính là một động thái vô cùng lệch lạc.
Nếu thực sự ở thời kỳ đó, những người như hắn chắc chắn sẽ bị thiêu chết.
May mà thời thế bây giờ đã khác, hay lắm, với năng lực cá nhân hiện tại của Trần Phong thì không cần phải sợ rằng sẽ có người có ý đồ thiêu chết hắn, bởi vì chẳng có ai có khả năng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận