Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 127: Mỏ Vàng Lấy Mãi Không Hết, Dùng Mãi Chẳng Cạn

10 phút sau khi Chung Lôi diễn tấu hoàn chỉnh, Trần Phong mới thoát ra khỏi trạng thái thất thần.
Khiến hắn chịu đả kích nặng nề như thế, có hai nguyên nhân chính.
Thứ nhất, trình độ của chính ca khúc “Thiêu Đốt Bản Thân” này, quả nhiên là cường hãn đến mức khiến hắn không thể nào bình tĩnh được.
Với năng lực thưởng thức hiện tại của Trần Phong, hắn cho rằng “Thiêu Đốt Bản Thân” tuyệt vời không kém gì “Dục Hỏa”.
Hắn tin rằng phán đoán của người khác cũng không mấy khác biệt, bài hát này chắc chắn vẫn sẽ là một tác phẩm kinh điển, đủ để trải qua thử thách thời gian mà truyền tụng đến ngàn năm sau.
Thứ chuyện hợp tình hợp lý này lại ngoài dự liệu của hắn.
Trong mắt hắn, Chung Lôi giống như một mỏ vàng lấy mãi không hết, dùng mãi chẳng cạn.
Dù hắn một cuốc đào rỗng tận đáy thì vàng bên trong cái mỏ này cũng sẽ giống dòng nước trong vắt từ một cái giếng tốt, liên tục xuất hiện.
Thứ hai, hắn hiểu câu chuyện được kể trong bài hát.
Chỉ một khúc dạo đầu bằng ghi-ta thôi đã có thể khiến Trần Phong lập tức rơi vào trong cảnh ý mà ca khúc này phác họa.
Dường như hắn có thể thấy được một thân ảnh to lớn cao ngạo đang bước ra từ trong liệt diễm.
Thân ảnh này trông có vẻ mông lung, không rõ ràng, nhưng bước chân lại vô cùng kiên định.
Nghe lần đầu sẽ khiến người ta hiếu kỳ, vì cái gì mà người này xông xáo bước vào ngọn lửa, sau đó lại một lần nữa bước ra ngoài.
Nên ban đầu, Trần Phong còn lo lắng rằng bài hát này bị trùng lặp với “Dục Hỏa”, chỉ là một mảnh vải thô chắp vá mà thôi.
Nhưng theo sự thay đổi của nét vẽ, ca từ và giai điệu càng về sau càng được Chung Lôi biến hóa rất mới mẻ, Trần Phong mới sực nhận ra “Thiêu Đốt Bản Thân” và “Dục Hỏa” khác nhau.
So với “Dục Hỏa”, bên trong “Thiêu Đốt Bản Thân” giảng giải nhiều hơn về động cơ của nhân vật, làm mục đích càng thêm sáng tỏ, ẩn giấu một thứ tinh thần hi sinh.
Đây là thứ hi sinh mà dù bản thân có lao vào biển lửa, phá vỡ đi quy tắc cũng phảng phất mùi vị không quan tâm.
Bản chất của “Dục Hỏa” là sự tái sinh của chính mình, bản chất của “Thiêu Đốt Bản Thân” là hi sinh vì người khác.
Loại tinh thần hy sinh này, hiển nhiên là đang nhắm vào chính Trần Phong hắn.
Lúc Trần Phong vừa nghe xong bài hát còn đang trầm tư cân nhắc thì Chung Lôi lại nói, bài hát này nổi lên ngay chính thời điểm cô xem video ghi hình hắn lái moto xông đến.
Cô nàng cảm động trước sự dũng cảm của Trần Phong, đồng thời khắc sâu hành động nguy hiểm của hắn,
Chung Lôi cho rằng, lúc ấy chỉ cần Trần Phong phạm một sai lầm nhỏ, cũng sẽ có thể rơi khỏi chiếc xe đang chạy ở vận tốc 150km/h và chắc chắn sẽ chết.
Do đó, bài hát này chính là thứ cô viết cho Trần Phong.
Tuy trong lòng Trần Phong rất xấu hổ nhưng hắn cũng chỉ có thể chịu đựng.
Hắn chỉ tiếc, lần này thật sự không thể chép được.
"Thế nào? Anh đánh giá xem?" Chung Lôi thúc giục với vẻ mong chờ.
Trần Phong hỏi lại: "Chẳng phải cô đã có đáp án của mình sao?"
Sự tự tin của cô đã khởi động, không thể ngăn cản.
Giống như những trải nghiệm của Trần Phong trong dòng thời gian đầu tiên, sau khi cô tạo ra kiệt tác đầu tiên của mình và được thị trường công nhận, cô không bao giờ tự chất vấn bản thân nữa.
Thậm chí lần này còn mãnh liệt hơn, không cần người ngoài tán thành, sự tự tin trong người cô nàng đã đạt tới đỉnh điểm.
"Không, tôi muốn nghe bình luận của anh hơn."
"Rất hay, không thua gì những bài tôi đã viết cho cô."
"Cảm ơn, đây là đánh giá mà tôi muốn nghe nhất." Chung Lôi buông ghi-ta xuống, giọng nói có chút kích động, "Cám ơn anh, Trần Phong. Trước đây dù tôi luôn một mực tin tưởng mình có thể, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không dám lớn tiếng nói ra. Tôi sợ nó chỉ là một chuyện cười trong mắt người khác, sợ rằng một khi đã nói ra miệng nhưng sau đó chính mình lại không làm được mà thất vọng."
Trần Phong lắc đầu, "Cô quá lo lắng rồi, tôi luôn biết cô sẽ làm được."
"Đúng là vậy, tôi cũng rất kiêu ngạo. Nhưng nếu không có anh, hiện tại tôi khẳng định vẫn không làm được, ít nhất còn phải tích lũy thêm nhiều năm nữa, đúng không?"
Trần Phong suy nghĩ một chút, "Theo một ý nghĩa nào đó, thì có thể nói như vậy."
"Cảm ơn sự chỉ điểm của anh, cũng cảm ơn sự ưu tú của anh đã trở thành ngọn đèn dẫn đường cho tôi. Từ lúc bắt đầu đến giờ, tôi đã liều mạng hấp thu lý miện sáng tác của anh, liều mạng học tập và cũng chính anh đã cho tôi linh cảm, nhờ đó tôi mới có thể viết ra bài hát này. Vô cùng, vô cùng cảm ơn anh."
Sau khi Chung Lôi nói xong thì cô nàng lập tức chạy ‘đông đông đông’ lên lầu.
Trần Phong rơi nước mắt tại chỗ, nỗi lòng phức tạp không thể tả.
Hắn chấn kinh với tốc độ phát triển đáng sợ của Chung Lôi, chỉ mới vài tháng ngắn ngủi cô nàng đã hoàn thành sự lắng đọng phải diễn biến trong mấy năm, khiếp sợ hơn chính là sự thẳng thắn của Chung Lôi.
Cô nàng vậy mà lại trực tiếp thừa nhận rằng mình đang hấp thu lý niệm của hắn.
Phải biết, Chung Lôi là người cực kỳ cao ngạo.
Sở dĩ cô có thể biến hóa với tốc độ kinh người như thế, cũng bởi cái tính không chịu thua của cô, vì cô không muốn vĩnh viễn chỉ hát ca khúc của Trần Phong.
Nhưng bây giờ cô nàng lại cứ thế mà thừa nhận bản thân hấp thu lý niệm sáng tác của kẻ khác, điều này chưa từng xảy ra trong bất kỳ tuyến thời gian nào mà Trần Phong đã trải.
Trần Phong luống cuống.
Tưởng bắt được một con cừu để cạo lông, không ngờ lại xảy ra vấn đề.
Đúng là một cô gái ngốc.
Cô hấp thu lý niệm quái gì của tôi, tất cả vốn đều là của cô đấy!
Chuyện này nhắc nhở hắn.
Trần Phong quyết định để Chung Lôi tiến vào Tinh Phong Entertainment, một mặt hắn có thể can thiệp vào việc sắp xếp hành trình của cô, bảo vệ sự an toàn của cô, phòng ngừa tình huống tai nạn như lần trước phát sinh. Mặt khác, có thể giám sát sự nghiệp nghệ thuật của cô nàng, ngăn chặn tình huống vượt ngoài tầm kiểm soát, đảm bảo cô không chịu thêm sự quấy nhiễu.
Tuy mỗi lần Trần Phong xuyên thời không đều có thể xem cuộc đời của Chung Lôi nhưng sẽ luôn có kỳ hạn 1 tháng.
Nếu trong 1 tháng này phát sinh chuyện gì thì, Trần Phong cũng bất lực, không thể xoay chuyển.
Ngày hôm sau.
Đây nhất định một bữa tiệc hoàn hảo đối với thính giả phổ thông.
Trần Lê và u Tuấn Lãng cùng phát hành album mới, Lộ Vy ra single “Được Trời Ưu Ái”, Chung Lôi cũng đồng thời ra mắt single “Dục Hỏa”.
Phát sinh chuyện rung động giới âm nhạc.
Chỉ một ngày trôi qua, “Được Trời Ưu Ái” thành công trèo lên top 1, “Dục Hỏa” theo sát phía sau, xuống chút nữa là “Vô Vị”, “Đêm Đã Khuya” và các ca khúc trong album của Trần Lê và u Tuấn Lãng xuất hiện luân phiên.
Ngày hôm sau, “Dục Hỏa” nghịch tập thành công, đoạt lấy vị trí đầu bảng, sau đó đông đảo fan hâm mộ chân chính của Lộ Vy bắt đầu thổi kèn lệnh phản kích, giành lại vị trí đầu bảng.
Không quan tâm bí mật quan hệ giữa các nghệ sĩ như thế nào, riêng phần mình, fan hâm mộ vẫn đánh túi bụi.
Do đó, vị trí đầu bảng trong ngày liên tục đổi chủ trong cuộc cạnh tranh khốc liệt giữa dữ liệu của hai bài hát.
Ngươi hát ta cũng hát, đánh đến quên cả trời đất.
Tất nhiên, cho dù những bài hát này cạnh tranh với nhau như thế nào, thì trong mắt người khác, đó cũng là một cuộc chiến nội bộ giữa các tác phẩm của Trần Phong.
Hắn mới là kẻ thắng lớn.
Trong bảng xếp hạng của hai nền tảng Q-Tone và Cool Song, toàn bộ 16 ca khúc đứng đầu đều bị hắn chiếm cứ.
Ngoài phí bản quyền, một lượng lợi nhuận cổ phần khổng lồ cũng được tạo ra liên tục.
Sau khi trừ tất cả các chi phí, và khấu trừ tỷ lệ phân phối cho các nghệ sĩ và tỷ lệ nắm giữ của công ty, Trần Phong có thể kiếm được trung bình từ 10 đến 20 vạn thu nhập ròng mỗi ngày.
Đồng thời, lượng lớn thương vụ hợp tác lại như tuyết rơi, từ các nơi trong cả nước thậm chí là toàn cầu bay tới.
Những nhu cầu hợp tác này bao gồm phối soundtrack nhạc phim, các buổi biểu diễn thương mại, cải biên bài hát và rất nhiều phương diện khác.
Những thương vụ này cũng có thể mang lại thu nhập liên tục và ổn định cho Trần Phong.
Ví dụ, Tinh Phong Entertainment ủy quyền cho một bộ phim sử dụng "Dục Hỏa" của Chung Lôi làm bài hát chủ đề, vì vậy sau khi bộ phim được phát hành, Tinh Phong Entertainment cũng có thể nhận được một tỷ lệ nhất định từ doanh thu phòng vé.
Khi bộ phim được phát hành và được bật quyền hạn phát lại theo yêu cầu trên Internet hoặc trên đài truyền hình hoặc bán DVD, Tinh Phong Entertainment cũng có thể nhận hoa hồng.
Điều tương tự cũng xảy ra với từ tập đầu đến tập cuối của các phim truyền hình.
Một ví dụ khác là ủy quyền bài hát cho một công ty quảng cáo. Sau đó công ty này sẽ trích xuất giai điệu trong bài hát và trở thành nhạc nền quảng cáo hoặc bài hát tiếp thị. Mỗi khi quảng cáo được sản xuất, Tinh Phong Entertainment đều được chia tiền.
Ngoài ra còn có yêu cầu về quyền sử dụng beat nhạc trên các nền tảng KTV...
Sau khi chính thức hóa quản lý bản quyền, miễn là có thể tạo ra tác phẩm tốt, tiền sẽ ở khắp mọi nơi.
Nếu nghiêm túc sáng tác, không lừa mình lừa người thì chắc chắn sẽ giàu, không bao giờ nghèo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận