Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 838: Phát Sinh Chuyện Kỳ Quái

Ngay từ 20, 30 năm trở lại đây, chủ trương chiến lược của nhân loại đã dần dần chuyển từ đánh 'thừa sống thiếu chết' sang thoát hiểm chạy trốn.
Nhưng hết thảy mọi thứ đều không nằm ngoài dự đoán ban đầu của Trần Phong.
Đứng trước chiến hạm mắt kép có năng lực phi hành gấp 500 lần tốc độ ánh sáng, độ khó của việc thoát thân không khác gì độ khó khi chiến thắng đối phương.
Điều đáng buồn hơn nữa chính là, trong suốt trăm năm qua, không một con tàu thoát hiểm và tàu nghiên cứu khoa học nào may mắn thoát khỏi lưỡi hái tử thần.
Nhân loại đã từng thử từ bỏ cơ động siêu khúc dẫn, chuyển thành phi hành siêu khúc dẫn, nhưng vẫn sẽ bị tìm thấy.
Sau đó lại thay đổi cơ chế phân phối, một số tàu hạm sẽ phi hành siêu khúc dẫn, một số tàu hạm sẽ phi hành thông thường.
Tất cả những biện pháp có thể thử được, nhân loại đều đã thử qua, nhưng chẳng hề có tác dụng gì.
Ngày 30 tháng 6 năm 3089, con tàu nghiên cứu khoa học có tốc độ cao nhất đã đến vị trí cách xa hơn 3.000 năm ánh sáng, gần như rời khỏi phạm vi của nhánh Perseus thẳng tiến ra khỏi dải Ngân Hà, nhưng nó vẫn bị một Đao Phong Lang từ thông đạo phía sau không gian con bắt kịp.
Sau đó, hộp đen truyền tín hiệu trở lại qua mạng lượng tử, tuyên báo mọi thành viên trên tàu nghiên cứu khoa học đều hy sinh.
Kể từ đó, trước khi chiến tranh bùng nổ, tất cả các tàu nghiên cứu khoa học và tàu thoát hiểm do nhân loại phóng ra ngoài trước thời hạn đều không may mắn thoát khỏi.
Mặc dù tàu thoát hiểm sẽ chủ động cắt đứt mọi liên hệ kết nối, không ai biết mỗi con tàu sẽ chọn tuyến đường nào, phương hướng ra sao, nhưng bên bộ chỉ huy vẫn có thể thống kê và ước tính khoảng cách gần đúng.
Từ đó, theo thống kê của bộ tổng chỉ huy kế hoạch thoát hiểm, nhân loại chưa từng có con tàu nào có thể tiến xa phần rìa của đế chế Thần Phong hơn 1.500 năm ánh sáng.
Hiện tại, những chiếc đi được xa nhất hẳn là 372 chiếc còn lại từ nhóm khởi hành vào đầu tháng 11 năm 3020, cách biên giới của đế chế 1.380 năm ánh sáng.
Nhưng nửa tháng trước, con số này là hơn 3000.
Năm 3094, số lượng tàu thoát hiểm dự kiến bay hơn 1000 năm ánh sáng lại trở về con số 0.
Như vậy, kế hoạch trốn thoát khổng lồ của nhân loại - 1 kế hoạch bắt đầu từ mấy trăm năm trước - 1 kế hoạch liên quan đến 1 trăm tỷ người, tuyên bố hoàn toàn thất bại.
Vũ trụ to lớn dường như vô hạn, dường như có thể đi bất cứ đâu.
Nhưng nếu kẻ thù đuổi theo sau có tốc độ nhanh hơn bạn mấy chục lần, thì dù bạn có trốn ở đâu, một ngày nào đó đối phương cũng sẽ tìm thấy bạn, một khi tìm thấy bạn, bạn sẽ bị rượt đuổi mãi cho đến khi tinh không bị xóa sổ hoàn toàn, mà kẻ thù này sẽ không bao giờ dừng lại trước khi tiêu diệt bạn hoàn toàn, như vậy, vũ trụ bao la và vô tận này chính là một loại lồng giam tuyệt vọng không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng tồn tại một cách khách quan.
Đó chính là cảm giác của những nhân loại thoát hiểm.
Biết rằng việc trốn thoát là một hy vọng xa vời, nhưng không thể không khăn gói lên chiến hạm, mang theo cả sinh mệnh và ký ức, cùng với cả tri thức của chính mình, còn cả những đứa trẻ và những phôi thai đông lạnh bên trong con tàu, từ biệt quê hương, đi đến nơi tận cùng vô định, không nhìn thấy đường về.
Lúc này, những người trên con tàu thoát hiểm cỡ lớn vừa bị đánh gãy thành 2 mảnh này đều cho rằng họ chết chắc.
Thiên Phong 917 đang phi hành khúc dẫn trong không gian con, thì bất ngờ bị Đao Phong Lang tấn công, sau đó rơi ra khỏi không gian con, tiến vào vũ trụ ba chiều, hơn 100.000 người vô tình bị cuốn vào chân không của vũ trụ, nhanh chóng tử vong.
Những nhân viên còn lại thương vong vô số.
Nhưng không một ai hoảng sợ, vì điều này đã sớm nằm trong dự liệu của mọi người.
Nếu bị phát hiện thì chắc chắn sẽ chết, chi bằng chết thật xinh đẹp.
Có chết cũng phải kéo dài thời gian, trì hoãn thêm chút.
Một số người mở mạng lượng tử ra, nối lại liên lạc với đế chế Thần Phong, báo cáo tin tức về cuộc chạm trán của Thiên Phong 917, báo cáo rằng gã thợ săn gian ác và xảo quyệt nhất, chiến hạm hình cầu, đã xuất hiện ở tinh khu này, sau đó, đế chế Thần Phong công bố tin tức, nhắc nhở các tàu hạm khác điều chỉnh hướng đi, tránh xa khu vực nguy hiểm.
Một nhóm người khác, bất kể già hay trẻ, đều leo lên đài điều khiển chiến hạm, cùng với một số ít cabin vận hành chiến cơ cỡ nhỏ, sẵn sàng lao ra ngoài liều mạng.
Một số người nhanh chóng tiến vào các tàu thoát hiểm cỡ vừa và nhỏ, chuẩn bị nhanh chóng chia thành các tốp nhỏ, rút lui về các phương hướng khác nhau.
Những người chia thành tốp nhỏ này không hề trông cậy vào việc mình có thể thoát thân, chẳng qua là phân tản, có thể trì hoãn thêm chút nào thì hay chút đó, trì hoãn kế hoạch truy sát của kẻ địch thêm một chút mà thôi.
Đây là kinh nghiệm quý báu mà vô số con tàu thoát hiểm đã bị phá hủy đã đổi lấy vô số sinh mạng nhặt được, chỉ có một mục đích duy nhất - câu thời gian.
Nhưng lại phát sinh một chuyện kỳ quái.
Vốn dĩ, những con Đao Phong Lang này chỉ cần thực hiện thêm vài đòn công kích trong vài chục giây ngắn ngủi thôi, là có thể tiêu diệt triệt để Thiên Phong 917, thế nhưng, những cỗ máy chiến tranh này lại đột ngột dừng tay, chúng đồng loạt di chuyển cách nhau mấy chục nghìn km, kể cả chiến hạm hình cầu đang đứng quan sát chiến trường từ xa cũng bay mất.
Trong vùng lân cận của chiến hạm hình cầu, các chiến cơ chuồn chuồn, bọ tám chân và rất nhiều đơn vị tác chiến cỡ lớn và vừa cũng nhanh chóng được thu hồi.
Trong vòng chưa đầy 20 giây, tung tích của chiến hạm hình cầu biến mất không còn tăm hơi.
Đi cả rồi!
Đây là một hiện tượng cực kỳ bất thường.
Rất hiếm khi kẻ săn mồi mắt kép lại lui binh sau khi phát hiện được con tàu thoát hiểm của nhân loại mà chưa tiêu diệt.
Thỉnh thoảng cũng sẽ có, nhưng chỉ có một lý do, đó là đối phương đã tìm thấy một con tàu nhân loại khác, cỡ lớn hơn, nhiều thành viên hơn, ở cách đó không xa.
Nhưng điều này là không thể.
Thiên Phong 917 chính là là đơn vị thoát hiểm lớn nhất trong tinh khu bên này.
Vậy thì tại sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận