Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1191: Chúng Ta Sai Rồi!

Lúc này, Đồng Linh đột ngột tỉnh lại, mở mắt ra, duỗi ra 5 ngón tay cử động liên tục, hệ thống phân phối động năng của T100 đã được bật lên 100%.
36 động cơ chiết diệu, động cơ khúc dẫn và động cơ chất môi giới của T100 được khởi động cùng lúc, trang giáp gào thét lao về phía trước.
Mỗi một loại động cơ trong số 3 loại động cơ này đều có các kịch bản ứng dụng khác nhau, trong hầu hết các trường hợp, chỉ có thể sử dụng cùng lúc 2 loại động cơ mà thôi, nếu không sẽ rất dễ mất kiểm soát.
Đồng Linh đã làm điều đó.
Nhưng lúc này, ánh mắt cô trống rỗng, tư duy cũng trống rỗng.
Cô vẫn hôn mê, vẫn chưa tỉnh lại.
Cô đang tham gia vào trận chiến của tinh hệ Ảnh Tử ở tuyến thời gian cuối cùng trong “ký ức” của T100.
Thời gian trong tâm trí cô trôi qua nhanh chóng, cô chỉ còn một bước nữa là hoàn thành nhiệm vụ.
Suy nghĩ của cô đã hòa nhập với Trần Phong trong tuyến thời gian trước đó.
Ở bên ngoài, cô thậm chí còn không biết mình đang làm gì.
6 phần vạn giây sau, T100 trực tiếp xuất hiện ở trước một con gấu nước.
Tay phải của Đồng Linh trong buồng lái trang giáp khẽ rung lên, một lưỡi đao mỏng với mật độ gấp 3 lần mật độ vật chất của sao neutron hiện ra từ lòng bàn tay của T100 bên ngoài.
Lớp bên ngoài của chiến đao được bao bọc bởi lớp bong bóng khúc dẫn, nhưng bề mặt của lưỡi đao bên trong lại được trải một lớp năng lượng thực dạng hạt.
Phần này là năng lượng thực tức thời mà Đồng Linh đã tạo ra thông qua bộ tạo mô phỏng trên T100, nó chỉ có thể tồn tại trong vũ trụ dưới 1 phần vạn giây, nhưng nó vừa đủ để chạm tới lưỡi kiếm từ cánh tay bọc thép.
T100 vung thanh đao lên, bổ về phía con gấu nước trước mặt.
Một đao vô cùng quỷ dị, nhìn có vẻ như rất qua quýt bình thường, nhưng khi bổ đến nửa chừng thì lưỡi đao lại biến mất không còn tăm hơi.
Dưới tác động của cú sốc năng lượng thực, lại có thêm nhiều động cơ đang hoạt động cùng lúc, đã tạo ra sự xáo trộn không gian do lực kéo lẫn nhau gây ra, Đồng Linh dùng thanh đao này để chém vào không gian tam trọng, sau đó vượt qua rào cản không gian, trực tiếp rơi xuống con gấu nước thủy tinh.
Không giống như những người khác, năng lượng chứa trong thanh đao mà cô vừa bổ xuống không hề bị gấu nước hấp thụ, mà thực sự có thể chém được nó, đâm được một lỗ thủng trên thân hình dài 50 mét của con gấu nước này.
Nhưng trong lỗ thủng không hề có cơ quan nội tạng nào cả, chỉ có một nhóm lưu quang sặc sỡ đầy màu sắc, giống như một đường hầm thời gian.
Một số lượng lớn lưu quang đầy màu sắc đang tuôn ra từ lỗ thủng. Những dòng lưu quang này không phải là ánh sáng chân chính, mà là năng lượng thuần túy.
Tần Quang, thành viên của bộ chỉ huy, và những chiến sĩ may mắn còn sống sót đồng loạt hướng mắt về phía này.
Không ai biết chuyện gì đang xảy ra.
Tại sao những nỗ lực trước đó của người khác đều là phí công vô ích, nhưng đến lượt cô lại thành 'một đao kiến công;, tạo ra một bước đột phá chỉ với một đao duy nhất.
"Các thông số của Đồng Linh đã thay đổi."
Sĩ quan phụ tá đột nhiên nhắc nhở.
Tần Quang nghe vậy lập tức mở thông tin cá nhân của Đồng Linh ra.
Toàn bộ dữ liệu đánh giá huấn luyện mô phỏng liên kết não bộ toàn diện của cô đã thay đổi đáng kể.
Con số 13,54 ban đầu ở phía trước đã biến mất, dấu ngoặc phía trước phía sau và cả con số 91,77 ở giữa cũng đã biến mất, chỉ còn một con số 99. 999 ..., xấp xỉ cấp độ tiêu chuẩn "Long".
Tần Quang ngửa mặt lên trời thở dài: "Sai rồi, chúng ta đều sai."
Giờ khắc này, rốt cục anh ta cũng biết được thế nào là giá trị của một chiến sĩ đỉnh phong, cũng biết được nhân loại hiện tại đã sai ở đâu.
. . .
3 giây sau, kỹ thuật viên phân tích và đưa ra kết luận.
Đồng Linh đã dùng thực tiễn để giúp nhân loại tìm ra nguyên lý cốt lõi khiến loài gấu nước trở thành thứ bất khả chiến bại.
Đối mặt với bất kỳ điều gì xa lạ, trước khi nhân loại tìm ra được nguyên lý của chúng, chúng chính là thứ bí ẩn khó lường, khiến con người phải cảm thấy sợ hãi, chẳng hạn như phong vũ lôi điện (gió, mưa, sấm, chớp) trong thần thoại, hoặc như...thuốc súng.
Giả sử một người đàn ông hiện đại cầm súng thuốc súng quay trở lại thời Ân - Thương, lúc tranh chấp với người khác, anh ta thô bạo rút súng ra rồi đoàng một phát vào người đó, khiến người đó ngã gục trong một khoảng cách khá xa, thì người đàn ông hiện đại sẽ lập tức tiến vào bảng phong thần ngay tại chỗ, không được xưng là Dương Tiễn thì cũng có thể xưng là Lôi Chấn Tử.
Nhưng nếu người Ân Thương cổ đại thừa dịp anh ta ngủ say mà trộm đi khẩu súng có chứa thuốc súng của anh ta, sau đó tháo rời thành từng mảnh, người cổ đại sẽ tìm thấy bột thuốc súng trong túi đựng đạn, vô tình động phải rồi lại vô tình gây ra một vụ nổ nhỏ.
Người cổ đại có thể hiểu ngay được rằng, rõ ràng người đàn ông này không phải thần thánh, mà thứ thần thánh thực ra chính là thứ bột này, một lần nổ thôi cũng đủ để xé toang một cỗ xe bằng sắt.
Cứ như thế, sau khi hiểu được một phần của nguyên lý, cảm giác thần bí sẽ đột nhiên bị phá vỡ, nỗi sợ hãi cũng theo đó mà biến mất.
Nói không chừng, người cổ đại sẽ thử tìm hiểu trước cách chế tạo thuốc súng trước thời hạn cũng nên.
Lúc này, cục diện mà hạm đội Vô Danh đang phải đối phó với gấu nước thủy tinh cũng tương tự như cách mà người cổ đại thời Ân Thương đã "trộm" súng thuốc súng vậy.
Trong phòng thí nghiệm phân tích kỹ thuật của hạm đội, nhà khoa học trưởng Dương Chấn An cho biết: "Đây là một ứng dụng sâu của năng lượng ảo mà nhân loại chưa từng thấy. Gấu nước thủy tinh thực chất là một phiên bản phóng to của vi khuẩn ZS."
Tần Quang: "Ý của anh là?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận