Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1361: Chỉ Thị Đầu Tiên

Một tháng sau, Đường Thiên Tâm, người vừa bước vào giai đoạn tiểu học, đã giành chức vô địch chung cuộc trận chiến chỉ huy mô phỏng của các sĩ quan chỉ huy cấp sơ cấp toàn nhân loại với thành tích không thể bàn cãi.
Cuối cùng, cô đã có đủ điều kiện để chỉ huy một hạm đội trí năng cỡ trung bình, thực hiện các nhiệm vụ phụ tại các chiến trường xa xôi thông qua hệ thống liên kết mạng lượng tử.
Cô trở thành sĩ quan chỉ huy viễn trình với quân hàm trung tá.
Trong hệ thống quân đội, người ta bắt đầu so sánh cô với Trịnh Mặc của năm đó.
Có người thán phục.
Nhưng càng nhiều người cho rằng điều này là chuyện hiển nhiên, thậm chí cho rằng Đường Thiên Tâm chỉ thiếu một cơ hội để chứng minh năng lực của mình mà thôi.
......
Trong phòng, Đường Thiên Tâm đang dùng ánh mắt hơi hơi cưng chiều nhìn Trịnh Phong, người lớn hơn cô những 2 tháng.
Lúc này Trịnh Phong mồ hôi nhễ nhại, dùng răng cắn chặt cây bút.
Trước mặt hắn là một cuốn sách giấy đầy rẫy những công thức chằng chịt.
Đây là thói quen học tập độc đáo của Trịnh Phong.
Người khác có thể trực tiếp tiếp thu kiến thức thông qua liên kết lượng tử não với khả năng tập trung siêu cao, Trịnh Phong không làm được.
Hắn chỉ có thể duy trì sự tập trung ở mức khoảng 80%, khi tiếp thu kiến thức ở cường độ cao, hắn chỉ có thể duy trì hiệu suất không quá 6 phút.
Ngoài ra, hầu hết mọi người đều quen với việc chiếu võng mạc, hoặc quen với việc điều khiển chuỗi tư duy ba chiều của não, tiến hành học tập mà không cần giấy bút.
Tuy nhiên, sau rất nhiều lần thử nghiệm, Trịnh Phong tỏ ra vô cùng khó thích ứng đối với những thứ công nghệ cao đó, thay vào đó, cực kỳ 'trung thành' với giấy bút thời nguyên thủy.
Điều này đã làm giảm hiệu quả học tập của hắn rất nhiều, nhưng dù sao thì nó cũng có thể kéo dài thời gian học tập của hắn.
Xét đến hiệu quả của thời gian dành cho kiến thức, đây là trạng thái hiệu suất cao nhất của hắn.
Đường Thiên Tâm rướn người, lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán cho hắn.
Trịnh Phong - người đang vô cùng chăm chú viết viết vẽ vẽ trên giấy nháp - sợ hết cả hồn, ngoái đầu nhìn lại hóa ra là Đường Thiên Tâm.
Hắn nheo mắt cười hạnh phúc: "Em gái, em đã về rồi! Trong tủ lạnh có bánh ngọt đó. Xem xong đoạn này anh sẽ tán gẫu với em sau."
Đường Thiên Tâm lắc đầu: "5 phút nữa là em phải về phòng, lên mạng, chỉ huy hạm đội của mình rồi. Anh đừng để ý tới em, cứ bận chuyện của anh đi."
Trịnh Phong gật đầu: "Ừm."
Nói xong, hắn lại cúi xuống.
Đường Thiên Tâm túm cổ hắn, bắt hắn ngửa cổ ra sau một chút: "Đừng cúi thấp quá. Em từng xem trong sách sử, trên sách có viết, rất nhiều người cổ đại dùng tư thế này để đọc sách, lớn lên đều bị cận thị cả đấy. Mặc dù bây giờ chúng ta có thể định hình lại cơ thể, nhưng tốt nhất vẫn nên tạo một thói quen tốt để bảo vệ bản thân."
"Ừm!"
Trước khi trở lại phòng, Đường Thiên Tâm nhìn chằm chằm Trịnh Phong hồi lâu.
Cô nhớ lại cuộc nói chuyện giữa hai người cách đây một tháng rưỡi.
Khi đó, Trịnh Phong nghe nói rằng yêu cầu học vấn tối thiểu để leo lên được chiến hạm với tư cách là sĩ quan phục vụ của hạm trưởng phải là tốt nghiệp được tiểu học, thế là hắn đã tìm được một cách học tập không cần đến liên kết não bộ, cũng chính là cách học tập nguyên thủy này.
Đường Thiên Tâm biết Trịnh Phong rất “ngốc”, nhưng cũng biết người anh trai này thực ra rất quật cường, ừm, vô cùng cứng đầu.
Cho dù đây chỉ là một lý tưởng rất nhỏ, thậm chí là vô cùng mất mặt, nhưng ít nhiều cũng là một ý tưởng.
Có lẽ đợi đến khi hắn tròn 18 tuổi, hắn sẽ hoàn thành được chương trình học tiểu học, nhỉ?
Đến lúc đó, cả hai đều đã chính thức trưởng thành.
Đường Thiên Tâm đột nhiên đỏ mặt, rụt đầu chui tọt vào phòng.
. . .
Mười lăm phút sau.
"Việc tổ chức sắp xếp hạm đội trí tuệ số 9527 của đại đội 5 trong chiến khu 3 đã hoàn tất! Xin hãy truyền đạt chỉ thị!"
Đường Thiên Tâm, 2 tuổi 11 tháng cuối cùng đã 'hạ cánh' trên chiến trường đầu tiên bằng phương thức can thiệp từ xa.
Sau khi gửi chỉ thị cho cấp trên, nhịp tim của Đường Thiên Tâm dần dần tăng tốc.
Trước mặt cô là một hình chiếu tinh đồ có kích thước trung bình, bên trong hình chiếu đầy rẫy chấm màu xanh lá cây dày đặc đại diện cho 50.000 hạm tàu cỡ trung bình.
Đây là hạm đội chiến hạm trí năng không người lái kiểu mới vừa được tổ chức lại, để cho cô vừa tiếp quản.
Nhưng bà cụ non như cô không hề biết rằng người chỉ huy trực tiếp của cô còn khẩn trương hơn chính cô.
Sĩ quan chỉ huy biết rõ, lúc này có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào trận địa quy mô nhỏ mà anh ta chịu trách nhiệm.
Trong khoảng tinh không với bán kính hơn 6 tỷ km này, có tổng cộng 30 triệu chiến hạm cỡ lớn và vừa của nhân loại, cùng với 80 triệu đơn vị tác chiến các loại của địch.
Hai bên vẫn liên tục giằng co chiến đấu tại đây suốt mấy năm nay, không ngừng tăng cường binh lực, bất phân thắng bại.
Hạm đội 9527 của Đường Thiên Tâm là lực lượng mới đến.
Anh ta sắp để cho Đường Thiên Tâm truyền đạt chỉ thị nhiệm vụ chiến đấu đặc biệt đầu tiên trong đời.
Độ khó của nhiệm vụ này phải thích hợp, vừa phải, không quá đơn giản nhưng cũng không được quá khó.
Vừa phải đủ để có thể kiểm tra cực hạn năng lực của Đường Thiên Tâm, đồng thời, chỉ có thể thành công chứ không thể thất bại, tránh làm tổn hại đến tinh thần của nhân loại.
"Trung tá Đường Thiên Tâm, hãy dẫn đội của cô đi theo lộ trình đã định, tiêu diệt 1000 tàu vận tải đang tiến vào đường tiếp tế của địch."
Cuối cùng thì sĩ quan chỉ huy cũng chọn xong một con đường thích hợp nhất về mặt lý thuyết cho Đường Thiên Tâm từ một chồng lớn kế hoạch tác chiến, để cho cô tạo nên danh tác cho riêng cô.
"Tuân lệnh!"
Chỉ thị trong lòng Đường Thiên Tâm nhanh chóng truyền đi, 50.000 chiến hạm trí năng cỡ trung nhanh chóng khai màn.
Gần như ngay lập tức, kế hoạch chiến thuật chi tiết mà cô lập ra hiện ra trước mắt những người đang theo dõi.
"Shhhhhhhh!"
Sĩ quan chỉ huy và vô số quần chúng ăn dưa đồng loạt hít khí lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận