Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 605: Di Ngôn

Vào giữa tháng 5 năm 3020, quá trình phát triển động cơ khúc dẫn kiểu mới đã hoàn thành, mặc dù trình độ khúc dẫn không thể nào so sánh với mắt kép, so ra thì cũng chẳng khác nào con kiến với con voi, nhưng cũng xem như hệ thống động lực của hệ thống binh lực chủ chiến cũng bước vào quá trình cập nhật đổi mới chuyên sâu.
Để đáp ứng nhu cầu sản xuất tăng vọt đột biến, một lượng lớn binh lính bình thường đã phải tạm rời khỏi trình tự huấn luyện thông thường, tiến vào hệ thống công nghiệp.
Phồn Tinh bận rộn đến mức không có thời gian trêu chọc Trần Phong, năng lực tính toán của cô luôn được duy trì trên 99% trường kỳ.
Vào đầu tháng 6 năm 3020, nguồn cung cấp năng lượng bị cắt.
Vì phải nâng cấp một lượng lớn trang bị và sự gia tăng nhu cầu về chiến hạm để rộng để đáp ứng nhu cầu của tất cả mọi người, nên đã tiêu hao sạch sẽ lượng năng lượng dự trữ còn lại ít ỏi của nhân loại, làm tốc độ sản xuất chậm lại.
Nhưng...
Trong tháng này đã phát sinh 2 sự thay đổi lớn, quan trọng.
Đại sư vật lý hàng đầu - tiến sĩ Matilde và nhà sinh học thiên tài mới tiến sĩ Scott đã cùng nhau hoàn thành việc tổng hợp và chiết xuất nhân tạo dung môi sinh học của vi khuẩn Z cũng như nghiên cứu và phát triển công nghệ ứng dụng thực tế.
Cuối cùng thì nhân loại cũng đã tìm ra cách sử dụng nguồn năng lượng phản vật chất vừa liên tục vừa có thể kiểm soát được.
Thậm chí sự việc này còn kinh động đến Trần Phong - vị lãnh tụ tinh thần đang bế quan trong căn cứ quân đoàn đập nồi, sau khi biết được tin tức này, hắn đã lập tức xuất phát từ Trái Đất, đến viện sinh học gần quỹ đạo của Thổ Tinh chỉ trong vài tiếng sau đó.
Hắn không gặp được Scott và Matilde, chỉ gặp được thành phẩm.
Đó là một quả cầu bằng máu thịt có đường kính khoảng 3 mét, giống như một trái tim đang đập không ngừng.
Trên quả cầu lan tràn hơn mười đường ống giống như xúc tu.
Một nửa trong số đường ống lệch sâu, được liên kết với cực dương nguồn dẫn mạng đường trục; nửa còn lại lệch cạn hơn, được liên kết với cực âm nguồn dẫn của mạng đường trục.
Trần Phong nhận ra thứ đồ chơi này, nó rất giống với quả cầu khổng lồ ở trung tâm của chiến hạm hình cầu.
Các kỹ thuật viên hào hứng giới thiệu với Trần Phong: “Trần tướng quân, chúng tôi đã tính toán qua cả rồi, hiệu quả cung cấp động lực của mỗi cabin động lực phản vật chất xấp xỉ tương đương với 10 pin sinh học màng Dyson hoạt động cùng lúc. Hơn nữa, thời gian cung cấp động lực còn gấp 100 lần so với pin sinh học! Chúng ta có thể trang bị cabin động lực phản vật chất cho tất cả các chiến hạm, cũng có thể mau chóng mở rộng năng lực sản xuất. Nếu chúng ta sử dụng hết lượng vi khuẩn Z tồn kho, chúng ta có thể tăng gấp đôi quy mô cung cấp điện trên cơ sở hiện tại!"
Trần Phong suy nghĩ một chút, từ chối cho ý kiến.
Dù sao đây cũng là công nghệ thu được từ kẻ mắt kép, không loại trừ khả năng sẽ bị kẻ mắt kép khống chế trong lúc sắp khai chiến, cho nên hắn không đề nghị toàn quân thay thế cabin động lực.
Cách tốt nhất là chọn ra một tỷ lệ chiến hạm nhất định để làm thử nghiệm.
Tất nhiên, những chiến hạm này cũng phải duy trì hệ thống động lực pin sinh học thông thường, để tránh tình trạng bị kẻ thù nắm thóp mà không có đường vãn hồi.
Nhưng hắn không cần quyết định những thứ này, Navilon, Lộ Tiên Phong, và đám người Hàn Dữ nhất định có thể tính toán ra tỷ lệ thỏa đáng nhất.
Trần Phong hỏi: "Cái tên cabin động lực phản vật chất này nghe nó tục quá, rất dễ lộ ra đặc tính của nó. Matilde có đổi tên cho nó không?"
Kỹ thuật viên lắc đầu: "Không có, Trần tướng quân. Trước khi tiến sĩ Matilde và tiến sĩ Scott qua đời, hai người bọn họ đã hy vọng ngài sẽ đặt tên cho nó."
Trần Phong mặt không hề cảm xúc: "Qua đời?"
"Đúng vậy, sau khi hai người viết ra số liệu cuối cùng, bọn họ cũng rơi xuống sợi tóc bạc cuối cùng, buông tay nhân gian."
"Ừm. Tôi biết rồi. Cabin động lực này gọi là động lực Mã Tư* đi."
"Hả? Đơn giản như vậy?"
"Đúng, chỉ đơn giản vậy thôi. Lập tức thay thế động lực Mã Tư cho chiến hạm và đặt tên thành chiến hạm Mã Tư."
"Được."
"Tôi muốn đi thăm bia mộ của hai người ấy."
"Báo cáo tướng quân. Không có bia mộ. Hai người để lại di ngôn cách đây 1 tháng, hy vọng chúng ta có thể phóng thi thể của họ vào mái vòm Thái Dương. Lúc này, hẳn là hai người vẫn còn đang trên đường đi."
Kỹ thuật viên vừa nói, vừa nhấn nút.
Trong cảnh mô phỏng lượng tử, hai cabin con thoi nho nhỏ vai kề vai trôi nổi một cách an tĩnh trong vũ trụ.
"Trần tướng quân, đây là di ngôn của tiến sĩ Scott, ngài có muốn nghe không?"
"Nghe."
Trong gian phòng lại vang lên những câu nói đùa vui vẻ của Scott Mitchell.
"Anh Phong, thực xin lỗi. Khục khục, lần này tôi thực sự không đủ tư cách để gọi anh như vậy nữa. Nhưng tôi vẫn muốn được giống như ngày xưa. Cảm ơn anh đã thay đổi vận mệnh của tôi và khiến tôi càng ngày càng trở nên quan trọng hơn. Chỉ là tiếc rằng, vì thời gian này tôi quá bận và mệt mỏi. Mãi cho đến sau khi anh đến, tôi mới biết rằng tôi thích nhất là đua xe F1.
Những ngày gần đây, tôi đã xem rất nhiều video về đua xe F1 lúc ngoài giờ làm việc. Thật thần kỳ, một cỗ máy già nua như vậy lại có thể khiến người ta nhiệt huyết sôi trào. Cứ như thể nó là định mệnh vậy.
Tôi không nhớ là ai đã nói rằng. Tay đua vĩ đại nhất chính là người dễ chết nhất trên sàn đấu. Đó là rủi ro của một tay đua, và cũng là vinh quang của một tay đua.
Tôi đã không có cơ hội quay trở lại thế kỷ 21 để trở thành tay đua F1. Tôi lại càng cảm thấy đau khổ và tiếc nuối với những gì đã xảy ra với Ayrton Senna, nhưng tôi coi nhân sinh hèn mọn của mình như thể là đường đua của chính mình. Lần này, tôi là một nhà sinh vật học, mục tiêu của tôi là chiến đấu vì khoa học, chuẩn bị cho cuộc chiến giữa chúng ta và kẻ mắt kép.
Cho nên, tôi cũng muốn chết trên chính đường đua của mình. Tôi muốn lái chiếc xe đua của mình, đâm vào tường vây của tôi. Tạm biệt anh Phong, tôi hy vọng chúng ta có thể cùng nhau nói về F1 trong tuyến thời gian tiếp theo."
Trần Phong mỉm cười.
Người đàn ông này.
Có lẽ, trước khi chết, anh ta cũng từng tiếc nuối vì lần này không kịp gặp mặt nhỉ.
Không lâu sau, Đổng Sơn lại gửi một tin nhắn khác cho Trần Phong.
"Tướng quân, cậu có thể gửi một lời khen tặng dành cho Matilde và Scott. Điều này vẫn rất hữu ích cho việc khích lệ, truyền cảm hứng cho người khác."
Trần Phong giơ tay trong khoảng không, viết xuống một hàng chữ rồng bay phượng múa.
"Một chiến binh chinh phục kiến thức, một hình mẫu của nền văn minh."
Viết xong, hắn quay lưng rời đi.
Kỳ thực hắn không muốn như thế.
Hắn không biết sẽ lại có bao nhiêu người ngã trên con đường đấu tranh chỉ bởi vì lời nói của mình.
Nhưng chắc chắn sẽ có, hơn nữa, còn có rất nhiều.
Thời gian của nhân loại chỉ còn hơn bốn tháng, đã đến lúc phải liều mạng chiến đấu, không còn cách nào khác.
Hắn biết rất rõ rằng, mỗi bước đi tiến về phía trước đều sẽ nhận phải những cơn đau đớn.
Cơn đau đến rất nhanh.
Cũng đau đến mức ngoài sức tưởng tượng của Trần Phong.
-----
(*) Ghép tên Hán tự của 2 người Matilde - Mã Đế Nhĩ Đức và Scott - Tư Khoa Đặc
Bạn cần đăng nhập để bình luận