Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 172: Kẻ Ngu Xuẩn Thường Sẽ Bị Người Khác Lợi Dụng

"Trần Phong, có một tin tốt và một tin xấu cần phải nói với anh. Tin tốt là, mới vừa rồi, cuối cùng chúng ta đã xác định được quy luật của nó. Sóng phóng xạ trong đầu Lâm Bố theo chu kỳ 90' một vòng lặp. Tin xấu là, dựa vào năng lực trước mắt của chúng ta, cần có ít nhất thời gian một năm mới có thể phá giải hoàn toàn nội dung của nó." u Thanh Lam nói.
Trần Phong nghe vậy, chỉ tay về hướng Trái Đất: "Không thể yêu cầu sự trợ giúp từ phía Chính phủ Trái Đất sao?"
"Trên thực tế, bọn họ giúp đỡ chúng ta rồi, 99% năng lực của AI trung ương của bọn họ đều dành để hỗ trợ chúng ta. Thời gian mà tôi dự đoán, đã bao hàm sự trợ giúp này."
Trần Phong thở dài; "Chỉ sợ là không kịp rồi."
u Thanh Lam: "Đúng thế."
Cô nàng còn đang muốn nói gì đó, thì Trần Phong lại nói tiếp: "Ra chỉ thị cho 2,6 vạn hành khách trên chiến hạm, ngừng công việc giải toán lại, toàn lực ứng phó, phối hợp tính toán cùng Internet lượng tử."
u Thanh Lam nhận lệnh rời đi.
Nếu là trước đây, nhất định cô nàng sẽ thắc mắc lý do.
Tính toán thủ công sao có thể trợ giúp Internet lượng tử được hả?
Nhưng bây giờ, cái gì cũng chẳng thèm hỏi, có lẽ cô nàng đã bị thâm nhập rất sâu rồi.
Kỳ thực, Trần Phong còn rất mong đợi, nếu bộ não của mỗi người đều có tư duy chặt chẽ logic như máy tính, thì sức mạnh của năng lực tính toán đến tột cùng sẽ là cỡ nào?
Nửa tiếng sau, u Thanh Lam đã cho hắn một đáp án chuẩn xác.
"Nhờ anh để cho bọn họ bắt đầu huấn luyện toán học từ sớm, mà hiện tại năng lực của họ đã rất vững chắc, có thể trực tiếp tham gia hỗ trợ nghiên cứu. Khoảng 36 ngày nữa, chúng ta có thể hoàn thành bước đầu phân tích, cũng tạo ra được hệ thống mô phỏng chuyển hóa, để anh nghe được những tín hiệu mô phỏng âm thanh mà Lâm Bố đã 'nhìn thấy'."
Trần Phong mừng rỡ: "Được !"
Năng lực tính toán của hơn hai vạn người trên chiến hạm Tinh Không này cộng lại, phải gấp đến 10 lần toàn nhân loại.
Trình độ khoa học kỹ thuật của kẻ xâm lăng quả thật cường hãn, vượt sức tưởng tượng của tất cả mọi người.
Mà biến đổi không thể tưởng tượng nổi chính là, Trần Phong đánh bậy đánh bạ như thế, nhưng lại biến thủ đoạn tấn công của kẻ xâm lăng trở thành trợ lực cho chính hắn.
Trần Phong nhìn đồng hồ.
36 ngày thì quá chậm, không kịp.
Hắn vung tay lên: "Dùng tốc lực tiến về phía trước, dùng tốc độ nhanh nhất đến gần phần rìa!"
Là thời điểm toàn lực ứng phó, không thành công thì cũng thành nhân.
Nửa ngày sau, chiến hạm Tinh Không chính thức đến bên rìa rào chắn của kẻ xâm lăng.
"Bây giờ, thì phải mất bao lâu?"
"Năng lực tính toán đã được tăng cường, chỉ cần 18 ngày."
Trần Phong chợt nắm chặt quyền.
Xong rồi!
18 ngày sau, vừa lúc là ngày 27 tháng 10 năm Công Nguyên 3020.
Có một số việc, quả thực đã được ông trời định sẵn.
8h sáng ngày 27 tháng 10.
Khoảng cách đến thời khắc quyết định còn một tiếng bốn mươi ba phút.
Trần Phong nhận lấy một chiếc hộp đen nhung từ tay u Thanh Lam, bên trên còn có một cái tai nghe chụp tai.
u Thanh Lam vuốt vuốt mái tóc bạc, nói: "Đã thành công. Tiếp đó, anh có thể mang cái này đến gần rào chắn của kẻ xâm lăng, anh sẽ nghe được một ít thanh âm, khoảng cách càng gần thì thanh âm càng trở nên rõ ràng."
Trần Phong gật đầu, mặc Trạm Lam Tinh Không vào, nhét cái hộp vào trong áo, đeo chụp tai lên.
Hắn lại nghiêng đầu nhìn về khoảng không vũ trụ bên ngoài.
Vẫn không xuất hiện thứ gì.
Hắn lại ngoái đầu liếc nhìn hướng Trái Đất.
Bên kia, hàng trăm vạn chiến hạm quân đội vẫn đang sừng sững chờ đợi như cũ.
Hắn nhìn Đường Thiên Tâm, thoải mái nở nụ cười, rồi hướng đến cái đầu của Lâm Bố, phất tay một cái: "Tôi đi đây. Hẹn gặp lại."
Tiến vào khoang ra vào, mở cửa khoang ra, Trần Phong tung người, nhảy một cái.
Trạm Lam Tinh Không phun ra ánh sáng, một mình hắn lên đường, nhanh chóng đến gần phần rìa.
Khi vừa mới ra cửa khoang, thanh âm vang lên bên tai của hắn rất nhỏ, rất lộn xộn.
Sau ba phút, hắn đã áp sát phần rìa.
Từ ngón tay của hắn bắn ra một quả cầu kim loại, chưa bay được nửa mét thì quả cầu kim loại này lập tức bị phân giải thành những hạt vật chất mà mắt thường không thể nhìn thấy.
Rốt cuộc, âm thanh trong tai của hắn cũng trở nên rõ ràng.
Cả người Trần Phong rung lên, kinh ngạc tột đỉnh.
Thanh âm này chính là "m Thanh Của Trái Đất"!
Nghi vấn lớn nhất từ trước đến nay trong lòng Trần Phong, rốt cuộc cũng được giải đáp.
Vì sao kẻ xâm lăng lại đến?
Vì sao kẻ xâm lăng có thể tìm được Trái Đất?
Làm cách nào mà bọn họ có thể nắm giữ được thủ đoạn khống chế nhân loại?
Tất thảy đều được giải đáp.
Cùng năm 1977, ngày 20/8 và 5/9, nhân loại lần lượt phóng hai con tàu thăm dò vũ trụ, "Voyager 1" và "Voyager 2".
Hai con tàu này đều mang theo 1 lời chào mang tên "Thanh m Của Trái Đất", thông qua một chiếc CD khắc laser trên đồng và được mạ vàng.
Chiếc CD này tựa như một sứ giả mang theo thông điệp của nhân loại gửi gắm đến các hành tinh bên ngoài vũ trụ.
Đây vốn dĩ là thiện ý mà nhân loại phóng lên vũ trụ, nhưng cuối cùng, nó lại mang tới tai họa diệt vong.
Nhân loại muốn có được tự cách bước vào thế giới văn minh vũ trụ.
Nhưng tư cách này tới quá sớm, quá nhanh, nhân loại không thể chịu đựng được hậu quả phía sau.
u Thanh Lam từng nói qua, âm thanh mà Lâm Bố 'nhìn thấy', cứ 90' lại lặp lại một lần.
Mà bên trong CD vàng chuyên chở "Thanh m Của Trái Đất" cũng chọn lọc đủ loại thanh âm tự nhiên và 27 danh khúc trên toàn thế giới, cộng lại vừa vặn chín mươi phút.
Những thanh âm này, hoàn toàn tiết lộ toàn bộ thông tin về sóng âm mà nhân loại có thể thu nhận được và xử lý được, tiết lộ phương thức logic và kết cấu tư duy của nhân loại.
Kẻ xâm lăng đã lợi dụng CD vàng này, diễn giải ngược lại, tìm ra kết cấu não bộ của con người, sau đó, dễ dàng thấy rõ được tư duy của nhân loại.
Vỏ bọc của đĩa CD được khảm một loại đồng vị uranium-238 với độ tinh khiết cao, thời kỳ bán phân rã là 41,7 tỷ năm. Nếu một tinh cầu khác có thể nhận được nó, thì có thể sử dụng điều này để tính toán ra ngày tháng mà nó được phóng lên.
Cũng vì vậy, mà để lộ lịch sử ngắn ngủi và trình độ văn minh của nhân loại.
Tóm lại, thiện ý của người Trái Đất đã biến chính bản thân mình thành kẻ vô cùng đáng thương.
Trong lịch sử phát triển của nhân loại, những tranh cãi liên quan tới CD vàng vẫn chưa bao giờ ngơi nghỉ.
Rất nhiều người từng phải hối hận rằng tại sao khi đó có thể hành động một cách thiếu hiểu biết và liều mạng như vậy.
Nội dung bên trong CD vàng của chúng ta tiết lộ quá nhiều thông tin về nhân loại.
Chẳng những ngu ngốc phơi bày toàn bộ nhân loại, mà đồng thời, còn phơi bày cả Trái Đất.
Chẳng khác gì một cuộc giao chiến giữa 2 phe, một bên là quân đội với máy bay và pháo binh hiện đại, một bên là người nguyên thủy lấy đá làm đạn và gậy gộc làm vũ khí, không chỉ vậy, người nguyên thủy ngoan ngoãn dâng lên tấm bản đồ dẫn đến sào huyệt của bộ lạc, ngu xuẩn như vậy.
Nếu như có thể được chọn lựa một lần nữa, có lẽ nhân loại sẽ từ bỏ hoặc thậm chí là thu hồi hai con tàu thăm dò vũ trụ Voyager 1 và 2 này.
Đáng tiếc, trên đời không có thuốc hối hận.
Vì giúp cho con tàu Voyager 1 bay xa hơn, ngày 28/11/2017, NASA đã kích hoạt thành công bộ động cơ đẩy TCM đã không hoạt động trong suốt 37 năm qua, trong thử nghiệm thăm dò nổ động cơ TCM trong 10 mili giây theo từng chuỗi ngắn, kết quả cho thấy các động cơ này có thể giữ vai trò kiểm soát độ cao, đồng thời, cũng xác định vị trí của con tàu thăm dò.
Từ năm 2025, Voyager 1 và 2 đồng lần lượt tiêu hao hết nhiên liệu, hoàn toàn mất liên lạc. Cơ hồ, nhân loại không có cách nào truy tìm hai con tàu thăm dò này.
Từ đó, vận mệnh nhân loại triệt triệt để để giao cho vũ trụ.
Chỉ có thể mong đợi vũ trụ đáp lại và đối xử tử tế với nhân loại.
Nhưng, cũng giống như nhân loại vô tình với những động vật khác trên Trái Đất, câu trả lời của vũ trụ cũng vậy, vô cùng lãnh khốc vô tình, ác nghiệt tàn nhẫn. Nhưng lại vô cùng phù hợp với quy luật tự nhiên.
Tài nguyên tốt như vậy, lẽ ra phải thuộc về nền văn minh mạnh hơn.
Huống chi, nền văn minh nhân loại không chỉ yếu đuối mà còn ngu xuẩn như thế.
Vào giờ phút này, Trần Phong có thể tự mình khắc sâu như thế nào gọi là 'kẻ ngu xuẩn thường sẽ bị người khác lợi dụng'.
Không có bất kỳ loại biện pháp tu từ nào có thể mô tả mùi vị trong lòng hắn lúc này.
Vừa hoang đường, vừa bi thương.
Đột nhiên, hắn cảm thấy rất nực cười.
Nhân loại sinh ra như thể "cơ duyên xảo hợp", tựa như một món quà mà vũ trụ ban cho. Trải qua mấy triệu năm, từ thuở đơn bào rồi tiến hóa, đổ biết bao nhiêu xương máu, mới có thể nắm giữ trong tay nền văn minh rực rỡ của chính mình, tạo nên một bề dày lắng đọng lịch sử.
Nhân loại chiến thắng thiên tai, chiến thắng thói ích kỷ, chiến thắng chính mình, chiến thắng bệnh tật virus..., lại chiến bại bởi một hành động tình cờ vô tri, rồi hoàn toàn mất đi tư cách tồn tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận