Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1457: Sự Trùng Hợp Ngẫu Nhiên

5 người nằm thẳng trên mặt đất, nghỉ ngơi dưỡng sức ngắn ngủi.
Nguy hiểm tạm thời được phá giải, có thể xả hơi được một chút.
Lõi trí não của 4 người còn lại vẫn đang được cấp tốc sửa chữa. Trịnh Phong đã chọn cách kết nối với hệ thống liên lạc tầm trung của Punch, cho phép các chuyên gia bên ngoài thao tác để khôi phục hiệu suất và động lực của trang thiết bị.
Trái tim Trịnh Phong đã bình tĩnh trở lại sau đợt điều động tinh thần cực kỳ căng thẳng vừa rồi.
Hắn vẫn đang tiêu hóa những thứ "nhìn thấy" và "nhận được" lúc trước.
"Kí ức của người khác" vô cùng rời rạc, nhưng lại in sâu vào tâm trí hắn, không dứt ra được.
Hơn nữa, theo thời gian trôi qua, những ký ức này lại được xâu chuỗi với nhau như que kẹo hồ lô.
Nhưng lúc này, Trịnh Phong không rảnh để suy nghĩ về mấy thứ này.
Hắn thẫn thờ nhìn tinh không xanh thẫm ánh lên mắt của bọ cánh cứng.
Rốt cuộc, hắn cũng đã chấp nhận hiện thực.
Cha mẹ hắn đã hy sinh, không thể thay đổi.
Cốt lõi của tất cả các lý thuyết khoa học đều nói rõ rằng, thời gian chính là thứ không thể đảo ngược.
Hoặc có lẽ, dù có đảo ngược được thời gian, thì ai biết được mọi thứ sẽ đi về đâu dưới tác động của việc nghịch đảo thời gian và không gian đây?
Dù thời gian chung đụng với cha mẹ không được nhiều, nhưng ít nhất hắn cũng đã có được những kỷ niệm quý giá, so với nhiều người tổng hợp chưa từng gặp mặt cha mẹ bao giờ, hắn vẫn may mắn hơn rất nhiều, không nên đòi hỏi quá nhiều ở vận mệnh, càng không nên hy vọng xa vời.
Trịnh Phong bất giác nhớ lại những lời mà cha hắn đã nói cách đây không lâu, khi cha đưa hắn đi quan sát chiến dịch ở hành tinh Z.
"Chỉ có khi nào hiểu được ý nghĩa chân chính của chúng, con mới có thể hiểu được vì sao chúng ta nhất định phải thắng. Vì một tương lai ít người hy sinh trong chiến tranh hơn, cho dù lúc này sẽ có những chuyện tưởng chừng như vô lý, nhưng thực chất, mọi chuyện luôn có giá trị và mang tính tất yếu riêng. Cho dù bản chất của quyết sách này chính là đánh cược, thì chỉ cần có thể 1 vốn 4 lời, tất cả đều đáng giá."
Lúc đó, thực ra hắn cái hiểu cái không.
Hiện tại, hắn đã hiểu được rõ ràng.
Ngay từ đầu, đã có rất nhiều người đã đặt hy vọng vào bản thân hắn.
Cho nên, ngay từ đầu, một kẻ yếu như hắn lại có thể lọt vào học viện Tiên Phong số 1, hơn nữa, từng nhóm này đế nhóm kia bị đào thải, nhưng kẻ xứng đáng bị đào thải nhất là hắn lại biến thành 'định hải thần châm'.
Sau đó, để phù hợp với trình độ văn hóa kém cỏi của bản thân, thậm chí còn thành lập ra đội Phi Hổ, nơi hội tụ các học sinh yếu kém.
Mặc dù thực tế đã chứng minh các đội viên của hắn không phải là kiểu học sinh yếu kém đến mức hết thuốc chữa, ngược lại, mỗi người đều có lĩnh vực ưu tú riêng, nhưng cũng không thể phủ nhận được sự thật rằng bọn họ đều là những người bị đào thải vì xếp hạng chót.
Khi còn nhỏ, Trịnh Phong không hiểu chuyện.
Sau đó, hắn học cách giả vờ không hiểu.
Nhưng bây giờ, hắn đã hiểu tất cả.
Nhưng hắn không cho rằng, cái chết của cha mẹ chính là một âm mưu.
Vì nhân loại không thể tác động đến quá trình ra quyết sách của mắt kép.
Sự xuất hiện đột ngột của thể tiến hóa tộc biểu sinh, cũng như sự toàn diệt của lực lượng đặc chiến đệ nhất, tất cả đều không nằm trong sự kiểm soát của nhân loại.
Địa điểm tranh tài vừa vặn là hành tinh của tộc biểu sinh, đây cũng chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Vô số người đang chờ đợi bản thân hắn đứng lên để làm chút gì đó, nhưng không ai ngờ cơ hội thay đổi vận mệnh lại đến đột ngột như vậy.
Bây giờ, một khi đã ra quyết định, cứ xông xáo thôi, thử xem có thể đi được đến đâu.
"Đội trưởng, anh có khỏe không?"
Khi Trịnh Phong đang xuất thần suy nghĩ vấn đề, thì bên cạnh truyền đến giọng nói của Matta.
Tinh thần của cô bé có chút uể oải.
"Không sao cả, các cậu nghỉ ngơi trước đi. Lev, Tần Võ và Bryon sắp tới đây rồi, họ đã mang theo rất nhiều pin năng lượng. Chờ bọn họ đến, chúng ta sẽ lập tức đóng gói những mảnh xác còn sử dụng được của con rết phản trọng lực, sau đó lập tức trở về căn cứ."
Trịnh Phong ra lệnh.
Edgar lại hỏi: "Đội trưởng, những lời mà anh nói lúc nãy là thật sao? Chúng ta thật sự có thể thay đổi được lịch sử sao?"
Trịnh Phong 'chém đinh chặt sắt' đáp: "Thật."
"Nhưng……"
"Nhưng cái gì?"
Edgar thở dài, "Đội trưởng, anh rất mạnh, thực sự rất mạnh. Tôi biết, tôi còn nhỏ, biết ít, kiến thức kém cỏi, nhưng tôi thực sự đã đọc rất nhiều truyền thuyết về anh hùng. Tôi dám thề rằng anh còn giỏi, mạnh hơn nhiều so với những cái tên trong sử sách đấy! Nhưng... chúng tôi thì khác. Thay đổi lịch sử là chuyện của những cường giả như anh, chúng tôi phải dùng hết lực mới có thể không tự biến mình thành vật cản. Hôm nay, trong những phút giây cuối cùng, chúng tôi đã chẳng giúp được gì cả. Đội trưởng, một mình anh điều khiển cùng lúc 5 con bọ, sức mạnh mà anh phát huy còn tốt hơn nhiều so với lúc chúng tôi tự mình phát huy."
Jane Rowland thì thầm bên cạnh hắn: "Lịch sử luôn được viết nên bởi những anh hùng, mà chúng ta chỉ là binh tốt."
Lý Thanh Thanh cũng nói: "Đội trưởng, chúng tôi quả thật đã kéo chân anh. Thực xin lỗi, chúng tôi quá yếu."
Nghe mọi người bày tỏ thái độ xong, Trịnh Phong im lặng vài giây.
Hắn biết rõ mấy tiểu gia hỏa này đang nghĩ gì trong đầu.
Nếu là hắn, e rằng hắn cũng sẽ cảm thấy như vậy.
Lúc này, Matta dứt khoát chốt câu chuyện: "Nếu hành tinh tộc biểu sinh quan trọng như vậy, thì bây giờ chắc chắn đang có rất nhiều chiến sĩ tinh anh đang trên đường đi tới hành tinh số 7. Chờ bọn họ đến nơi, hẳn là sẽ thay thế chúng tôi."
"Thật sao? Đừng làm tôi sợ. Đây là cuộc tranh tài cấp cao nhất trong toàn bộ đế chế đấy, có thể bỏ dở giữa chừng được ư?"
Câu cảm thán của Punch phát ra từ kênh truyền thông.
Bryon: "Đúng vậy, vất vả lắm chúng ta mới lọt vào trận chung kết. Nếu thật thế thì chẳng thỏa đáng tí nào."
Tần Võ: "Chúng ta phải tuân theo mệnh lệnh."
Rõ ràng, những thành viên khác trong đội cũng đang lắng nghe cuộc trò chuyện trong kênh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận