Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 211: Lần Lượt Tuyên Bố "Giải Phóng"

Mùa xuân năm 2523, một cuộc chiến khốc liệt hơn lại nổ ra, sau khi nhân loại dựng nên “bức tường” liệt diễm và cự thuẫn, cuối cùng không còn nhiều người bị lây nhiễm nữa.
Người hi sinh đã trở thành vết khắc nhuộm máu, biến mất giữa lòng dòng sông lịch sử.
Người sống sót vẫn kế thừa di chí của người đã chết như cũ, gánh vác trách nhiệm chống chọi với thảm họa để kéo dài sự sống của nhân loại, từng bước tập tễnh tiến lên.
Tóm lại, nhân loại đã triệt để ổn định trận cước, sau đó bắt đầu phản công.
Thuốc khử trùng mới đã được phát triển.
Đồ cách ly chất liệu mới đã được phát triển.
Các module năng lượng nhiệt hạch hạt nhân đã trở nên nhỏ hơn, di động hơn và có thể được gắn trên các xe máy riêng lẻ.
Mọi người lại từng chút thúc đẩy về phía trước, từ từ đẩy lãnh thổ của khu vực cách ly bị virus chiếm đóng đến bờ biển xa xôi.
Những người bị lây nhiễm virus sau khi miễn cưỡng được chữa trị khỏi hẳn đã cho lắp đặt nửa cho mình nửa phần thân thể cơ giới hoá, gia nhập vào đội ngũ xây dựng.
Phòng tuyến của nhân loại bắt đầu tiến lên vài km mỗi ngày, có khi là 10 km thậm chí là vài chục km.
Mặc dù vẫn còn những người sẽ im lặng ngã xuống trên con đường phía trước, nhưng những người đến sau chắc chắn sẽ tiếp quản các thiết bị mà người đo để lại và đồng thời thừa hưởng ý chí của anh ta.
Vùng màu đỏ đại diện cho khu vực cách ly, trở nên nhỏ hơn từng inch trên bản đồ.
Khu vực an toàn thuộc về nhân loại có màu xanh lá, bắt đầu gia tăng từng chút một.
Ba năm qua đi.
Mùa đông năm 2525.
Đại lục Á u, Châu Mỹ, Châu Phi lần lượt tuyên bố "giải phóng" .
Chỉ còn lại Châu Úc.
Vào thời kỳ đầu khi thảm họa xảy ra, Úc là nơi có dân cư tương đối thưa thớt, không thể tổ chức chống chọi hiệu quả.
Nó đã trở thành một lãnh thổ chết người đối với nhân loại, một thiên đường cho động vật và thực vật.
Sau một thời gian ngắn ngủi, nhân loại được nghỉ xả hơi và phục hồi, mùa xuân năm 2526, nhân loại đã của đội tiền trạm hơn 100,000 người đầu tiên, tạo thành hạm đội phi hành khổng lồ, khởi động cuộc tấn công cuối cùng vào virus S.
Đại quyết chiến sắp bắt đầu.
Mấy tỉ người, hoặc đứng hoặc ngồi, hoặc tay nắm tay, hoặc vai kề vai đứng trước hình chiếu, trước ti vi, hoặc cùng nhau cúi đầu nhìn điện thoại di động.
Trong màn ảnh là cảnh tượng đội tiền trạm chậm chạp hạ cánh.
Đầu tiên, con tàu thực hiện phun lửa để dọn sạch và xua đuổi lũ chuột trốn dưới mặt đất bên dưới.
Bất kể là chuột hay là động vật khác, đều phải chạy trốn vội vàng dưới sức nóng hàng ngàn độ.
Thiêu đốt như vậy kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, tất cả động vật tồn tại trên mặt đất đều tim cách lẫn trốn.
Đương nhiên, không một con chuột nào có thể sử dụng được sự nhanh nhẹn của mình.
Ngay sau đó, con tàu kỹ thuật bắt đầu vươn cần cẩu, thực hiện các thao tác ở bên ngoài, tạo dựng một vành đai cách ly nhiệt độ cao và lá chắn lực trường từ động.
Một ngày sau, đội tiền trạm đã thành lập lại một khu căn cứ thuộc về nhân loại trên vùng đất chết Châu Úc.
Con tàu y tế đã tiếp quản vị trí của con tàu kỹ thuật và bắt đầu phun vào không khí loại thuốc khử trùng hiệu quả cao vừa được phát triển chỉ nửa tháng trước.
Siêu virus đã một mực tiến hóa, nhiều phương pháp khử trùng đã được thử trong quá khứ đều dần mất đi hiệu quả.
Tính kháng thuốc của chúng ngày càng tốt, vỏ protein càng thêm ổn định, càng khó bị phá hỏng, sau khi tiến vào cơ thể người chúng ẩn nấp càng kín đáo hơn.
Kích cỡ virus S không biến đổi quá nhiều, nhưng kết cấu DNA của nó thì lại ngày càng phức tạp.
Tuy nhiên nhân loại cũng chưa từng dậm chân tại chỗ, mà vẫn đang tiến lên phái trước.
Thuốc khử trùng vừa được phun có hiệu quả rất tốt, sau mười phút, tài thăm dò bên trên tàu y tế bắt đầu thu thập dữ liệu không khí bên ngoài.
Lại hơn hai mươi phút nữa trôi qua, không có dư lượng virus S nào được phát hiện trong đĩa petri, điều đó có nghĩa là nồng độ vi khuẩn S ở khu vực này đã giảm xuống 0.
Công tác dọn dẹp đã đạt được thành công lớn.
Sau đó lại rắc thêm một lớp bột hữu cơ lên mặt đất, chúng sẽ giải phóng một lại "mùi" khiến tất cả các loài động vật có vú ghét.
Sau khi chờ đợi thêm nửa ngày, thông qua phân tích hình ảnh nhiệt độ đất, người ta đã xác định rằng không có động vật có vú máu nóng nào ở khu vực này.
Ổn định.
Kể từ đó, ở rìa lục địa Châu Úc trên bản đồ thế giới, một khu vực màu xanh lá cây đại diện cho vùng an toàn đã xuất hiện, bao phủ tổng diện tích gần 1km2.
Nhân loại đã thiết lập một đầu cầu để phát ra tiếng còi phản công ở Úc, trại căn cứ cuối cùng của virus S.
Tàu kỹ thuật lần nữa hành động, mở kho vật liệu và bắt đầu xếp vật liệu trên mặt đất.
Những vật liệu này sẽ dần được sử dụng bởi những người vận hành máy móc xây dựng, và một lớp vỏ an toàn thứ hai có thể được xây dựng trên mặt đất.
Tiếp theo, mọi người sẽ bắt đầu xây dựng các tòa nhà chức năng khác nhau trong lớp vỏ an toàn, biến nơi này thành một khu vực cơ sở với nhiều chức năng như nghiên cứu, nhà ở, điều trị, sản xuất, ...
Các kỹ sư không mặc bộ đồ cách ly giẫm lên thang treo và bước xuống đất.
Tất cả các động vật có vú đã bị xua đuổi. Trong vỏ bọc của lá chắn từ trường, động vật bên ngoài không thể tiếp cận trong một thời gian ngắn và không có khả năng virus S xuất hiện ở khu vực này.
Một thanh niên khoa trương cười đắc ý, "Nếu virus S khuẩn cũng có trí não, khi nó nhìn thấy chúng ta nghênh ngang đứng trong đại bản doanh của nó, chắc chúng nó sẽ tức nổ tung phổi nhỉ?"
"Ngậm cái miệng thúi của cậu lại, nói hươu nói vượn mấy thứ không may mắn làm gì? Làm việc đi!" Người đàn ông trung niên đầy kinh nghiệm trách khứ anh ta nghiêm khắc.
Chàng thanh niên le lưỡi, biểu lộ một vẻ nên tránh xa thì hơn.
Mặc dù bầu không khí vẫn khẩn trương như cũ, nhưng tất cả mọi chuyện đều thúc đẩy đâu vào đấy.
Không có ai nghĩ rằng chỉ một lần là có thể xong, mỗi người đều chuẩn bị xong tâm lý trường kỳ kháng chiến.
Nhân loại tin tưởng vững chắc rằng: thắng lợi cuối cùng nhất định thuộc về mình.
Mọi thứ dường như đang diễn ra suôn sẻ.
Hơn hai mươi phút trôi qua, yên bình đột nhiên bị phá vỡ.
Báo động trong các tàu y tế, tàu kỹ thuật và tàu vận chuyển nhân sự vang lên đột ngột.
Sắc mặt của những người không có đồ cách ly trở nên trắng bệch, bọn họ nhìn nhau, không nói nên lời.
"Tại sao?"
"Sao có thể!"
Mọi người không hiểu tại sao lại như vậy.
Rõ ràng, mọi thứ đều đã làm che kín không có khe hở, nhưng tại sao nó vẫn như thế này?
Chỉ trong nháy mắt, bất kể là người còn ngồi trên tàu hay những người của hạm đội đã bước xuống đất, toàn bộ lâm vào tuyệt vọng như nhau.
Cho dù là số ít người đang mặc đồ cách ly thì trong lòng cũng không hề nhẹ nhõm.
Loại cảm xúc sợ hãi đến tuyệt vọng này thậm chí có thể xuyên qua video trực tiếp, truyền đạt hoàn chỉnh đến từng người trên Địa Cầu.
Nhưng bối rối của mọi người chỉ kéo dài 10 phút.
Người đàn ông trung niên trách cứ anh thanh niên lúc trước, bỗng lớn tiếng nói.
"Mọi người còn nhớ rõ ‘tuyên ngôn 626’ không?"
"Nhớ!" Đám người cùng la lên.
"Vậy, tất cả đều xốc lại tinh thần cho tôi! Chúng ta là đội tiền trạm! Thành viên đội tiền trạm sợ chết sao? Tôi hỏi, mọi người sợ chết sao?"
"Không sợ!"
Người trung niên gật đầu lần nữa, "Đúng vậy, chúng ta không sợ chết. Trước khi xuất phát, chúng ta liền đã chuẩn bị làm kẻ hi sinh! Chết chỉ là trở về với đất bụi! Nhưng chúng ta sẽ trải bằng con đường vì người đến sau! Làm việc đi! Nhất định phải tìm ra nguyên nhân! Tử chiến không lùi!"
"Tử chiến không lùi!"
Một ngày sau đó, đã có kết luận.
Thứ đưa virus S quay lại mặt đất, hại tất cả mọi người, là một con rắn.
Một con rắn thuộc phân lớp bò sát 2 cung (Diapsida), phân ngành động vật có xương sống, ngành động vật dây sống.
Virus S ở Châu Úc lại tiến hóa một lần nữa, từ trên người loài chuột lại nhảy tới trên thân loài rắn.
Trong lòng mọi người bắt đầu dâng lên dự cảm không hay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận