Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 787: Tín Ngưỡng Cao Nhất Của Sergey

Xét cho cùng, dựa theo nhận thức của Trần Phong, sự thật đã chứng minh rằng nhân loại có tiềm lực lớn nhất trong hoàn cảnh có các quy luật vật lý của Thái Dương Hệ và môi trường vũ trụ.
Cho dù đó chỉ là một cuộc cá cược, thì cũng vô cùng xứng đáng.
Tóm lại, để lại một dân số khổng lồ với 16 tỷ người chính là một sai lầm.
Ba sai lầm quan trọng nhất này cuối cùng đã kết tinh thành kết quả tận thế của Thái Dương Hệ.
Thế hệ lãnh đạo của Chính phủ Trái Đất do Hoa Trung Vân làm đại diện đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội để đưa ra lựa chọn đúng đắn.
Là do những người này quá đần ư?
Chưa hẳn.
Là do những người này chưa đủ giác ngộ ư?
Cũng chưa hẳn.
Cái gọi là lựa chọn đúng đắn ấy, nhìn như có vẻ đơn giản, nhưng khi một nhóm đưa ra quyết định rồi lại mở rộng cho toàn bộ nền văn minh, thì quá trình này kéo dài dằng dặc đến tận một bề dày lịch sử mấy trăm năm, có rất nhiều điều tưởng chừng như ngẫu nhiên nhưng thực ra lại là điều tất yếu của lịch sử.
Nguồn gốc logic cuối cùng của 3 quyết định sai lầm lớn của nhân loại lại là Trần Phong và Cứu Thế mà hắn tự tay tạo ra.
Ý định ban đầu của Trần Phong khi tạo ra Cứu Thế là để tạo điều kiện thực hiện nghiêm ngặt "kế hoạch 500 năm".
Tuy nhiên, trong gần 500 năm diễn biến từ thế kỷ 21 đến thế kỷ 25, trong khi Cứu Thế hoàn thành các nhiệm vụ cơ bản, đã vô tình hình thành một thế lực kiểm soát quá mạnh.
Phòng kén tư duy mà Trần Phong căm ghét đến tận xương tủy đã được hình thành, tưởng chừng chỉ thuộc về Cứu Thế, nhưng thực chất, nó đã vô hình chung tỏa ra mọi mặt và ảnh hưởng đến toàn văn minh.
Trần Phong đã thử cố gắng làm suy yếu ảnh hưởng của chính mình, mở rộng quy mô Cứu Thế, ban đầu vốn là để đập nát hình tượng cá nhân, làm loãng công lao của bản thân, phá vỡ sự kiểm soát của phòng kén tư duy đối với nền văn minh.
Thật không may, hắn lại từ một kẻ đồ long (giết rồng), cuối cùng lại biến thành ác long cường đại nhất.
Lần này phòng kén tư duy được sinh ra vì hắn, cường đại hơn, tầm ảnh hưởng cũng ngoan cố hơn.
So với thất bại ngoài ý muốn của hắn ở tuyến thời gian thứ 6, những gì hắn làm lần này đã trở thành viên gạch vững chắc cho cái phòng kén tư duy này.
Đằng sau sự xuất hiện của 3 quyết định sai lầm lớn này, còn có một lỗi cốt lõi khác ở tầng dưới chót.
Cứu Thế quá mê tín đối với Trần Phong, tư duy của họ bị mắc kẹt trong ranh giới mà Trần Phong vẽ ra. Lẽ ra, bọn họ nên đặt câu hỏi nhiều hơn và suy nghĩ độc lập hơn.
Vì thủ đoạn của mắt kép có thể thay đổi từ "Thế Ngoại Chi Ca" biến thành vi khuẩn S, rồi đến vi khuẩn Z, như vậy, tất nhiên cũng có thể biến thành một thứ gì đó khác.
Điều này vốn là đạo lý rất đơn giản và dễ hiểu.
Nhưng nhiều người thông minh như vậy lại chẳng có ai nghĩ tới, hoặc là nói, mặc dù đã có người nghĩ tới, nhưng những ý kiến khác thường của họ đã không được tôn trọng.
Do đó, công tội của Cứu Thế đến 3 phần.
Mặc dù Cứu Thế đã thúc đẩy sự phát triển của khoa học và công nghệ trong 500 năm, và thậm chí còn tạo ra 20 năm kỳ tích, nhưng vào thời điểm mấu chốt lại trở thành nhân tố chính dẫn đến sự sụp đổ của Thái Dương Hệ.
Thành viên Cứu Thế đã hết sức cố gắng, nhưng phương hướng không đủ chính xác, cuối cùng lại trở thành nhân vật phản diện.
Họ trở thành nhân tố chí tử trong trận chiến.
Trần Phong tự nhận rằng bản thân hắn không có tư cách để đổ lỗi cho người khác, bởi vì hệ tư tưởng mà hắn để lại đã hình thành nên sự kiểm soát tuyệt đối.
Phương thức tư duy Cứu Thế bắt nguồn từ hắn, nhìn có vẻ là dân chủ, nhưng thực tế lại không dung nạp được những tiếng nói khác.
Ví dụ, kế hoạch an nhạc, thoạt nhìn thì nó là một cái gì đó trông rất đẹp, dường như đã hoàn thành quá trình thăng hoa của giống loài, nhưng nó đã xóa bỏ tính đa dạng gen.
Sự phân tầng xã hội hẳn là kết quả tự nhiên của vô số lựa chọn độc lập của nhiều cá nhân, những người nắm quyền không nên phân định ranh giới địa lý và thể chế mạnh mẽ như vậy.
Nếu kế hoạch an nhạc không được thông qua, có lẽ quá trình diễn tiến công nghệ sẽ chậm hơn một chút, nhưng khi quyết định có nên rời khỏi Thái Dương Hệ, có lẽ một số người mang gen do người an nhạc để lại có thể mang đi nhiều người hơn nhờ việc thuyết phục và làm gương chăng?
Điều này sẽ tạo ra một khả năng mới khác.
Sai lầm ở một giai đoạn nhất định sẽ trở thành điều đúng đắn ở giai đoạn mới khác.
Đây chính là chỗ thú vị của văn minh và lịch sử, mọi thứ đều biện chứng, trôi chảy không ngừng.
Cố quá thì quá cố.
Những điều này, Sergey đến độ tuổi già mới có thể nhận ra.
Điều này khiến Sergey rất đau đớn.
Ông ta rất ngưỡng mộ Trần Phong, trong lòng thậm chí còn không muốn chất vấn Trần Phong.
Vì vậy, Sergey chỉ tự đưa ra quyết định, tuyên thệ rút lui khỏi Cứu Thế trước khi chết, coi như có quyền trút bỏ sự bất mãn cuối cùng của mình.
Nhưng từ đầu đến cuối, ông ta chưa bao giờ buộc tội Trần Phong, dù chỉ một câu.
Sergey biết rằng câu buộc tội của mình vẫn là những câu buộc tội trong phòng kén ư duy, và sau cùng, ông ta cũng không chịu tự mình phá vỡ sự kiểm soát của phòng kén.
Sergey cho là bản thân ông ta không có tư cách để đổ lỗi cho Trần Phong, tất cả mọi người trong lịch sử văn minh nhân loại đều không có tư cách.
Chỉ có bản thân Trần Phong mới đủ tư cách thú nhận khi nhìn thấy kết cục này.
Đây chính là tín ngưỡng cao nhất của Sergey.
Bạn cần đăng nhập để bình luận