Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 878: Người Tiếp Theo

Sau khi nhóm hạm đội chủ chiến ba cấp đầu tiên bao gồm cả hạm đội siêu tinh cầu Barnard lần lượt bị tiêu diệt, nhân loại đã thay đổi sách lược tác chiến, không còn dễ dàng dùng toàn binh lực để chiến đấu nữa, mà chộp được cơ hội ra đòn thì cứ ra đòn, không có cơ hội thì chia thành từng tốp nhỏ, chiến đấu theo sách lược phân tán, hay còn gọi là chiến đấu du kích.
Đó cũng là lý do tại sao từ lúc chiến tranh cho đến nay, nhân loại có đến hơn một nghìn khu định cư cấp tinh hệ, những tinh hệ này đều được xây dựng các căn cứ công nghiệp lớn, có thể nhanh chóng sản xuất hàng loạt tàu thuyền, chiến cơ và trạm không gian vũ trụ.
Người dân đế chế luôn muốn nắm bắt thời gian để sản xuất thêm nhiều tàu thuyền cho quân đội, các nhân viên nghiên cứu khoa học và những người trong hạm đội thoát hiểm, luôn nỗ lực làm ra càng nhiều càng tốt.
Một số binh lính nhân loại chọn cùng sống chết với những công nhân và nhà nghiên cứu khoa học này, hơn nữa, còn có thể kịp thời mang đi những con tàu kiểu mới vừa được sản xuất ra.
Trước đó, phần lớn dân thường đều đã leo lên những con tàu không gian dân dụng và quân dụng, phân tán rải rác bên trong nhánh Orion, một số thì đang hướng về phía thật xa để chạy trốn, một số thì tìm nơi ẩn nấp, chờ đợi những chiến hạm kiểu mới từ các chiến khu khác đến tiếp ứng, có như thế thì hy vọng chạy trốn mới càng lớn.
Bên trong nhánh Orion, chẳng khác gì một tổ mối vừa bị ném quả pháo, mặc dù cái tổ đã bị phá hủy bởi vụ nổ, nhưng những con mối lại tản ra khắp nơi xung quanh, chỉ hy vọng giữ gìn hỏa chúng giống nòi là được.
Nếu mắt kép muốn phá hủy hơn một nghìn tinh hệ có người sinh sống còn lại, thì trước tiên, chúng phải quét sạch toàn bộ nhân loại trong nhánh Orion và dải Ngân Hà, mà để hoàn thành 'công việc' này một cách triệt để, thì ít nhất cũng phải mất đến vài trăm, thậm chí nhiều nhất là hơn ngàn năm.
Chúng ta đã không còn dễ dàng bị xóa sổ nữa.
Chúng ta có thể kéo dài thời gian kháng chiến lên đến mấy trăm nghìn năm.
Đây là sự tiến bộ của nhân loại, tựa như loài kiến hôi.
Tóm lại, trong chiến dịch khổng lồ - tham gia hỗ trợ các chiến khu bên ngoài - của tinh hệ Ảnh Tử, các sĩ quan chỉ huy như Lộ Tiên Phong, Đường Thiên Tâm, Gaius, Bernsta và Charles đã tham gia ít thì mấy lần, mà nhiều thì cũng phải mấy chục, mấy trăm chiến dịch.
Trong số đó, chiến tích của Đường Thiên Tâm là rực rỡ nhất, ấn tượng nhất, nhưng cái tên giả của Lộ Tiên Phong bên ngoài lại có tiếng tăm tốt nhất, tốc độ thăng chức cũng nhanh nhất.
Đây cũng là một trong những lý do khiến Lộ Tiên Phong ngồi vững cái ghế đệ nhất nguyên soái.
Còn đối với các chiến sĩ mà nói, thì đám người như Lâm Bố, Marech, O'Brien, Đỗ Ngọc Văn chính là đại diện.
Những chiến sĩ đã ra đi và trở về thành công được gọi chung là chiến sĩ quy hương (trở về quê nhà), đều là những tinh nhuệ đỉnh cấp.
Tất nhiên, không phải ai cũng may mắn đến mức có thể thoát thân khỏi chiến trường cối xay thịt, chuyện này quả thực cần phải dựa vào vận khí.
Ví dụ, Marech và Đỗ Ngọc Văn, rõ ràng chính là 3 chiến sĩ thiên tài lỗi lạc, nhưng vẫn không may ngã xuống trong một trận chiến cực lớn cực kỳ khốc liệt.
Trong số tất cả các chiến sĩ quy hương, Lâm Bố chính là người có chiến tích rực rỡ nhất.
Trần Phong có thể điều khiển chiến giáp chiết dược để chém Đao Phong Lang như đồ tể chém lợn, nhưng Lâm Bố lại không có chiến giáp chiết diệu như Trần Phong, nhưng trong một trăm năm qua, số lượng Đao Phong Lang bị Lâm Bố chém hạ đã vượt quá 10.000.
Lúc ở bên ngoài, thứ mà Lâm Bố sử dụng còn chưa phải là loại vũ khí chiến giáp tiên tiến nhất, mà là một chiến cơ tiêu chuẩn vừa mới được sửa đổi đơn giản và chỉ được cường hóa tính năng đôi chút.
Trần Phong lại nhìn vào độ thức tỉnh gen hiện tại của Lâm Bố.
Shhhhhh!
Cao tới 47,12%!
Trong trăm năm qua, Trần Phong đã đến thăm hàng cả chục ngàn tinh hệ, và Lâm Bố cũng chẳng hề kém cạnh.
Đó chẳng qua cũng chỉ là một trận chiến quy mô lớn của ngàn chiếc chiến hạm lăng trụ trong hơn 20 năm, Lâm Bố và những chiến hữu của 13 hạm đội tinh khu vừa đánh vừa lui, liên tục bị đánh cho tan tác, rồi lại tập hợp lại, cứ thế tan tan hợp hợp, cả một chiến tuyến kéo dài từ nam ra bắc đến tận mấy trăm năm ánh sáng, ảnh hưởng đến mấy ngàn hằng tinh.
Tỷ lệ tử vong của hạm đội 13 tinh khu cao tới 99,83%.
Nhưng dù vậy, Lâm Bố vẫn sống sót.
Và đây chỉ mới là một trong những chiến tích của anh ta!
Sau khi lướt nhanh phần thông tin của Lâm Bố, Trần Phong cảm thấy cái tên đầu bự này quả thật có rất nhiều lý do để kiêu ngạo phách lối.
Hiện tại độ thức tỉnh của cái tên đầu to này cao như vậy, lại cộng thêm kinh nghiệm chiến trường kiểu 'tìm đường sống từ trong vô số lần đối mặt cái chết', quả thực có thể liều với mình một trận rồi.
Vậy nên, lần này tạm thời tha thứ cho anh ta vì cái tội 'đại bất kính' vậy, chờ khi nào độ thức tỉnh của mình cao hơn anh ta thì lại nói chuyện tiếp vậy.
Trần Phong nghĩ như vậy, nhưng 'cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng'.
"Nhà hiền triết Trần Phong, tôi muốn biết tại sao rõ ràng anh có thể liên lạc với nhân loại từ cách đây 100 năm, nhưng lại phải đợi cho đến tận hôm nay. Với tài năng của anh, tôi tin rằng anh có thể tham chiến nhiều lần như tôi, và tất nhiên cũng sẽ sống đến bây giờ."
Lâm Bố nói với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh và lạnh lùng.
Trần Phong không cảm xúc.
Haizz.
Tự vạch áo cho người xem lưng à?
Mà cái lưng lại đầy sẹo.
Hắn thực sự có hơi hối hận rồi.
Nhất là sau khi liếc thấy Đường Thiên Tâm khẽ cau mày suy nghĩ gì đó khi nghe thấy câu này, hắn lại càng hối hận rồi.
Là một loại hối hận mà lõi Mizzu cũng không thể bù đắp.
Trần Phong muốn nói cho Lâm Bố biết chân tướng sự thật.
Bởi vì anh không chết được, tôi thì không thể chết.
Nếu tôi bị bại lộ, tôi sợ bị chém đầu mất.
Nhưng anh thì chẳng cần phải sợ.
Việc anh có thể sống đến bây giờ ấy à, một nửa là do thực lực của bản thân anh, còn nửa còn lại, có thể chính là vì vận khí của anh đấy.
Tôi thì quả thực không dám đặt cược vào vận khí đâu.
Cuối cùng, thiên ngôn vạn ngữ của Trần Phong lại tụ thành 3 chữ: "Người tiếp theo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận