Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 444: Lựa Chọn Khôn Ngoan Nhất

Kể từ khi tiêu hóa được kiến thức của sáu vấn đề toán học lớn trong phiên bản ‘phỏng đoán’ 1.0 vào tháng trước, 11 người này đã đạt được rất nhiều lợi ích, và tiến độ nghiên cứu của các hạng mục bị mắc kẹt trong tay bọn họ cũng nhảy vọt.
Bọn họ đã biết mùi vị của ‘tủy’, thật lâu mới có thể thoát ra.
Mặc dù mọi người hầu như không thể vượt qua thành tựu của Trần Phong trong cuộc đời họ, nhưng chúng vẫn khiến họ khá bực bội.
Nhưng trong lĩnh vực toán học, người đầu tiên xác minh một thành tựu vĩ đại cũng chính là “một thành tựu vĩ đại”.
Ví dụ như Lại n từng nói rằng anh muốn tránh xa lĩnh vực toán học và dành hết tâm sức cho vật lý ứng dụng, cuối cùng ta đã làm theo lời Trần Phong, và giờ thì anh vô tình trở thành người thứ hai được công nhận trong giới toán học toàn cầu khi chưa đầy 30 tuổi.
Ngay cả khi bây giờ Lại n chuyển sang chơi bóng rổ, anh vẫn có thể để lại tên tuổi vang dội của chính mình trong lịch sử ngàn năm của toán học, nếu phải xếp hạng thì việc lọt vào top 20 cũng không phải quá khoa trương.
Những gì Lại n làm không chỉ là giúp Trần Phong kiểm tra kết quả, mà còn cho phép 11 con ‘bò lớn’ khác tạm thời tham gia, vô tình trở thành những người dẫn đầu trong các dự án học thuật.
Hầu hết những con ‘bò lớn’ bị anh ta kéo xuống đều không hiểu tiếng Trung, đương nhiên với sức ảnh hưởng của những người này, không khó để tìm một người phiên dịch chuyên nghiệp, nhưng trong lúc chờ đợi bản dịch, họ biết rằng trong phiên bản 2.0 không chỉ có nội dung của lĩnh vực toán học và có thể thuận lợi đẩy đưa nó đến bạn bè của họ trong lĩnh vực vật lý.
Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, những người bạn trong lĩnh vực vật lý của những người đoạt huy chương Fields đương nhiên không phải là hạng hời hợt.
Sau khi nhóm các nhà vật lý này có được cuốn sách chuyên khảo, họ vẫn phải đối mặt với rào cản ngôn ngữ.
Tiếp tục chờ đợi bản dịch và miễn cưỡng cố gắng sử dụng Google Dịch để quét mục lục, và họ vui mừng phát hiện nội dung còn thuộc cả lĩnh vực sinh học và y học.
Vì vậy, các nhà sinh vật học và nhà khoa học y tế đã bị kéo xuống nước, và ngay cả Tiến sĩ Ilan từ Viện Linton cũng không được tha.
Những hành động nhỏ tiếp tục lên men qua các vòng tròn quan hệ của mỗi cá nhân với nhau, giống như phản ứng dây chuyền của sự phân hạch hạt nhân, nhanh chóng mở rộng cho đến khi nó nứt vỡ.
Cộng đồng học thuật trong nước bị sốc và giờ trước, nhiều trường đại học khác nhau hoặc một số học giả xưa này chưa từng đăng nhập weibo để lại tin nhắn trên tài khoản Weibo chính thức của Trần Phong.
Nhưng mấy lão tiên sinh này khiến con cháu cảm thấy rất khó chịu.
Dạy cho các gia gia nãi nãi 70-80 tuổi dùng weibo thật khó khăn.
Trần Phong cũng nhận được vô số cuộc gọi riêng thông qua các mối quan hệ khác nhau.
Nhưng hắn đã thay đổi quy tắc. Một số được sử dụng riêng để liên lạc với người của mình và số còn lại được dùng để ngoại giao, được ghi trên danh thiếp của hắn.
Nhưng hiện tại, hắn đã chặn tất cả các số lạ nên toàn bộ đều không gọi được.
Tuy nhiên, để những đó tìm hắn cũng không khó, bọn họ chỉ cần gọi tới Tinh Phong Entertainment hoặc nhờ u Quốc Hoa của tập đoàn u Hòa gọi đến là được.
Nhưng hiện tại mọi người cũng đang giúp Trần Phong chặn những thứ đó lại.
Cảm ơn tất cả, người thì đang ở Mỹ, và hắn chưa xuống máy bay.
Bên này, sau khi hoàn tất bản bên dịch, trong vòng học thuật Anh ngữ cũng đang nổ tung từng vòng một.
Trong lĩnh vực toán học, khi những người đoạt huy chương Fields tiến thêm một bước, họ công bố kết quả của các phép thử và sự bùng nổ diễn ra nhanh hơn.
Đối với lĩnh vực vật lý và sinh học, do nghiên cứu liên quan khó thực hiện trên giấy hơn và hầu như không có điều kiện để thực nghiệm, nên nó vẫn chưa đủ thuyết phục và cần thời gian để tiêu hóa và lắng đọng.
Nhưng tóm lại, lý thuyết của hắn vẫn không thể được kiểm chứng những cũng không thể chứng ngụy (chứng minh phản biện), giống như Einstein, người đưa ra thuyết tương đối rộng ngày trước, và Planck, người đã đưa ra các khái niệm cơ bản của vật lý lượng tử.
So với những bậc tiền bối cách đây 100 năm, những người cần cả đời để phát huy thành tích học tập, Trần Phong thành danh ở ngày hôm nay thật sự nhanh hơn rất nhiều.
Thời gian khác nhau, mức độ thông tin hóa cũng khác nhau.
Chỉ cần hắn muốn và có đồ thật thì một thành tựu lớn thường chỉ mất một thời gian ngắn để lan truyền khắp thế giới.
Đặc biệt, trong phiên bản 2.0, hắn cũng đánh dấu cụ thể rằng không có giới hạn sở hữu trí tuệ nào được đặt ra, mọi tạp chí, mọi nền tảng học thuật đều có thể được chuyển tiếp vô điều kiện và việc chỉnh sửa các bài báo mở rộng không bị hạn chế và không tính phí ủy quyền.
Ví dụ, nền tảng của các ấn phẩm hàng đầu như New England Medicine, The Lancet... không cần nghĩ ngợi mà lập tức chuyển tiếp các bài báo tiếng Trung trước, đồng thời tổ chức một số nhân riêng để nhanh chóng dịch và cố gắng giành lấy quyền của phiên bản dịch tiếng Anh vào tay mình càng sớm càng tốt, để không bị một số tạp chí nhỏ có ảnh hưởng cướp miếng cơm.
Đây là một khái niệm khác về cạnh tranh học thuật lành tính do Trần Phong khởi xướng. Với sự trợ giúp của cạnh tranh, ảnh hưởng của hắn đạt đến mức độ đáng kinh ngạc ngay lập tức.
Biểu hiện cụ thể là hắn đang khoanh chân ngồi trong phòng chờ VIP của sân bay Boston, lấy điện thoại di động chống cằm xem phim thì đột nhiên có một đám đông người cầm quyền và những ‘gã khổng lồ’ trong giới học thuật từ viện Linton và các viện nghiên cứu của các trường đại học khác ở Boston ầm ầm kéo đến.
Trên thực tế, hầu hết những người này đều không biết tại sao họ lại ở đây, dù sao khi nghe tin Trần Phong rời đi, những người từ viện nghiên cứu Linton đã vội vã chạy ra ngoài. Những người từ các trường đại học và viện nghiên cứu khác đều nghĩ rằng vì Linton đã hành động nên bọn họ cũng vậy.
Nếu không, lỡ có chuyện lớn xảy ra mà bọn họ không biết đó là gì thì thật mất mặt.
Kết quả liền hóa thành thế này, số người lên tới 70 - 80 người.
Phần lớn đều là những ông lão, một số ít thanh niên mang giày tây, nhưng tất cả đều là hiệu trưởng các trường đại học hoặc là các học giả nổi danh.
Dù các ông lớn đều ở đây nhưng sân bay cũng luôn có quy định của sân bay.
Các nhân viên sân bay chen chúc, căng thẳng đến đỏ bừng mặt, ngăn một nhóm người lớn và phong tỏa phòng VIP.
Nhân viên sân bay có bằng thạc sĩ, đang học tiến sĩ tại Đại học Condon, đã nhìn thấy hiệu trưởng của anh ta từ đám đông trong nháy mắt.
Hiệu trưởng trắng mập đáng thương nào còn phong thái khí độ thường ngày ở trường, chen chúc trong đám người lớn tuổi, cẩn thận ôm lấy quần áo vì sợ người xung quanh đụng phải.
Anh ta lại lóa mắt, có rất nhiều gương mặt quen thuộc có thể kể tên.
Tình huống này là sao!
Bộ trưởng Công nghệ đến Boston sao?
Nhưng những đại lão này cũng không thể đích thân đến đón tiếp như vậy được!
Tới 1 - 2 người là đã đủ mặt mũi rồi.
Điều rắc rối hơn là những người kia dường như muốn tràn vào phòng VIP ngay bây giờ.
Buông tay, mất việc.
Nhưng không để bọn họ đi thì có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Nhân viên nhìn người giám sát ở đằng xa với ánh mắt cầu cứu.
Chủ quản thấy tình hình không ổn, anh ta nuốt nước bọt, lấy hết can đảm tiến lên, "Ừm... các vị, xin cho tôi cho xem vé máy bay."
Anh ta chắc chắn biết những người đó, nhưng giả vờ không biết là lựa chọn khôn ngoan nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận