Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 337: Thất Bại

Vẻ mặt Trần Phong chậm rãi thay đổi.
"Hạng mục của các người có quan hệ với phản vật chất?"
Đổng Sơn kinh ngạc, trong nháy mắt ông ta trở nên tỉnh táo, đồng thời cũng nhìn về phía Trần Phong với vẻ cảnh giác, "Cậu… làm sao cậu biết?"
Trần Phong cười cười, "Giống như tôi làm sao biết ông vậy đó."
"Trí tuệ vũ trụ?"
"Ông có thể hiểu như vậy. Bây giờ có thể nói một chút chưa?"
Đổng Sơn thẳng thắn lắc đầu, "Không thể!"
"Ông sợ bị Radium phát hiện? Ông vẫn còn cho rằng tôi là gián điệp của Radium? Vậy thì tôi nói, ông nghe. Ông không cần gật đầu, cũng không cần lắc đầu."
Sau khi Trần Phong ngồi xuống, cố gắng tạo tư thế cơ thể thoải mái nhất.
"Việc các người phát hiện ra phản vật chất, có quan hệ đến công cuộc phát sóng "Thần Phong" tới toàn bộ Thái Dương Hệ của nhà khoa học điên Franky hơn 500 năm."
Mặc dù Đổng lão đầu có men say, nhưng khả năng khống chế thân thể lại rất tốt, ông ta chỉ lầm lũi ăn.
Nhưng Trần Phong lại phát hiện nhịp tim của ông ta đột nhiên tăng thêm 3 nhịp trên 1 giây.
"Thông qua “Thần Phong”, một tần số lạ lùng có thể bị đảo ngược, cung cấp tần số này cho một số nhóm người nhất định…"
Đổng Sơn bỗng nhiên vỗ bàn một cái, cắt ngang hắn, "Được rồi, đừng nói nữa!"
Trần Phong cúi người về phía trước, hạ giọng nói, "Chắc chắn là ông lại muốn hỏi tôi tại sao lại biết. Nhưng trong lòng ông đã có đáp án, tuy nhiên ông lại không nguyện ý tiếp nhận nói. Nhưng để khiến ông trở nên yên tâm và thoải mái hơn một chút, tôi có thể nói cho lão đầu ông biết. Kết luận của tôi không liên quan gì đến các người."
"Ngẫm lại đi, ban đầu các người đã làm thế nào mà phát hiện được hiện tượng kỳ lạ này? Là thuần ngẫu nhiên, đúng không?"
Đổng Sơn nghiêm túc nhìn Trần Phong một chút rồi, thở dài, "Chuyện này thật ra không chỉ là bí mật tối cao của riêng viện Titan, mà còn là của toàn nhân loại. Chuyện này chẳng những có quan hệ đến chiến tranh giữa chúng ta và Radium, mà còn quan hệ đến chiến tranh với người xâm nhập trong tương lai. Tôi vốn không nên nói với cậu, nhưng cậu biết quá nhiều. Đúng vậy, đó là một kỳ ngộ hết sức ngẫu nhiên. Người phát hiện ra hiện tượng này, cũng là tôi. Tại sao tôi không còn nhận nghiên cứu sinh tiến sĩ nữa, chính là vì 28 năm trước..."
Chờ lão đầu nhỏ giọng nói xong, rốt cuộc Trần Phong cũng hiểu rõ tiến độ nghiên cứu hạt vượt trước mắt của nhân loại.
So với lần trước hắn tới đã tiến thêm một bước, đã chạm vào được biên giới của hạt vượt.
Để chống lại Radium, nhân loại đã vắt kiệt trí tuệ và linh cảm.
Nhưng đấu tranh hết lần này đến lần khác lại chỉ có thể mang đến sự tuyệt vọng hết lần này đến lần khác, mọi người thậm chí còn phải cố gắng tìm kiếm nguồn cảm hứng khó nắm bắt từ những tư liệu lịch sử.
Các học giả cố gắng phân tích mọi thiên tài, quái tài và quỷ tài trong lịch sử loài người, những kẻ đã sử dụng linh cảm để châm ngòi cho con đường văn minh...
Từ Archimedes, Galileo, Newton, Leibniz, Mendeleev đến Einstein, Tesla, Trần Phong, Lại n, lại đến Franky, Lại Văn Minh, Sergey...
Ý đồ của mọi người là tìm kiếm manh mối trong quá trình những vị cổ nhân vĩ đại đại này bắn ra linh cảm, sau đó thiêu đốt trí tuệ của mình và bắt chước đông đảo các vị tiền bối cổ đại, kích phát linh cảm thuộc về chính mình.
Nhưng bọn họ đã thất bại.
Mặc dù khoa học công nghệ vẫn một mực tiến bộ, nhưng lại gò bó theo khuôn phép, dọc theo một con đường cố định mà đi lên phía trước, dường như chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấy điểm cuối cùng.
Nhưng ai cũng biết, Radium đang khống chế rất nhiều người, hơn nữa năng lực tính toán và logic tự thân của Radium cường hãn đến phi lý.
Nếu tất cả mọi người theo đuổi cùng một con đường, cuối cùng đương nhiên là Radium sẽ đến điểm cuối trước.
30 năm trước, Đổng Sơn sử dụng hết toàn bộ phương thức suy luận không hợp logic và cho ra một kết quả.
Trần Phong đại sư, người đã bùng nổ linh cảm từ thời cổ đại, dự đoán sự xuất hiện của người xâm nhập, soi sáng sự tiến bộ của nền văn minh hàng trăm năm, cũng chính là người đã khai sáng cho Chung Lôi đại sư, và sau đó bà đã dùng 40 năm cuộc đời để tạo ra khúc “Thần Phong”.
Dựa vào một vụ nổ nhỏ trong phòng thí nghiệm có thể thay đổi toàn bộ cấu trúc kim loại của Callisto, nhà khoa học điên Franky đã đặt vững nguyên lý giao thoa kế, cưỡng ép phát “Thần Phong” như bị trúng tà.
Ông ta nhất định có lý do để làm việc này.
Đổng Sơn đưa một đám người lên Callisto, tại hiện trường thu thập nguồn gốc âm thanh rõ ràng và hoàn chỉnh nhất của “Thần Phong”, rồi mang về viện nghiên cứu Titan để tiến hành phản biên dịch, sau đó bọn họ phát hiện được một thứ rất kỳ lạ.
"Tôi phát hiện một ca khúc. Đúng vậy, nó là một ca khúc. Nó và “Thần Phong” có tác dụng triệt tiêu lẫn nhau hoàn toàn. Nó vô cùng quỷ dị, thậm chí có thể áp chế tình cảm, vô thanh vô tức thay đổi suy nghĩ của chúng ta. Chắc chắn nó có quan hệ với rào chắn bao phủ Thái Dương Hệ, và hiệu quả kỳ là như vi khuẩn S! Cho tới nay chúng tôi vẫn chưa tìm được nguyên lý của nó. Tôi chỉ có thể cảm thán sự vĩ đại của Trần Phong đại sư và Chung Lôi đại sư. Cậu đừng có mà đắc ý, dù tướng mạo của cậu và Trần Phong đại sư giống nhau như đúc, tên cũng giống, nhưng tôi đã xem qua lý lịch của cậu, cậu là cậu, ông ấy và ông ấy, nên cậu cũng đừng thiếp vàng lên mặt!"
Trần Phong: E hèm…
"Ông tiếp tục đi."
"Sau đó tôi lại phát hiện ra một loại hạt. Đây là loại mức năng lượng thấp hơn cả cao siêu tử, chất lượng thậm chí còn thấp hơn hạt kỳ diệu Boson. Nó cực kỳ phức tạp, nhưng lại vô cùng đơn giản. Nó được sinh ra từ một cơn bão lượng tử gây ra bởi suy nghĩ của một nhóm người cụ thể, sau đó tồn tại vĩnh viễn."
"Chúng tôi đã phân tích đặc tính của nó, có thể sử dụng máy thám trắc trường sóng hấp dẫn hiện tại để bắt được các dao động tần số cực kỳ tinh vi, đó là một phản ứng tần số tuyệt vời mà chúng tôi chưa bao giờ thấy hoặc tưởng tượng ra. Nhưng chúng tôi lại không thể định vị được nó, càng không thể thấy rõ nó, càng không thể thâm nhập nghiên cứu nó. Đến nỗi cách sử dụng nó thế nào, chúng tôi cũng hoàn toàn không biết."
"Chúng tôi nghi ngờ rằng độ chính xác của máy thám trắc vẫn chưa đủ, dù chúng tôi đã cố gắng cải tiến máy thám trắc trường sóng hấp dẫn nhưng vẫn không thể nhìn thấy giới hạn. Vì vậy, lần này chúng tôi rất quan tâm đến công nghệ mà Radium vừa phát triển. Công nghệ động cơ warp là rất quan trọng. Nhưng công nghệ trường sóng hấp dẫn tiên tiến hơn của radium còn quan trọng hơn. "
"Tóm lại, lúc ấy tôi đã lật ngược tất cả các hướng nghiên cứu của mình. Tôi cùng các học trò của mình và rất nhiều đồng nghiệp đã cùng nhau phát động trùng kích khai phát loại hạt này hết lần này đến lần khác. Nhưng chúng tôi..."
Trần Phong hỏi: "Thất bại 28 năm, đúng không?"
"Đúng vậy, 28 năm. Chúng tôi nghĩ hết tất cả các biện pháp, vắt kiệt trí tuệ, vẫn không đạt được chút thành tựu nào, không tiến thêm dù chỉ một bước. Các nghiên cứu sinh và đồng nghiệp của tôi liên tục ngã xuống vì kiệt sức, còn bản thân tôi thì đổ bệnh không chỉ một lần. Cho đến khi u Thanh Lam tuổi trẻ tài cao gia nhập hạng mục của tôi, cô ấy đã dựa vào linh cảm chưa từng có đẩy ngược ra một cái kết luận, tìm tới một loại khả năng trên lý thuyết có thể kích hoạt thứ hạt này. Từ đó tôi dứt khoát giao hạng mục lại cho cô ấy lãnh đạo, còn mình thì lui về làm trợ thủ."
Trần Phong cười cười, "Nhưng bảy năm trôi qua, vẫn không có gì tiến triển, đúng không?"
"Đúng thế."
Trần Phong đã đoán được cái bước mà u Thanh Lam đi đến.
Kỳ nữ mặt trẻ con đúng là không thể tưởng tượng nổi, mỗi lần đều có thể làm người ta kinh hỉ.
Không cần hắn nhắc nhở, u Thanh Lam đã biết cách kích hoạt hạt vượt, và vẫn phải bắt đầu với các dao động năng lượng của một tần số cụ thể, cũng chính là một "bài hát" khác.
Chỉ là âm điệu tần số cao trong đầu Trần Phong quá kỳ quái và phức tạp, căn bản là không thể bị nhân loại hay thậm chí là Radium suy diễn ra mà thôi.
Bây giờ mọi chuyện chỉ còn một bước cuối cùng, chờ hắn giải quyết dứt khoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận