Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1241: Nửa Triệu Năm

Tần Quang vẫn luôn đứng quan sát bên cạnh, khẽ co ngón chân, nghẹn ngào không nói nên lời.
"Tiến sĩ Emerson, hiện giờ hẳn là..."
Tần Quang vô thức quay đầu lại hỏi tiến sĩ Emerson.
Nhưng Emerson đã sớm lao đến bàn điều khiển, hết sức tập trung nhìn chằm chằm vào lượng lớn dữ liệu đang thay đổi nhanh chóng trước mặt.
Cậu ta cực kỳ căng thẳng, ánh mắt tập trung, thậm chí không nhận ra được là ai đang nói chuyện với mình.
Tần Quang im lặng ngậm miệng lại.
Bây giờ không phải lúc để quấy rầy đến đối phương.
Khoảng năm giây sau, Emerson quay đầu nhìn Tần Quang: "Tần tướng quân, tôi có một yêu cầu cần sự đồng ý của anh."
"Nói đi, Emerson."
Emerson nói với một giọng điệu cực kỳ nặng nề: "Tôi cần sự hỗ trợ thực hiện từ Phồn Tinh - trí não tối cao của đế chế. Vì vậy, tôi xin anh, hãy thiết lập lại kết nối giữa chúng ta và mạng lượng tử xương sống của đế chế."
Phó chỉ huy phụ trách hoạt động cơ mật bên cạnh phản bác ngay tại chỗ: "Cậu có biết mình đang nói gì không hả? Năm năm trước. chúng ta gặp phải một cuộc truy kích, khó khăn lắm mới có thể quay về trạng thái ẩn nấp hoàn hảo. Nếu bây giờ chúng ta thiết lập liên lạc thời gian thực với mạng xương sống, thì chẳng khác nào đang nói với cơ quan tình báo mắt kép là 'lạy ông tôi ở bụi này' cả. Hiện tại, chúng ta không có huấn luyện viên Đồng, nếu đối phương truy kích, chúng ta sẽ không dễ dàng thoát khỏi như lúc trước đâu. Chẳng lẽ cậu muốn...."
“Được rồi, bớt nói lại một chút.” Tần Quang ngắt lời vị sĩ quan này.
Emerson né tránh ánh mắt của mọi người, quả thực có chút áy náy.
Emerson biết rằng yêu cầu của mình rất quá đáng, điều này sẽ khiến toàn bộ hạm đội gặp nguy hiểm.
Nhưng tình huống trước mắt của Đồng Linh không thể nào trì hoãn thêm được nữa, Emerson vẫn nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi hiểu, tôi biết hết. Tướng quân Cage nói gì, tôi đều hiểu, chính vì hiểu, nên tôi mới phải hỏi ý kiến Tần tướng quân trước. Nói tóm lại, tình huống trước mắt là chúng ta cần phải có được sự hỗ trợ từ hơn 10% sức mạnh tính toán của chủ não Phồn Tinh. Chỉ có cách này mới có thể phân tích đầy đủ dữ liệu tràn, tạo ra một cú sốc lượng tử phòng ngừa rủi ro có mục tiêu. Cũng chỉ có cách này, chúng ta mới có thể khắc lại phần ký ức mà Đồng Linh vừa bị tiêu tán theo thời gian thực."
Tần Quang: "Khắc lại ký ức? Đây không phải là chuyện không thể nào làm được sao?"
"Người bình thường thì không làm được, nhưng tư duy của huấn luyện viên Đồng là tư duy cơ giới hóa với mức độ rất cao, hơn nữa, cơ thể của cô ấy bây giờ đang ở mức độ 0 tuyệt đối. Đây là cơ hội duy nhất."
Tần Quang chỉ suy tính chừng 0,2 giây, sau đó nhanh chóng ra lệnh: "Liên kết với mạng xương sống! Ra lệnh cho chiến hạm cao tốc cỡ trung số 1, số 2 và số 6 hạm đội III thay trang phục quân bị, đồng thời lắp đặt động cơ vật lý và động cơ khúc dẫn kiểu mới nhất trong vòng nửa tiếng nữa. Lấy 3 triệu phôi thai đông lạnh tư kho phôi thai, bổ sung vào 3 chiến hạm này. Đồng thời, toàn quân chọn ra 3 chiến sĩ đỉnh cấp, 21 chiến sĩ cấp S và 600 chiến sĩ cấp A, chuyển giao cho 3 chiến hạm cao tốc này."
Tần Quang ra lệnh, đồng thời kích hoạt hai chuỗi hành động.
Cách sắp xếp thứ hai của Tần Quang không có gì gọi là kỳ hoa lạ mắt, mà là một chiến thuật đã được các nhà chiến lược quân sự của nhân loại ở thời đại tổ tiên thử nghiệm, cũng đã áp dụng thành công 10 lần như 1 - "cắt đuôi thạch sùng'
Mệnh lệnh vừa được chuyển sang hàng ngũ sĩ quan chỉ huy cấp 2 của hạm đội, Tần Quang đã nhận được đơn đăng ký của hơn 10 chiến sĩ đỉnh cấp và gần 100 chiến sĩ cấp S.
Tên của 2 hậu duệ trực tiếp của Đồng Linh, là Cao Tiểu Thất và Opp Đường Đức cũng xuất hiện trong đó.
Tần Quang suy nghĩ một chút, liền quyết định từ chối 2 đơn xin này.
Nhưng Cao Tiểu Thất và Opp Đường Đức lại vai kề vai tìm đến.
“Tần tướng quân, chúng tôi biết mặc dù đây chỉ là cắt đuôi thạch sùng, nhưng những người bị bỏ lại không phải sẽ chết một cách vô ích sao? Nếu anh đã để những con tàu chở theo phôi đông lạnh, thì trong mệnh lệnh của anh hẳn là bao gồm cả việc cho phép những người này nếm thử việc chạy trốn ra bên ngoài dải Ngân Hà, đúng không?"
Cao Tiểu Thất vội vàng nói: “Trước mắt, tôi chính là phi công ưu tú nhất trong hạm đội, cũng là người duy nhất khó khăn lắm mới có thể đạt đến mức đánh giá chiến sĩ đỉnh cấp với tư cách là phi công. Vì thế, loại chuyện thế này sao có thể thiếu tôi được. Tôi sẽ mang theo..."
Tần Quang ngắt lời Cao Tiểu Thất.
"Được rồi, Cao Tiểu Thất, cậu phải ở lại. Opp có thể đi. Opp, anh sẽ đảm nhận vai trò chiến hạm trưởng của chiến hạm số 6."
"Này không phải..."
Tần Quang xua tay: “Được rồi, tôi biết cậu đang cảm thấy nhất định phải có ai đó hy sinh đi ra ngoài để đánh yểm trợ, cảm thấy chuyện của huấn luyện viên Đồng Linh chính là chuyện của bản thân cậu, cậu không thể nhắm mắt làm ngơ,. Nhưng, cậu phải hiểu, chúng ta là quân nhân, việc hành quân đánh trận không phải là việc tranh đấu tàn nhẫn như trong giang hồ. Cậu chính là tổng huấn luyện viên đời tiếp theo mà Đồng Linh đích thân chỉ định. Cậu không thể đi."
Cao Tiểu Thất hậm hực bỏ đi, trong khi Opp Đường Đức đang đi bên cạnh lại là kiểu bước nhảy chân sáo, cực kỳ vui vẻ.
"Mẹ kiếp, anh đắc ý cái rắm. Chút công phu như mèo cào của anh, còn không xứng đi giày cho tôi. Cho anh đi diễn chính, đúng là vừa hại người vừa hại mình."
Opp Đường Đức liếc nhìn Cao Tiểu Thất một cách khinh thường, sau đó đảo mắt, lắc đầu, mái tóc vàng hất lên tung lên cao, tiêu cmn sái: “Cậu cứ giữ sức mà ăn giấm chua đi, vô dụng cả thôi! Bản lĩnh của tôi có bao nhiêu, chẳng lẽ Tần tướng quân không biết? Tôi nghĩ kĩ rồi, chờ đến khi tôi dắt mũi cái đám quân mắt kép ngu ngốc kia dạo chơi vài vòng xong, các cậu cũng đã đi thật xa rồi. Vậy, tôi sẽ đi thẳng tới siêu lớp Perseus – Song Ngư luôn! Hê hê! Đợi thêm cỡ nửa triệu năm nữa, nhân loại dòng của tôi có thể tùy tiện tìm một cái tinh hệ đáng tin cậy nào đó ở bên kia, sau đó bén rễ đâm chồi, 'khai chi tán diệp', thấy có tuyệt không chứ hả?"
"Tôi nhổ vào mặt. Anh đang mê sảng thì đó, nửa triệu năm? Mảnh xương vụn của anh cũng đã lượn mấy nghìn lần trong hệ thống tuần hoàn vật chất rồi đấy!"
Opp nhún vai: "Tôi ấy à, tôi tin tưởng huấn luyện viên Đồng chắc chắn sẽ sống sót. Công nghệ đóng băng chắc chắn sẽ thành công! Chờ đến thời điểm thích hợp, tôi sẽ tự đóng băng mình, một lần đóng băng là đóng đến nửa triệu năm. Sau nửa triệu năm, trận chiến trên dải Ngân Hà của chúng ta cũng đã sớm giành được chiến thắng, con tàu số 6 và tôi cũng đồng thời mở rộng nền văn minh của nhân loại ở một nơi cách đó 250 triệu năm ánh sáng. Cảnh tượng đó mới đẹp làm sao!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận