Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1398: Trò Giỏi Hơn Thầy

Giọng nữ lạnh lùng vô cảm đã nói với Đinh Hổ thế này: "Việc cậu quyết định để cho hắn tiếp xúc với chém chiết diệu tầm cực ngắn ngay từ hôm nay là một ý tưởng rất tốt, nhưng giáo án của cậu quá bảo thủ. Khi tôi dạy hắn, cậu có thể học hỏi một phen."
Chờ đến khi các học sinh khác đã ổn định vị trí, Đinh Hổ chạy đến chiếc máy chuyên dụng của mình, hậm hực tiếp nhận kết nối.
"Để tôi xem, một huấn luyện viên giả lập trí tuệ nhân tạo như cô thì ngông cuồng cái gì."
Đây là một quảng trường khổng lồ vô tận, Trịnh Phong đứng tại chỗ trong hoang mang bối rối.
Hắn đảo mắt nhìn xung quanh.
Không gian huấn luyện giải lập hôm nay không giống với thường ngày chút nào.
Hắn đã tìm rất lâu nhưng không thấy chiến giáp huấn luyện của hắn.
Trong quảng trường trống không, bầu trời và mặt đất như quyện vào nhau thành một mảng màu.
"Trịnh Phong."
Một giọng nữ xa lạ vang lên.
Trịnh Phong giật mình nhìn xung quanh, không có ai cả.
Không biết đó là ai, đang đứng ở đâu mà nói chuyện.
Ban đầu, hắn vô thức nghĩ, không thể nào, chẳng lẽ là lão sư Tiểu Vy?!
Cũng phải chừa chỗ cho người ta sống chứ hả?!
Nhưng hắn lập tức tỉnh táo lại, không đúng, giọng nói này nghe không giống chút nào, không phải là cùng một người.
"Ngài là?"
Trịnh Phong thận trọng hỏi.
Mặt đất trước mặt hắn bỗng dâng lên một cột nước, nhanh chóng tạo thành hình dáng cơ thể.
Dòng nước dần dần chuyển màu từ trong suốt, cuối cùng biến thành một cô bé 12, 13 tuổi.
Cô bé này cũng xinh xắn dễ thương, môi đỏ răng trắng, cực kỳ đáng yêu.
"Uầy......"
Trịnh Phong suy nghĩ, nhìn cái dáng vẻ này, chắc chắn đây không phải là Tiểu Vy.
"Vậy, đây là Tiểu Vy số 2?"
Cô gái nhỏ bật cười : "Không phải, tôi tên là T, cậu có thể gọi tôi là ... Tiểu T, hoặc là chị T."
"Ồ ồ ồ, chị T, chị chính là huấn luyện viên kỹ năng chiến đấu giả lập của tôi à? Chị cũng giống như Tiểu Vy, sinh ra từ tiềm thức của tôi?"
Trịnh Phong vội hỏi.
Cô gái nhỏ trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu: "Đúng vậy."
"Vậy thì tại sao tên của chị không phải là Tiểu Vy? Đây là tên của trợ thủ trí tuệ của tôi, cũng là tên của trợ giảng trong tiềm thức của tôi đấy. Nếu cùng xuất phát từ tiềm thức của tôi, thì phải phù hợp với sở thích cá nhân của tôi mới đúng chứ. Trong đầu tôi có bao giờ nghĩ đến cái chữ T này đâu."
Cô gái đột nhiên lạnh lùng: "Cậu nói nhiều quá."
"Hả? Gì?"
"Không có gì, bắt đầu huấn luyện!"
Giây kế tiếp, cả người Trịnh Phong bay lên trời, xung quanh hắn lần lượt hiện hình, một chiến giáp mô phỏng do luồng dữ liệu thuần túy hình thành với tốc độ cực nhanh xung quanh cơ thể hắn.
Khi Trịnh Phong định thần lại, hắn phát hiện ra mình đã tiến vào bên trong của Hiên Viên-3 đã được cải tiến, với chiều cao 27 mét, tinh gọn, cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn hô to: "Chiến giáp huấn luyện của tôi không phải là Hiên Viên-3 cải tiến! Mà là Hiên Viên giáp công suất thấp!"
Chẳng ai thèm để ý tới hắn cả.
Nhưng hoàn cảnh bên ngoài trước mặt hắn đã bắt đầu biến đổi nhanh chóng, cuối cùng biến thành trận chiến trên không giữa 2 phe địch-ta.
"Nhiệm vụ huấn luyện của cậu rất đơn giản. Hãy sống sót trong trận chiến này."
"A, khoan đã..."
Khi Trịnh Phong nhìn thấy rõ đơn vị tác chiến của địch ở phía đối diện, hắn thừa biết, đây là một nhiệm vụ bất khả thi đối với bản thân hắn.
Hắn từng nghe Đường Thiên Tâm nói qua, một năm trước, ở tiền tuyến của chiến khu Vân Đỉnh, bên địch xuất hiện một đơn vị tác chiến cỡ trung bình kiểu mới, hình dáng giống như một con rết đen, uốn lượn ngoằn ngoèo, dài khoảng 40m, tổng cộng có 16 cặp chân dài.
Thứ đồ chơi đó được tổng hợp đặc điểm từ trùng Thôn Phệ, Đao Phong Lang, sinh vật năng lượng ảo, bề mặt cơ thể cực kỳ cứng rắn, phương thức sát thương vô cùng đa dạng, tính cơ động cực kỳ linh hoạt.
Lúc đó, để đối phó với gần 100.000 đơn vị của địch, nhân loại đã điều động mấy trăm triệu chiến hạm, tập hợp gần chục tỷ đơn vị tác chiến thuộc nhiều cấp độ khác nhau, huy động hầu hết các thiết bị trinh sát có độ chính xác cực cao ở phạm vi 10 năm ánh sang gần đó, với định vị phụ trợ, phải mất gần 2 tháng mới có thể tiêu diệt được toàn bộ lũ đồ chơi này, cũng dựa trên những đặc thù của nó mà tạo ra thiết bị trường lực gây nhiễu kiểu mới, làm giảm đáng kể tốc độ cơ động của nó, sau đó tiêu diệt dần dần trong cuộc chiến sau đó.
Hiện tại, hắn đang điều khiển phiên bản cải tiến của Hiên Viên-3, thứ vũ khí được giao cho bậc sĩ quan trung cấp trở lên trong lĩnh vực đặc chiến, và hiển nhiên là không có sự trợ giúp đến từ máy trường lực gây nhiễu kiểu mới bên ngoài.
Một là hắn chưa có quen với trang bị, hai là hắn chưa quen đơn vị địch trước mặt, ba là năng lực của hắn vốn không đủ, thì làm sao mà sống sót được.
Tiếc là hắn không có thời gian để suy nghĩ vẩn vơ nữa, lời còn chưa kịp dứt, con trùng đen thùi lùi trước mặt hắn đã vươn dài cơ thể, há miệng lao thẳng về phía hắn, phun ra một đám mây năng lượng vào cabin điều khiển của hắn.
Trịnh Phong vội vàng điều khiển Hiên Viên - 3 bỏ chạy, nhưng hắn đã chậm một bước, cabin bị 'ói' trúng.
Trong tai hắn chỉ nghe thấy hai tiếng tách tách xa lạ, sau đó mũi ngửi thấy mùi khét lẹt, rồi bị cơn đau dữ dội ập đến khiến cho bất tỉnh.
Là vì lá chắn trường đa trọng lực của Hiên Viên -3 và trang giáp phòng hộ của nó đã bị xuyên thủng, nên người ngồi bên trong là hắn cũng bị hòa tan ngay tại chỗ.
Chỉ sau vài giây, Trịnh Phong tỉnh lại, tình cảnh vẫn như trước, con trùng dài phía trước lại nhào tới.
Trịnh Phong lại lóe lên ...
"A!"
Hắn bắt đầu bước vào cơn ác mộng của những cái chết mô phỏng lặp đi lặp lại, cứ thế mà la hét liên tục.
Đáng ghét hơn là chị T còn chẳng thèm nể tình, còn tăng cường độ mô phỏng của cơn đau lên.
Độ mô phỏng chân thực của cơn đau này không 99% thì cũng 95%, Trịnh Phong bị hành hạ thừa sống thiếu chết.
Chết đi sống lại được một hồi, hắn gần như tê liệt.
Cứ tưởng như Tiểu Vy đã là lão sư ác quỷ rồi, nhưng giờ hắn mới biết, chị T này chính là kiểu 'trò giỏi hơn thầy'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận