Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1111: Độ Khó Tăng Lên

Lần trước, để tạo ra chùm tia siêu số, nhân loại đã hy sinh toàn bộ quân đoàn Đập Nồi, dùng lỗ đen để làm công cụ chuyển hóa, biến vật chất thành năng lượng.
Nhân loại đã sớm lý giải được bản chất của tia nổ gamma, nên có thể dễ dàng tạo ra một lượng nhỏ tia ổn định.
Ngay từ thế kỷ 21, tia gamma đã được sử dụng rộng rãi trong lĩnh vực y tế như một con dao gamma, điều này ai cũng biết.
Nhưng sự khác biệt giữa tia nổ gamma và tia gamma chính là cách biệt một trời một vực.
Nó giống như việc người viễn cổ sẽ phóng hỏa đốt rừng, nhưng nếu đổi lại là thiêu hủy một hành tinh hay một hằng tinh thì sao?
Độ khó đã tăng lên không bút nào tả nổi.
Đây là một sự thay đổi điển hình về lượng biến dẫn đến chất biến.
Lần này, nhân loại không còn cần lỗ đen làm phương tiện trung gian nữa, cũng không cần sử dụng các vật liệu hiệu suất thấp để chuyển hóa chúng thành năng lượng nữa, mà thay vào đó, nhân loại đã lợi dụng pin khổng lồ hằng tinh để trực tiếp cung cấp năng lượng.
Để đáp ứng nhu cầu sản lượng năng lượng khủng khiếp, mạch cung cấp năng lượng trong máy phát khổng lồ không còn là dây điện truyền thống nữa, mà là một mạng kênh warp được xây dựng từ khái niệm mạng lưới vận chuyển không gian mà Lại Văn Minh để lại.
Thứ lưu thông trong mạng lưới vận chuyển không còn là hạm tàu nữa, mà là một dòng điện tử nội tại.
Có lẽ Lại Văn Minh sẽ không thể ngờ được rằng một ngày nào đó, mạng lưới vận tải và hậu cần không gian mà anh ta hình thành cho nhân loại sẽ được sử dụng thành một đường truyền điện trong một thiết bị cỡ lớn như vậy.
Sau vài tháng sạc năng lượng, chùm tia sáng khổng lồ lấp lánh ánh sáng xanh lam phụt ra từ máy phát, bay thẳng đến Thái Dương Hệ và cập bến sau 2 năm.
Mái vòm - thứ vốn vô hình vô dạng, không thể nhìn thấy bằng mắt thường, không thể đo lường bằng thiết bị - đã lộ ra hình dạng vòng cung của nó dưới sự bắn phá của vụ nổ tia.
Với sự bắn phá liên tục của tia nổ, ánh sáng mà mái vòm lộ ra càng thêm mãnh liệt hơn.
Cùng lúc với việc bắn phá tia nổ gamma, vô số thiết bị được đặt bên trong và bên ngoài mái vòm đã đồng thời thu thập dữ liệu ở cả hai phía bên trong và bên ngoài.
Thiết bị bên trong mái vòm là đến từ Thái Dương Hệ, bên ngoài thì đến từ đội thám hiểm khoa học thuộc các tinh hệ thuộc địa xa xôi.
Trong tuyến thời gian cuối cùng, nhân loại vừa phải đối mặt với áp lực của chiến tranh, vừa phải thử cố gắng đến gần mái vòm. Người duy nhất có thể thực hiện nhiệm vụ thu thập dữ liệu chính là Trần Phong - với chiến giáp chiết diệu đỉnh cấp nhất.
Nhưng lần này, đối thủ của nhân loại chỉ có mỗi mái vòm, việc thu thập dữ liệu đã trở thành một vấn đề đơn giản.
1 tiếng 36 phút sau, mái vòm đột nhiên biến mất, cũng không biết là do nhân loại đánh nát, hay là do con mắt kép chủ động rút về.
Kể từ đó, Thái Dương Hệ triệt để giải phóng.
Nhưng mọi người không chìm đắm trong niềm vui quá lâu.
Viện khoa học đã bắt đầu phân tích chuyên sâu các dữ liệu mới nhất thu thập được.
Một số lượng lớn các kỹ sư đã leo lên phương tiện của mình, lao đến nhiều nơi khác nhau trong không gian vũ trụ với nhiều loại máy móc khác nhau, nhằm nhanh chóng sửa chữa các thiết bị bị hư hỏng trong quá trình tăng cường liên tục và suy yếu đột ngột của tương tác cơ bản.
Các tinh hệ thuộc địa bên ngoài cũng bắt đầu nhanh chóng điều chỉnh chính sách của mình.
Kể từ lúc này, đế chế Thần Phong sẽ lại lấy Thái Dương Hệ làm cốt lõi phát triển thứ nhất, tinh hệ thuộc địa Ảnh Tử sắp được xây dựng làm cốt lõi phát triển thứ hai.
Mặc dù nhân loại đã mất đi mặt trời, nhưng sau nhiều năm nghiên cứu, đối chiếu với Thái Dương Hệ giả trong tinh hệ Ảnh Tử, thì với trình độ công nghệ hiện tại, nhân loại có thể tạo ra một mặt trời nhân tạo mới bằng cách thu thập nguyên liệu thô từ các hằng tinh khác.
Có lẽ sẽ không tạo ra được một bản sao giống 100%, nhưng ít nhất cũng sẽ đạt 99,999 %.
Theo kết quả nghiên cứu mới nhất, các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng, các quy luật trong Thái Dương Hệ không chỉ liên quan đến bản thân mặt trời, mà còn liên quan đến vị trí địa lý của nó trong không gian vũ trụ.
Thái Dương Hệ vừa vặn nằm trong mảnh phức hợp siêu đám Song Ngư Cetus trong mạng lưới sợi lớn vũ trụ, trong siêu lớp Xử Nữ ở lông đuôi của một trong những cụm siêu đám thiên hà Laniakea và trong nhánh Orion mở rộng của dải Ngân Hà.
Ở vị trí thích hợp này, Thái Dương Hệ và Trái Đất đã được hình thành, cuối cùng thì sinh ra nhân loại.
Tất cả những điều này dường như chỉ là tình cờ, nhưng nếu đánh giá theo chủ nghĩa kết quả, nó lại trở thành lẽ tất nhiên, không thể tránh khỏi.
Ngoài các đặc tính riêng của chính mặt trời, thứ tạo nên các quy tắc lượng tử của Thái Dương Hệ còn bao gồm "nền phổ quát" (vũ trụ) được cung cấp bởi sự thống nhất của toàn bộ hệ Ngân Hà và thậm chí là các tinh thể lớn hơn.
Nền không chỉ bao gồm bức xạ, mà còn bao gồm cả trường hấp dẫn, hiệu ứng lượng tử và tất cả các tương tác cơ bản tồn tại một cách khách quan bất chấp kích thước nhỏ bé.
Hai electron cách nhau hàng chục tỷ năm ánh sáng vẫn có lực hấp dẫn, lực điện từ và cả lực hạt nhân ràng buộc lẫn nhau.
Cho dù con số này có nhỏ đến đâu thì nó vẫn tồn tại.
Mặt trời có thể được xây dựng lại, nhưng trong vũ trụ này không thể tìm thấy hai vị trí giống hệt nhau ở hai nơi khác nhau được.
Do đó, nếu nhân loại muốn xây dựng lại Thái Dương Hệ thì sự lựa chọn hoàn hảo nhất vẫn là thực hiện điều này ở chính vị trí vốn có của Thái Dương Hệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận